Huyền Thiên đúng là muốn Thiên Ngô Yêu Hoàng mở miệng.
Hắn mở miệng trước tìm Thiên Ngô Yêu Hoàng hỗ trợ, cùng với Thiên Ngô Yêu Hoàng mở miệng trước nói muốn giúp Huyền Thiên, cái này hoàn toàn là 2 chuyện khác nhau.
Huyền Thiên nói:
– Không biết Thiên Ngô Yêu Hoàng có biết Trung Châu hay không?
Thiên Ngô Yêu Hoàng mời Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng ngồi xuống, hắn cũng ngồi xuống trên chủ tọa sau đó nói:
– Trung Châu là nơi rất xa xôi.
Huyền Thiên trong nội tâm vui vẻ, xem ra, Thiên Ngô Yêu Hoàng quả thật biết rõ nơi hạ lạc của Trung Châu:
– Từ Vân Châu làm sao đi Trung Châu, thỉnh Thiên Ngô Yêu Hoàng chỉ giáo!
– Hoàng Thiên tiểu hữu muốn đi Trung Châu?
Thiên Ngô Yêu Hoàng thanh âm quái lạ!
Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng, còn có rất nhiều Yêu Hoàng, Yêu Vương, đều lả tả nhìn sang Huyền Thiên.
Đương nhiên, biết rõ Trung châu chỉ là số ít, đại đa số đều là vì Thiên Ngô Yêu Hoàng kinh ngạc, mà sau đó Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng đều nhìn về phía Huyền Thiên.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, nói:
– Vâng!
– Thực không dám dấu diếm, tại hạ vốn là người Trung Châu, bởi vì một chỗ vết nứt không gian, không hiểu thấu đi tới Vân Châu, ở đây chưa quen cuộc sống, Trung Châu là cố hương của ta, có thân nhân bằng hữu của ta, còn có chuyện muốn làm, ta phải trở về, Thiên Ngô Yêu Hoàng, thỉnh chỉ điểm cho vãn bối đường trở về Trung Châu.
Thấy mọi người khó hiểu, Huyền Thiên giải thích một lần, nói dối hoàn toàn không chút đỏ mặt.
– Thì ra là thế… !
Thiên Ngô Yêu Hoàng lộ ra biểu tình hiểu ra.
Cường giả Yêu tộc còn lại cũng nhao nhao gật đầu, đối với tâm tình Huyền Thiên muốn trở về cố hương tỏ vẻ lý giải.
Chỉ có Thanh Bằng Yêu Hoàng, lông mi hơi nhíu, nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên, không biết nghĩ cái gì, dừng một chút, ánh mắt của hắn lại rơi vào một con hắc miêu trên đầu vai Huyền Thiên, ánh mắt của hắn lợi hại, tựa hồ nhìn ra tiểu Hổ rất là bất phàm.
Thiên Ngô Yêu Hoàng nói:
– Trung Châu lão hủ cũng chỉ nghe nói qua, cũng không đi qua, nhưng từ trên một quyển sách cổ từng đọc được, Đông Bắc Bộ Vân Châu có một khối đại lục tên là “Cưu Ma”. Trên phiến đại lục này mặc dù có chữ ma, nhưng cũng không phải toàn bộ là lãnh địa Ma Môn, thế lực Nhân tộc chính đạo ở đó cũng thập phần cường đại, bởi vì nơi đó đường thông hướng Trung Châu, tiến đến Trung Châu, phải đi qua Cưu Ma đại lục.
– Ah? Như thế sao?
Huyền Thiên áp chế hưng phấn trong lòng, bình tĩnh hỏi thăm.
Tất cả Yêu Vương đều vãnh tai lên nghe, về Trung Châu bọn hắn hoàn toàn chưa nghe nói qua, đây là kiến thức mới, lúc này đây nghe xong, bọn hắn về sau cũng có thể chỉ điểm cho người khác rồi.
Thiên Ngô Yêu Hoàng nói:
– Ở phía bắc Cưu Ma đại lục, có một nơi tên là Cưu Ma Lĩnh, chỗ đó có một mảnh không gian hỗn độn, không gian bên trong lực xoắn thập phần cường đại, Hoàng giả đi vào cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, chỉ có Hoàng giả ngoài cấp bốn mới có thể bảo toàn mạng sống, nhưng có trùng trùng điệp điệp nguy hiểm, cho dù là Hoàng giả đỉnh tiêm cấp bảy đi vào, cũng chưa hẳn có thể an toàn thông qua. Theo như sách cổ kia ghi lại, từ Cưu Ma Lĩnh xuyên qua không gian hỗn độn, liền có thể đến được Trung Châu.
Huyền Thiên cuối cùng đã biến đường đến Trung Châu, hắn đoán không sai, Trung Châu đích thật là tương liên với phía đông Vân Châu, chỉ là ở Đông Bắc Bộ mà thôi.
Bất quá, nơi này là Tây Bắc Bộ Vân Châu, mà Cưu Ma đại lục ở vào Đông Bắc Bộ Vân Châu, ở giữa cách xa nhau hàng tỉ dặm hơn, phi hành phải bay một hai tháng, thậm chí càng lâu hơn, hơn nữa còn phải xuyên qua phạm vi thế lực của Ma Môn, thập phần nguy hiểm.
– Đa tạ Thiên Ngô Yêu Hoàng chỉ điểm, xin hỏi có biện pháp nào nhanh chóng đến được Cưu Ma đại lục không? Vân Châu rộng lớn vô biên, nếu từ chỗ này một đường phi hành đến Cưu Ma đại lục, thật sự là quá mức xa xôi.
Huyền Thiên hỏi, hắn muốn tìm cách tránh khỏi thế lực Ma Môn.