Vương Viện Chính vẻ mặt nghiêm túc dặn dò ta.
Ninh vương cũng biết nghe lời nói tiếp: “Vất vả rồi, hôm khác lại mời ngươi uống trà.”
“Không dám. “Vương Viện Chính vội vàng rời đi.
“Bị thương thì nằm xuống đi.”
Ninh Vương giúp ta đắp chăn, “Ta ngủ trên giường mềm, miễn cho đụng vào chân nàng, tổn thương gân cốt.”
Ta kinh ngạc nhìn hắn, tâm tình phức tạp.
Một đêm này, ta gần như không ngủ, hoảng sợ chịu đựng đến rạng sáng, suy nghĩ vài lý do để không vào cung, không ngờ hắn lại mở miệng trước: “Nàng bị thương, hành động bất tiện, lễ nghi phiền phức thì thôi miễn đi.”
Cho nên tối qua từ lúc ta bị đau chân, hắn đã nghĩ giúp ta rồi?
Nhưng tại sao hắn phải làm như vậy?
Ta đối với Ninh vương sinh ra thập phần hiếu kỳ.
Nghe ta bị thương, cha mẹ cùng huynh trưởng đều tới, Ninh Vương khách khí một phen, liền nói có việc đi.
“Khương Nghiên thật sự quá hoang đường, “
Phụ thân nói xong liền giận, oán giận mẫu thân,” Đều là do nàng nuông chiều nó, để nó kiêu căng làm bậy, làm việc không để ý hậu quả. “
Mẫu thân cũng ủy khuất, cầm khăn khóc.
“Oán hận lẫn nhau không giải quyết được vấn đề. “
Ta nhắc nhở bọn họ,” Tỷ tỷ bên kia thế nào? “
Mẫu thân thấp giọng nói:” Ván đã đóng thuyền.”
Ta xoa trán, nhất thời không biết nói gì.
“Nhị muội,” huynh trưởng khó xử, “Ca ca biết muội thích Mẫn Thời Dĩ, nhưng tình huống hiện tại, nếu như cứ nhất quyết đem các muội đổi lại, tương lai một khi sự việc bại lộ…”
Ta hiểu, tỷ tỷ cùng Mẫn Thời Dĩ đã hành lễ Chu Công, lại để cho nàng ta trở về làm Ninh vương phi, cũng thật là khinh người quá đáng.
Đổi tân nương, nếu ta là Ninh Vương cũng sẽ không bỏ qua Khương phủ.
“Chỉ có thể đâm lao phải theo lao. “
Ta thở dài, mẫu thân ôm ta thấp giọng khóc lên,” Đây là mệnh. “
Phụ thân lại cả giận nói:” Đây là lời vô liêm sỉ gì? Ninh vương mặc dù thất sủng, nhưng hắn rốt cuộc cũng là vương gia, kém hơn nữa có thể kém đi đâu? “
Ta giúp mẫu thân lau nước mắt, bà khóc kỳ thực là vì áy náy với ta.
Bà cảm thấy ta bị tỷ tỷ ruột thịt cùng người trong lòng phản bội, là mệnh khổ, ta không đáng bị như vậy.
Ta quả thật tức giận, cho nên ngày mai trở lại, ta nhất định phải chính miệng hỏi bọn họ.
Tiễn người trong nhà đi, Ninh vương thẳng đến ban đêm mới trở về, ta đang ngủ gật, nhất thời không phát hiện, hắn dừng ở bên giường gọi ta: “Phu nhân?”
Ta ngồi dậy, “Vương gia đã trở lại, dùng bữa chưa?”
Hắn thở phào nhẹ nhõm, cười rộ lên, “Không có, phu nhân cùng ta dùng chút?”