– Hey, music!.- Hạ Băng hất mặt ra lệnh.
Nguyệt Minh cầm remote lên thật muốn phang thẳng vô mặt Hạ Băng nhưng Joy cục cưng lúc này quay mặt lại, hai mắt tròn xoe nhìn cô. Tổng giám đốc hít một hơi thật sâu để giữ bình tĩnh, bật kênh thiếu nhi lên.
– Baby shark du du du.- Hạ Băng ngân nga theo bài nhạc đang chiếu trên màn hình.
Joy cục cưng vỗ tay cười đùa, Nguyệt Minh bĩu môi ngồi yên trên ghế, ôm Hoàng Gia Bạch Nguyệt Quang vào lòng.
Joy trước giờ ở với Gia An luôn được mặc những bộ đồ công chúa đáng yêu, có đôi khi là jumpsuit đơn giản. Joy ở với Hạ Băng mới ít hôm liền được mặc mấy cái váy hai dây hở hang… tuy váy hai dây nếu người lớn mặc sẽ mang cảm giác sexy, nhưng trẻ con tròn tròn, mặc lên lại rất đáng yêu, nhìn chỉ muốn cắn cắn một phát cho bõ ghét.
Nguyệt Minh tuy có ghen tị với Hạ Băng thật, nhưng nhìn một hồi cảnh tượng nàng cười với Joy, cô lại thấy trong lòng ấm áp. Hạ Băng hẳn là đang thật sự rất vui vẻ, lâu rồi mới thấy được nụ cười như vậy của nàng.
Người bạn này đích thị có rất nhiều vấn đề trong cuộc sống riêng, Nguyệt Minh ngoài mặt ghét bỏ, nhưng trong thâm tâm lại ra sức giúp Hạ Băng rất nhiều. Nguyệt Minh trước giờ không dám tưởng tượng cảnh Hạ Băng chơi với trẻ em sẽ thế nào, bây giờ ở chung mới có một tuần, nàng thậm chí còn khá thành thục cách dỗ dành và bế Joy, thần kì thật sự!
Đúng lúc Tổng giám đốc còn mãi deep, thì Hạ Băng chun chun mũi, như đang đánh hơi thứ gì đó.
– Này Selina, cậu nghe mùi thối không?- Hạ Băng nhìn Nguyệt Minh.
Nguyệt Minh cũng ngửi ngửi, đúng thật là trong không khí có mùi thum thủm
– Ừ, có.- Tổng giám đốc đứng dậy, đi theo hướng mùi hôi để tìm nguyên nhân.
– Cậu đánh rắm hả Sel?- Hạ Băng vẫn hoang mang lắm.
– Không, cậu đánh rắm đúng không?- Nguyệt Minh dừng lại trước mặt Hạ Băng, ánh mắt đầy nghi hoặc, rõ ràng mùi hôi phát ra từ đây.
– Không nha!- Hạ Băng phản ứng liền.- Sao lại đổ oan cho người đẹp chứ!?
Nguyệt Minh cốc đầu Hạ Băng một cái, sau đó liền thấy đôi mắt tròn xoe đang long lanh nhìn mình. Tổng giám đốc cười khì, đưa tay bế cháu cục cưng lên.
– Để dì thay tã nhé.- Nguyệt Minh không chút ghét bỏ mà bế Joy vào lòng.
Trong khi lúc này Hạ Băng mới sực nhớ tự nhiên ban nãy Joy trông có vẻ rất nặng, lại còn có màu vàng vàng dính ra ngoài… Mặt nàng bắt đầu xanh xanh.
– Hay để dì Băng nhỉ?- Tổng giám đốc biết tính Hạ Băng, liền nhếch môi.
Hạ Băng đứng phắt dậy.
– Ha ha, vẫn nên là để dì Nguyệt yêu dấu con chùi đ*t đi.- Hạ Băng chạy ào vào phòng tắm.
Nguyệt Minh lắc đầu, cô thừa biết mà, thơm thì dì Băng, còn thối thì cứ dì Nguyệt. Cô không thèm nói nữa, hôn má Joy một cái, thời gian đầu cô cũng từng cực khổ với chuyện này lắm, nhưng mà làm riết sẽ quen, là cháu mình, một chút cũng không ghê tởm. Truyện được post tại Wattpad Nonsugarfreshmilk, hãy đọc tại đây để ủng hộ tác giả cũng như đọc được bản hoàn chỉnh nhất.
Vì Ralph có bảo hôm nay muốn rước Joy đi chơi, nên bé ị khá đúng lúc, tiện thể tắm thơm tho. Nguyệt Minh vất váy hai dây sang một bên, thay jumpsuit đúng tuổi cho cục cưng, tròn tròn béo béo, một cục đáng yêu thế này ai mà không muốn cưng nựng cho được!
Lúc Nguyệt Minh đặt Joy lên giường thoa phấn thì Hạ Băng cũng vừa thay xong một bộ đồ khác, liền đi vào phòng xem thế nào.
– Cậu càng ngày càng giống mẹ bỉm sữa! Không ngờ luôn!- Hạ Băng cảm thán.
Nguyệt Minh sau khi thay đồ cho Joy xong liền bế cháu lên, sau đó cũng không thèm đáp Hạ Băng, mà trực tiếp xoay người đi lại bàn, lấy thứ gì đó… dí thẳng vào mặt nàng.
– Khụ khụ, đcm!- Hạ Băng nhìn chiếc tả đầy shit đang dí vào mặt mình liền muốn khóc, ba chân bốn cẳng chạy trốn, gấp quá mà va cả vào chân bàn.
Đau muốn chết, Hạ Băng tức ứa nước mắt.
– Hừ, ai mà ị không hôi?- Nguyệt Minh bĩu môi, vứt tả vào sọt rác.
Hạ Băng cà nhắc theo phía sau, Joy cục cưng thật thích nhìn hai người diễn trò, vui vẻ vỗ tay tán thưởng. Truyện được post tại Wattpad Nonsugarfreshmilk, hãy đọc tại đây để ủng hộ tác giả cũng như đọc được bản hoàn chỉnh nhất.
– Bổn cô nương đây là không ị nhá!- Hạ Băng vỗ ngực, trịnh trọng tuyên bố.
– Thật không?- Nguyệt Minh ngồi xuống ghế, để Joy ngồi trong lòng mình.
– Thật.
Hạ Băng đưa tay qua bế Joy, cục cưng cũng vui vẻ đáp ứng.
– Hừ, không thèm nói với cậu nữa! Trông Joy tí đi, tớ đi hâm đồ ăn.- Nguyệt Minh đứng dậy đi vào bếp.
Hạ Băng ở đây, suốt ngày đày đọa Khả Hân phải đúng giờ mang đồ ăn sang cho nàng, Nguyệt Minh thấy tội thư ký nhỏ đã vất vả vì chuyện công ty lại còn bị xem như chân chạy vặt, liền trực tiếp vào bếp.
Tất nhiên sẽ không có sự đầu tư kỹ lưỡng như lúc nấu cho Gia An, Nguyệt Minh chỉ làm những món ăn cơ bản, hôm nào còn dư thì bỏ tủ lạnh, mai hâm lại ăn, Hạ Băng không chịu thì nhịn!
Lúc Nguyệt Minh trở ra phòng khách, thấy Joy và Hạ Băng cười khúc khích, hừ, vừa mới chê người ta ị thối, giờ lại như chưa hề có cuộc chia ly?
Hạ Băng cúi đầu, nhìn hai bàn tay nhỏ đang đặt lên ngực mình bóp bóp. Người bình thường hẳn sẽ bế Joy lên mà bảo là không được làm như vậy, đằng này Hạ Băng còn kiên nhẫn nhìn với vẻ hứng thú, cũng không có vẻ gì muốn ngăn cản, chỉ ngước mặt nhìn Nguyệt Minh rồi nói thản nhiên.
– Ê Sel, Joy bóp ngực tớ nè!
Nguyệt Minh đang nhắn tin với Gia An, nên hời hợt đáp.
– Ờ, cái tật của Joy á, Joy hay bóp… Gia An lắm.
Hạ Băng ngẫm nghĩ một lát, liền như ngộ ra chân lý.
– Ờ, vậy bé con giỏi hơn cậu rồi.
Nguyệt Minh đen mặt, buông điện thoại ra.
– Không phải sao? Bé con biết bóp, còn cậu biết không?
Nguyệt Minh cạn lời, không biết trả lời gì thế nào vì Hạ Băng đã nói đúng còn nói to…
– Nà ní!?- Hạ Băng thấy biểu hiện của Nguyệt Minh như vậy liền không khỏi sửng sốt, chỉ troll một chút mà lại trúng.
– Ngủ với nhau rồi mà không bóp!? Selina Hoàng Nguyệt Minh, dù cậu nằm dưới cũng không nên chịu thua thiệt như vậy chứ!? Không có tay à? Tay gãy chưa khỏi hẳn sao? Nằm dưới cũng có thể tiện tay bóp mà bà nội trẻ của tui?
– Đã có gì đâu, đừng nói bậy.- Nguyệt Minh đỏ mặt.
– Cái gì? Rõ ràng hôm đó tớ rình… à không, rõ ràng hôm tiệc ở chỗ hai daddy Gia An…
Nguyệt Minh thở dài, nhớ đến chuyện đó không khỏi khiến cô sầu khổ.
– Đúng là sắp phát sinh, chỉ là tớ kiềm lại…- Tổng giám đốc nghiêm túc nói.
Hạ Băng bên này đã ngoác mồm không khép lại được
– Holy shit! Selina, mỡ dâng tới miệng mà mèo chê!? OMG, cậu biết cảm giác bác sĩ An lúc đó không? Chắc chắn là rất khó chịu, cậu cứ làm vậy bác sĩ An bỏ cậu là cái chắc! Chơi mất dạy như vậy thì còn gì con gái người ta!- Hạ Băng không ngừng dè bỉu.
– Tại vì…
– Vì không biết làm gì?- Hạ Băng cắt lời.
Nguyệt Minh thở dài gật đầu.
– Hơn nữa, vẫn cứ cảm thấy làm vậy khi chị ấy say… là thiếu tôn trọng, không quân tử.
Hạ Băng mới vỗ trán mình một cái. Cái USB hàng tuyển đưa cho Gia An hôm trước vốn là chuẩn bị cho Nguyệt Minh, nhưng sau khi cân nhắc thì nàng liền đánh chủ ý lên nàng bác sĩ, nghĩ tới nghĩ lui thì như vậy hợp lý hơn.
Quả nhiên là bác sĩ An đã chủ động, chỉ là không ngờ đầu đất Nguyệt Minh lại bất động…
Tức.
Tức á!
Hạ Băng thở gấp, đầy bất mãn nhìn Nguyệt Minh.
Nguyệt Minh cũng khó chịu trong lòng.
– Tớ yêu An không phải vì chuyện đó, có hay không vẫn yêu, tớ muốn mọi thứ hoàn hảo nhất.
– Con mẹ nó chứ, ý cậu là muốn ngủ với con người ta cũng phải chuẩn bị, đầu tư lãng mạn các kiểu!? Vì chưa chuẩn bị, con người ta hứng lên, cậu vẫn không làm gì à!? Selina, nhân sinh quan cậu méo mó vậy!? Ngủ mà chuẩn bị, thế này mới giống trap đấy!!!
Chuyện này này chính là mâu thuẫn trong quan điểm sống của đôi bạn thân, Nguyệt Minh cho rằng yêu gồm nhiều yếu tố, làm tình chỉ là phụ, còn đối với Hạ Băng thì…
– Selina, làm tình không hẳn là yêu, nhưng đã yêu chắc chắn phải làm tình!
Nguyệt Minh có chút đau đầu, hai người thật khác nhau, trong mắt Hạ Băng, cô quả thật là tấm chiếu mới.
– Cảm xúc đôi lúc nó đến thì thuận phải theo nó, cậu lý trí cái gì vậy? Chưa kể nhé, củi đang cháy bị tạt nước hoài là hỏng đó! Cậu làm riết mai mốt bác sĩ An không còn cảm xúc với cậu luôn á!
Hạ Băng nào biết rằng, sau này, khi chiếu mới Nguyệt Minh đã trải, lại khổ bác sĩ An chứ còn ai…
Đúng lúc không khí dường như ngưng đọng, chuông cửa bất ngờ vang lên, là Ralph đến đón Joy.
Nguyệt Minh tạm thời bỏ qua vẻ sửng sốt xen lẫn khinh bỉ của Hạ Băng mà đi ra lễ phép mở cửa mời Ralph vào nhà.
Hạ Băng vừa thấy Ralph, hai mắt liền sáng rực lên, kèo hôm trước đã lật, nếu vậy nàng vẫn chưa thua một chiếc xe đúng không?
Hạ Băng nhiệt tình kéo Ralph ngồi vào ghế sofa, ông đón lấy Joy sau đó nghe nàng thuật lại ngắn gọn câu chuyện. Nguyệt Minh bị đối xử như người thừa trong chính ngôi nhà của mình, mặt mũi đen thui.
Ralph tuy ban đầu cũng sửng sốt không kém, nhưng sau đó lại mỉm cười nhìn về phía Nguyệt Minh, lại đánh giá cô cao hơn một bật, vì rõ ràng cô gái này rất thật lòng với Gia An.
Trước khi đưa Joy ra ngoài, Ralph còn để lại một câu khuyên nhủ Nguyệt Minh.
– Thời thế thay đổi, thuận nước đẩy thuyền. Cứ để tình yêu thăng hoa theo cảm xúc, con sẽ cảm nhận được điều tuyệt vời lúc yêu nhau. Hồi đó hai daddy làm trước yêu sau…
Nguyệt Minh:…
Hạ Băng: Quá dữ! Vỗ tay!
Vâng, sau khi được hai người đả thông tư tưởng, Tổng giám đốc ngồi một bên sofa ấp úng thật lâu, lại nhìn sang Hạ Băng đang thản nhiên dũa móng tay. Trong nhà lúc này cũng chỉ còn mỗi hai người, Nguyệt Minh liền dùng hết can đảm mà đánh tiếng, đúng là cô nên trau dồi thêm kiến thức về lĩnh vực này, có sẵn chuyên gia đang ngồi ngay đây, cũng nên chủ động học hỏi ít nhiều.
– Vậy, làm thế nào?
– Cái gì thế nào?- Hạ Băng nhíu mày.
– Thì cái đó.
– Cái gì?- Hạ Băng gặng hỏi, nhìn mặt Nguyệt Minh đen thui là nàng đoán ra ngay, buồn cười muốn chết.
– Thì chuyện… make love.
Hạ Băng ồ một tiếng, sau đó hai mắt long lanh chớp chớp.
– Selina cuối cùng đã hiểu ra nhân sinh quan của mình còn thiếu sót cái gì à?
– …
– Ha ha, để chị bổ sung cho em.- Hạ Băng lại cầm điện thoại lên.
Vì USB nàng đưa cho Gia An rồi, ở đây nàng chỉ còn mỗi file trên drive mà thôi. Nguyệt Minh còn ngây thơ hơn, cô tưởng Hạ Băng gửi riêng, ai ngờ con bạn thân chí cốt lại biến thái tới nỗi kết nối điện thoại hiển thị lên màn hình tivi…
Hạ Băng không vội bật lên, nàng quay sang hỏi Nguyệt Minh: Này, bác sĩ An có cái mô hình nào ở nhà không?
Nguyệt Minh không hiểu mô hình trong miệng Hạ Băng là gì, cô thật thà đáp: Cậu lên thử phòng làm việc của bác sĩ An xem thử.
Hạ Băng rất nhanh quay lại, Nguyệt Minh nhìn mô hình trong tay muốn bật ngửa.
– Ha ha, biết ngay thể nào cũng sẽ có cái này mà.- Hạ Băng sờ sờ vào mô hình, tỏ vẻ mặt uyên bác.
– Cậu lấy mô hình tử cung của chị ấy làm gì.
– Làm mẫu!
Nguyệt Minh:…
– Thế có muốn học không?
Nguyệt Minh im lặng.
Kết quả là vài phút sau, một cảnh tượng rất quái dị đã xảy ra, Hai cô bạn thân ngồi xem phim người lớn cùng nhau.
– Chị đây là tốt bụng ngồi phân tích kỹ năng cho em nghe. Nhìn kìa, từng động tác, cái này gọi là %&($%&… điểm này, là điểm này mè.- Hạ Băng chỉ vào mô hình.- Điểm G.
Hạ Băng vừa nói vừa đưa tay xoa xoa bụng mình, lúc nãy chỉ len lén ăn vụng ít đồ trong tủ lạnh khi Nguyệt Minh chưa về thôi mà sao cứ nhộn nhạo.
Nguyệt Minh cạn cả lời, hai má cô nóng rực, cái này cũng quá… táo bạo rồi!
Làm cái gì mà mãnh liệt như vậy…
Làm cái gì mà người này đang ở… ở phía dưới của người kia vậy….
Trong lúc Nguyệt Minh còn đứng hình vì mấy cảnh hành động táo bạo cùng âm thanh sống động, thì Hạ Băng đứng dậy, ôm bụng chạy vào toilet.
Nguyệt Minh người ta đang mặt đỏ, tim đập nhanh, trạng thái tập trung cao độ, ai thèm để ý tới Hạ Băng chạy đi đâu, với khí thế ham học hỏi bừng bừng, cô xem rất nghiêm túc!
Và vì quá nghiêm túc, nên cửa nhà mở ra lúc nào, ai đứng sau lưng, cô cũng không hay biết…
Tới đoạn cao trào, hai thân thể kia cuộn lấy nhau, từng âm thanh ma sát đi kèm với tiếng ân ái gợi tình. Bàn tay người trên nhịp nhàng tiến lùi theo nhịp thở của người bên dưới. Cô gái bên dưới phát ra âm thanh ngày càng lớn, cơ thể bắt đầu cong lên, dường như sắp cao trào rồi…
Tít—
Ủa…
Sao tối đen vậy, Hạ Băng lại giở trò à? Hay cúp điện? Nếu cúp sao máy lạnh vẫn chạy?
Nguyệt Minh ngỡ ngàng, sau đó theo phản xạ liền quay qua định mắng nhỏ bạn thân, gương mặt đang đỏ như trái cà chua trong tích tắc trở nên trắng bệch.
Nguyệt Minh bàng hoàng.
– Sao… sao… saoooo chị bảo tối mai chị… chị… về?
Gia An không biết nên bày ra cái mặt gì lúc này nữa, bản thân nàng cũng bị sốc khi thấy đống hỗn tạp trước mặt.
– Về sớm mới biết em đang làm gì… còn lấy cả mô hình của chị làm gì?