– “Ta thấy miệng ở dưới thành thật hơn đó nha~ Bé yêu à, nói dối là không hề tốt chút nào đâu. Ta nghĩ em nên thành thật hơn”
– “Em…Ư ỨC…Em không có thật mà…Hức Hức…Ngài bắt nạt em…Em không có như vậy…”
Mỗi câu nói của Mạc Chi Dương nói ra thì hai ngón tay lại nhấn mạnh vào điểm nhạy cảm khiến Bạch Tử Lệ sung sướng vì khoái cảm liên tục tiến tới không ngừng, miệng nhỏ mở lớn phóng đã rên rỉ, hai tay nắm chặt lấy bả vai Mạc Chi Dương, cong người đón nhận khoái cảm. Ngón tay càng ngày càng chuyển động nhanh dần, vì vậy khoái cảm cũng tăng lên, Bạch Tử Lệ không chịu nổi nữa liền la lên, co rút người rồi cao trào, bên dưới vì thế mà cũng siết chặt lại.
Mạc Chi Dương hài lòng mỉm cười rồi cúi xuống ôn nhu lần nữa hôn lên môi Bạch Tử Lệ, và cũng tự giải thoát cho “cậu bé” đã hưng phấn đến trướng đau của mình ra, căn chỉnh cho đúng trước cửa hậu huyệt, không lưu tình mà thẳng hông, thúc mạnh vào bên trong. Bạch Tử Lệ đang đắm chìm trong nụ hôn sâu với Mạc Chi Dương thì bị một cơn đau đớn ập tới khiến cho Bạch Tử Lệ đau tới ứa nước mắt, hai tay cào mạnh lên bả vai Mạc Chi Dương khiến nó chảy máu, đôi mắt trợn tròn lên, miệng nhỏ mở lớn không ngừng thở dốc vì đau
– “Đ-Đau…Đau quá…A…Ngài mau rút ra đi…Đau quá…Hức Hức…”
– “Suỵt, ngoan nào. Ta thương, ta thương…Ta xin lỗi em, là do ta hấp tấp quá. Xin lỗi em, xin lỗi em nhiều lắm”
Mạc Chi Dương đặt đầu Bạch Tử Lệ nằm lên cánh tay của mình, dịu dàng hôn lên trán Bạch Tử Lệ để trấn an, rồi từ từ di chuyển xuống dưới vùng cổ tiếp tục cắn mút tạo dấu chủ quyền, cánh tay bên dưới xoa nhẹ lên bụng Bạch Tử Lệ cho đỡ đau. Bạch Tử Lệ bị hành động quá mức ôn nhu làm cho phân tâm, nhìn người đang âu yếm mình đang ra sức nghịch ngợm trên ngực mình, hết cắn rồi lại vân vê hai điểm nhỏ trước ngực rồi lại nhìn xuống “cậu bé” to lớn đang ở sâu bên trong mình kia mà không khỏi xẩu hổ đỏ hết cả mặt lên.
Đến bây giờ nhìn lại cái kích thước ấy vẫn khiến Bạch Tử Lệ sợ hãi, không hiểu sao bên dưới lại có thể nuốt trọn được chứ. Mạc Chi Dương nhận thấy Bạch Tử Lệ không hề chuyên tâm vào chuyện bọn họ đang làm liền cắn mạnh vào ngực Bạch Tử Lệ một cái khiến Bạch Tử Lệ đau đớn kêu lên
– “AH! Đau…Ngài làm cái gì vậy? Sao lại cắn em chứ?”
– “Hửm? Đau sao?”_Mạc Chi Dương ngước lên nhìn Bạch Tử Lệ
– “Đương nhiên là đau rồi. Ngài cắn mạnh như thế chả nhẽ em không đau chắc?”
– “Ta xin lỗi. Hay bây giờ em cũng cắn lại ta, vậy là chúng ta..Á!”
Chưa để Mạc Chi Dương nói hết thì Bạch Tử Lệ dùng hết sức bình sinh của mình mà vươn lên cắn vào má của Mạc Chi Dương khiến cho trên má hằn lên một vết cắn rất lớn. Ở ngay chỗ đó bắt đầu đỏ ửng rồi nhói nhói lên, Bạch Tử Lệ thỏa mãn nhìn tác phẩm của mình mà nhìn Mạc Chi Dương mỉm cười, như kiểu muốn nói rằng ngài thấy em giỏi chưa? Đừng có mà khinh thường em. Mạc Chi Dương thấy vậy cũng chỉ bất lực trước hành động quá dỗi đáng yêu đó. Bên dưới dường như cũng được thả lỏng phần nào rồi, Mạc Chi Dương nhân cơ hội Bạch Tử Lệ đang lơ đễnh liền từ từ rút ra rồi đâm mạnh vào bên trong…