Lúc này hai tay Chiến Lãng hướng lên trời hợp lại, trường kiếm màu đỏ xuất hiện, hỏa diễm cự long đột nhiên áp súc, toàn bộ tiến nhập bên trong trường kiếm màu đỏ.
Trảm — Chiến Lãng chém xuống một kiếm!
Hỏa diễm cự long áp súc bên trong kiếm trong nháy mắt bạo phát đi ra hỏa diễm kiếm cương màu đỏ.
Vừa thu lại, uy lực của hỏa diễm cự long tăng lên mấy lần, chiều dài đạt tới hai mươi dặm làm cho người ta sợ hãi, nó hóa thành hỏa long kiếm cương khủng bố đến cực điểm từ trên trời giáng xuống trảm hướng Vệ Chấn Vũ.
Chiến Lãng, Vệ Chấn Vũ đều là một thành viên bên trong ngũ đại biến thái yêu nghiệt Trung châu, có thực lực vượt ba cảnh giới giết địch.
Hai người đối chiến còn kịch liệt hơn Hoàng giả cấp sáu đối chiến.
Nếu như nói kiếm thế của Huyền Thiên là sắc bén không thể đỡ.
Vậy kiếm thế của Chiến Lãng thì là cương mãnh, bá khí nghiêm nghị.
Hỏa Long Thăng Thiên Trảm chính là tuyệt kỹ của Chiến Lãng, một kiếm chém xuống, Hoàng giả cấp sáu hoàn toàn không thể ngăn cản, chắc chắn phải chết.
Vệ Chấn Vũ biết rõ lợi hại của một kiếm này, trước đó vài ngày hắn thua ở Hỏa Long Thăng Thiên Trảm của Chiến Lãng.
– Lưỡng nghi phân kiếm quang –!
Vệ Chấn Vũ hét lớn một tiếng, Âm Dương kiếm trận đồ lập tức chia làm hai nửa hướng hai bên, một đạo kiếm quang sáng chói lập tức đón Hỏa Long Thăng Thiên Trảm đang bổ tới.
Đồng thời linh kiếm chia làm hai nửa mỗi một trăm chuôi ngưng tụ cùng một chỗ, hình thành hai thanh Cự Kiếm dài đến trăm trượng, một đen một trắng, một âm một dương đi theo kiếm quang đồng dạng bổ về phía Hỏa Long Thăng Thiên Trảm.
Hơn nữa thân thể Vệ Chấn Vũ phi tốc lui về phía sau.
Đối chiến Chiến Lãng một lần Vệ Chấn Vũ tự nhiên biết rõ uy lực của Hỏa Long Thăng Thiên Trảm.
Hai phần Âm Dương Kiếm Đồ sinh ra kiếm quang trước tiên bị Hỏa Long Thăng Thiên Trảm nát bấy.
Ngay sau đó lại ba ba hai tiếng nổ tung rung trời, Âm Dương nhị kiếm một đen một trắng cũng lập tức tán loạn, linh kiếm như mưa bắn ngược lại.
Hỏa Long Thăng Thiên Trảm dừng lại chốc lát rồi tiếp tục phá vỡ hư không mang theo khí thế hủy thiên diệt địa trảm xuống dưới.
Lúc này Vệ Chấn Vũ đã sớm lui về phía sau, Hỏa Long Thăng Thiên Trảm trực tiếp trảm lên mặt đất.
Răng rắc — đại địa rạn nứt, một cái khe rãnh hơn mười dặm sinh ra.
Vệ Chấn Vũ một bên lui về phía sau, một bên quát lớn:
– Vệ Hải Lương, toàn lực tiến công, nhanh bắt lấy Tân Vũ Hiệp.
Hắn vừa mới nói xong, chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm nữa.
Hoàng giả cấp bốn Vệ Vĩ Lâm chết dưới thân kiếm của Tân Vũ Hiệp, Hoàng cấp linh kiếm chém xuống, Linh thân ngũ giai sơ kỳ hoàn toàn ngăn cản không nổi, bị chém thành từng mảnh.
Tiếng kêu thảm thiết để cho hoàng giả Vệ gia giật mình, Vệ Chấn Vũ đang muốn quay đầu nhìn, nhưng đối thủ của hắn Chiến Lãng vừa rồi thi triển Hỏa Long Thăng Thiên Trảm, nếu không phải Vệ Chấn Vũ nhanh chân thì sớm đã bị thương.
Hiện tại Chiến Lãng vừa mới chém xuống Hỏa Long Thăng Thiên Trảm, bảo kiếm thuận tay vung lên, hỏa long kiếm cương lập tức từ khắp mặt đất vọt ra. Những nơi chúng đi qua, đại địa rạn nứt, cát bay đá chạy, Chiến Lãng xẹt qua một đạo hồng sắc tàn ảnh trong hư không giết tới Vệ Chấn Vũ.
Đối mặt công kích của Chiến Lãng, Vệ Chấn Vũ không có thời gian quay đầu nhìn, chỉ có thể toàn lực ứng phó, hơi không cẩn thận sẽ bị trọng thương dưới kiếm của Chiến Lãng, thậm chí là chết.
– Đến tột cùng xảy ra chuyện gì?
Vệ Chấn Vũ hét lớn một tiếng, hiển nhiên là đang hỏi Vệ Hải Lương, lập tức trừng mắt nhìn Chiến Lãng quát:
– Chiến Lãng, ngươi phát điên cái gì, hôm nay muốn phân ngươi chết ta sống sao, nếu liều mạng, ta không dễ chịu thì ngươi cũng không khá hơn chút nào.
– Ha ha ha ha. . . !
Chiến Lãng cười ha hả nói:
– Vệ Chấn Vũ, nếu là ở trước hoàng giả, ngươi còn có thể ở trước mặt ta nói lời như vậy, hiện tại, ha ha. . . Bằng ngươi cũng có thể làm tổn thương ta? Tới tới tới. . . Ngươi còn có bản lãnh gì, đều thi triển ra cho ta xem nào.
Trong lòng Vệ Chấn Vũ kêu khổ, lúc trước nếu mạnh mẽ chặn Hỏa Long Thăng Thiên Trảm thì hắn tất nhiên sẽ bị thương, là vì từng ăn thiệt thòi bởi chiêu này trong tay Chiến Lãng nên hắn mới sớm tránh né.