Lăng Phong một thân mặc xong quần áo, nhẹ nhàng ly khai khỏi căn phòng.
Trong viện, hương hoa, tiếng chim hót, côn trùng kêu vang đều là vô cùng rõ ràng, lay động trong tâm can mỗi con người.
Thái Hồ gió thổi vi vu, mang đến mùi vị của vùng sông nước, làm cho người ta cảm giác toàn thân thư sướng không thôi!
– Lăng thiếu hiệp, ngài dậy sớm!” Một giọng nữ thanh thúy từ phía sau Lăng Phong truyền đến. Lăng Phong quay đầu nhìn lại, nguyên lai là tỳ nữ bên người Hứa Phượng Phượng – Thúy Oánh, chỉ thấy nàng có chút ẩn tình hướng Lăng Phong chào hỏi.
Lăng Phong mỉm cười, nói:
– Thật sớm, Thúy Oánh cô nương!
Thúy Oánh thấy Lăng Phong có thể nhớ ngay tên của nàng, trong lòng một trận kích động, khóe mắt có chút ươn ướt!
Lăng Phong phục hồi vẻ mặt, nói:
– Tiểu thiếu gia các nàng đâu?
Thúy Oánh nói:
– Tiểu thiếu gia đang cùng tiểu thư, phu nhân ở trước viện luyện kiếm!
Lăng Phong nói:
– Ừm, ta đi xem xem!
Nói xong Lăng Phong nhằm phía trước viện mà đi tới.
– Đinh đinh đang đang”, chưa tiến vào tiền viện, chợt nghe cách đó không xa một trận tiếng vang do đao kiếm đánh nhau gây nên!
Lăng Phong đi vào tiền viện, chỉ thấy Chu Tú Kỳ cùng Hứa Phượng Phượng đang so chiêu với nhau, trong viện một mảng kiếm quang chớp động. Chu Vinh Tắc ở một bên chăm chú quan sát.
Chu Tú Kỳ cùng Hứa Phượng Phượng có vẻ phi thường tập trung, thân ảnh của nhị nữ bay lượn giữa những khóm hoa tươi, trông rất đẹp mắt, các nàng tựa như chẳng phải đang luyện kiếm, một chút sát khí cũng không có. Giống như tiên nữ hạ phàm ở trong hồ bay lượn!
Chu Tú Kỳ chính là nữ nhi của Chu Chấn, năm nay mới tròn mười bảy tuổi, một thân duyên dáng yêu kiều, như hoa sen chớm nở, cũng là mỹ nhân trăm dặm mới tìm được một. Tuy rằng nàng không thích tập võ, nhưng là dù sao cũng sinh ra trong gia đình nhà võ, bởi vậy cũng chỉ học được chút võ công căn bản, đem so sánh cùng Hứa Phượng Phượng, thật sự là kém đến quá xa. Bởi vậy hai người căn bản không giống như là đang luyện võ, mà là múa kiếm, biểu diễn vũ đạo mê người giống nhau.
Lăng Phong bị cảnh tượng mê người trước mắt mê hoặc, Chu Tú Kỳ dáng người tuyệt đẹp, như phượng hoàng tung cánh! Trong thân ảnh chập chờn mang theo sự vẻ rực rỡ muốn động lòng người!
Hứa Phượng Phượng mười phần anh khí mà có vẻ xinh đẹp tự tin, những đường cong lồi lõm khi bay lượn hiển thị một phong thái tao nhã! Hai người tựa như hai tinh linh xinh đẹp đang chơi trò chơi của nhân gian, làm cho người ta mê luyến liên hồi!
Lăng Phong nhìn đến si ngốc mê mẩn, đến nỗi khi các nàng đình chỉ rồi hắn cũng không hề có phản ứng lại!
Lúc này chỉ nghe Hứa Phượng Phượng nói một câu:
– Lăng thiếu hiệp! Người đã đến, vừa rồi ta cùng Tú Kỳ thật đã làm trò cười rồi!
Lăng Phong lúc này tinh thần mới hồi phục lại, gặp Hứa Phượng Phượng đổ mồ hôi rất ướt át! Bộ y phục màu xanh nhạt bó sát người làm cho nàng càng hiển lộ vẻ xinh đẹp ngạo nhân, đặc biệt trước ngực, một đôi thỏ ngọc như muốn xé rách y phục mà bung ra! Quả thực là làm cho người ta chảy dãi cả ba thước!
Lăng Phong hít một ngụm lương khí, nói:
– Không có! Các nàng luyện rất khá, bất quá nếu dùng cho thực chiến, liền không thể nào nắm lấy tiên cơ! Tỷ như vừa rồi phu nhân của nàng kia một chiêu ‘Hoành Tảo Thiên Quân’, một chút sát khí, khí phách đều không có, đều cùng ‘Thanh Phong Bãi Liễu’ mềm mại giống nhau!
Vì thế Lăng Phong liền nhận xét việc luyện kiếm của các nàng, nhân tiện giảng giải một chút. Cũng đemThiên Sơn phái kiếm pháp Lăng Phong tối hôm qua truyền cho Chu Chấn dạy cho các nàng, kỳ thật kiếm pháp các môn các phái có thể lưu truyền ngàn năm, cùng tồn tại với võ lâm, kỳ thật đều có chỗ sâu sắc và độc đáo, căn cứ vào tinh túy của Thiên Sơn kiếm pháp, kết hợp Tiêu Dao phái kiếm pháp phiêu dật mà thâm độc, sáng tạo ra Lăng tiên kiếm pháp, tự nhiên là có uy lực rất lớn. Nguyên bản là Lăng Phong là muốn truyền cho Chu Chấn cùng Chu Vinh, thấy các nàng đều ở đây, liền đơn giản dạy cho các nàng cùng bọn họ!
Đám người Hứa Phượng Phượng tự nhiên vui mừng quá đỗi! Mất gần hai canh giờ, mới lĩnh ngộ đến một hai phần tinh túy nhất. Cho đến khi mặt trời lên cao, Lăng Phong mới hoàn toàn truyền thụ khẩu quyết “Lăng tiên kiếm pháp” cho các nàng, kỳ thật là làm cho các nàng nhớ kỹ trước. Về sau các nàng có thể như thế nào luyện thành, liền xem tư chất cùng ngộ tính của các nàng vậy.
Lúc này, sư nương cũng đã tỉnh lại, cùng nhau ở trong đạo quán xem Lăng Phong truyền thụ võ nghệ cho Hứa Phượng Phượng các nàng!
Đến giờ dùng cơm, sư nương cùng Hứa Phượng Phượng, Chu Tú Kỳ tam nữ nói là trở về phòng tẩy táo một chút, bởi vì vừa rồi luyện võ ra một thân đầy mồ hôi a.
Mặc cho Chu Chấn một lần nữa giữ lại, như thế nào cũng lưu luyến không rời, Lăng Phong ở trên bàn ăn đối Chu Chấn đưa ra lời cáo biệt.
Chu Chấn biết cuối cùng cũng phải từ biệt, không thể cưỡng cầu, vì thế gật gật đầu, nói:
– Lăng thiếu hiệp, lão phu còn có một cái thỉnh cầu cuối cùng, xin ngươi nhất định phải phải đáp ứng.
Lăng Phong nói:
– Chu chưởng môn, chỉ cần là nằm trong khả năng của Lăng mỗ ta, nhất định sẽ cố gắng hết sức.
Chu Chấn nói:
– Điều này ta tin tưởng ngươi nhất định có thể làm được, chính là nữ nhi của ta Tú Kỳ cùng Hứa đại tiểu thư, ta liền nhờ ngươi chăm nom các nàng. (ND: rồi game over)
– Cái gì!?” Lăng Phong một trận cả kinh, thật không ngờ Chu Chấn sẽ nói ra những lời như vậy.
Chu Chấn ngược lại thực sự rất bình tĩnh, nói:
– Lăng thiếu hiệp, ta biết ngươi hiện tại là anh hùng võ lâm nổi danh thiên hạ, ta cũng không cầu Tú Kỳ có thể làm chánh thất của ngươi, chỉ cần ngươi có thể hảo hảo đối xử tử tế với nàng. Đứa nhỏ này ở lại đảo với ta chỉ có thể có một cuộc sống toàn mùi máu tanh mà thôi, đây không phải là điều nàng muốn. Về phần Hứa Phượng Phượng, nàng là nữ nhi của sư phụ ta, sư phụ bị người hại chết, Hứa sư muội lưu lạc giang hồ vô nơi nương tựa, ta vì muốn cho nàng tránh khỏi cừu gia đuổi giết, mới thu nàng ở lại đảo. Về phần cách gọi nhị phu nhân này, kỳ thật là Hứa sư muội nói vậy để che mắt thiêm hạ, ta cùng nàng kỳ thật đều không có phát sinh quan hệ gì. Nhiều năm như vậy, thiệt ủy khuất cho Hứa sư muội. Lần này nhìn thấy ngươi, xem như hoàn thành một cái tâm nguyện, nàng là thật lòng thích ngươi, không cần danh phận, cũng không cần ngươi vì sư phụ ta mà báo thù, đương nhiên, nếu có thể báo thù thì thật rất tốt. Kỳ thật từng ấy năm tới nay, cái gì ân ân oán oán đều đã thấy cả. Người trong giang hồ, chém chém giết giết từng ấy năm, rốt cuộc để giành lấy cái gì. Chuyện tình Hứa sư muội, sư nương ngươi cùng nàng đã hảo hảo nói chuyện, ta chính là người nhắn lại, chỉ sợ hiện tại các nàng đều đã ở trên thuyền chờ ngươi.
Lăng Phong một trận thở dài, nói:
– Chu chưởng môn, ngươi liền yên tâm như vậy đem các nàng giao cho tại hạ sao? Ta hiện tại chẳng qua là một Hoa Sơn đệ tử nho nhỏ mà thôi.
Chu Chấn mỉm cười nói:
– Đổi làm những người khác ta thật không dám yên tâm, nhưng là ngươi không giống như vậy. Ta nhìn ra được ngươi không phải người thích truy đuổi danh lợi, ngươi nhất định là người dám yêu dám hận, sau này sẽ lựa chọn một nơi ẩn cư tị thế. Ta nghĩ đây là điều mà Tú Kỳ và Hứa sư muội rất muốn. Hơn nữa ngươi cũng có thực lực có thể cam đoan an toàn cho các nàng, điểm này là ta hoàn toàn yên tâm!
Lăng Phong gật gật đầu, cũng không hề cự tuyệt, bởi vì Hứa Phượng Phượng cùng Chu Tú Kỳ đều là mỹ nữ hắn muốn, càng nhiều càng tốt, nếu chính mình còn tiếp tục kiên trì từ chối, thật sự chính là dối trá a. Lăng Phong luôn luôn thích trực tiếp như vậy, bởi vậy hắn nói:
– Nếu đã như vậy, xin nhạc phụ đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ chiếu cố tốt Tú Kỳ cùng Phượng Phượng.
– Tốt, tốt, tốt!!” Chu Chấn liên tục nói ba từ tốt, trong lòng vô cùng vui mừng, có thể nói tâm tư bên trong lòng hắn là một khối tâm bệnh. Bởi trên hồ hàng năm đều có chiến đấu, chỉ là vì Tú Kỳ không phải là người tranh cường háo thắng, càng sẽ không theo người khác đánh nhau, mọi thời khắc đều phải chiếu cố đến nàng, điều này thực làm cho Chu Chấn vướng tay vướng chân. Đem nàng gả đi, người trong võ lâm không có mấy người có đủ tiêu chuẩn. Gả cho gia đình người thường, lại sợ người võ lâm tìm tới cửa đối con rể một nhà xuống tay, mượn cớ này uy hiếp Tào Bang, bởi vậy vẫn luôn là tâm bệnh. Lăng Phong lại không giống như thế, hắn là người trong võ lâm, nhưng là hắn cũng không phải người trong võ lâm, hắn đúng nhất chính là một khách qua đường trong võ lâm, nhưng là hắn võ công siêu quần, đủ sức để bảo vệ người mình yêu, điều trọng yếu hơn là tương lai hắn nhất định ở một nơi thế ngoại đào nguyên, hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc…
Home » Story » kiều kiều sư nương » Chương 124: Lấy cả hai em