Đông…!
Thiên giai cường giả bên phía Tư Nam Phong, trong lòng như bị gõ trống, hồn đều là chấn động, hai chân bọn họ đều đang run lên.
Sợ hãi! Sợ hãi thật sâu! Một kiếm của Huyền Thiên đem Tư Nam Phong trảm thành thịt nát bột phấn, để mỗi một vị cường giả của đối phương đều cảm thấy lông tóc dựng đứng…!
Bất quá, khiếp sợ uy lực của Huyền Thiên, lúc này cũng không người nào dám bỏ chạy. Vừa rồi có ví dụ của Ngạo Phi Thành phía trước, Huyền Thiên đúng là có thể thuấn di, vạn nhất bởi vì đào tẩu làm Huyền Thiên tức giận, bị hắn thuấn di chém giết. Vậy thì xong đời, do đó, trong lòng chúng cường giả kinh khủng, nhưng ai cũng không dám là người chạy trước nhất.
Huyền Thiên một kiếm chém giết Tư Nam Phong, trong ánh mắt vẫn đằng đằng sát khí như trước, nếu đã đại khai sát giới. Hắn cũng sẽ không chú ý giết thêm một hai người. Đem oán khí mà Bắc Thần Các năm xưa đã phải chịu đều đòi trở lại.
– Còn có ngươi…!
Huyền Thiên đột nhiên giơ kiếm chỉ Quản Trọng Vũ, quát dẹp đường:
– Ngươi cẩu tặc này…ngươi cũng bị trấn áp địa lao mười năm để chuộc tội. Nếu không có chuộc tội, vậy thì để mạng lại đi…!
– Huyền Thiên, có chuyện từ từ thương lượng…!
Quản Trọng Vũ kinh khủng nói.
Huyền Thiên trước giết Ngạo Phi Thành, lại liên tục chém giết Giang Nhất Lưu, Tư Nam Phong, khiến Quản Trọng Vũ sợ hãi không gì sánh được, kinh hồn táng đảm. Hắn còn muốn cùng Huyền Thiên hảo hảo nói chuyện, nhưng Huyền Thiên căn bản không để cho hắn cơ hội này. Một đạo Kiếm Cương đã chém tới….
Quản Trọng Vũ lời còn chưa dứt, liền ở dưới Kiếm Cương bị chém thành hai nửa!
Ngạo Phi Thành… Giang Nhất Lưu… Tư Nam Phong… Quản Trọng Vũ…
Bốn đại cường giả Thiên Giai, một tu vi Thiên Lục, ba tu vi Thiên Tứ.
Đều ở dưới kiếm của Huyền Thiên trong nháy mắt bị chém chết. Hai người không giữ được toàn thây, bị chém thành hai nửa. Hai người khác càng là trực tiếp chém thành chém thành mảnh nhỏ.
Tất cả chuyện này đều phát sinh ở trong bầu trời Bắc Thần Các. Bắc Thần Các có vô số đệ tử, trưởng lão đều trợn lớn con mắt mà nhìn. Ai nấy đều khiếp sợ không gì sánh được, kinh hãi đảm chiến.
Huyền Thiên liên tục giết bốn người. Ở trong mắt hầu như toàn bộ mọi người như dường như hắn là hóa thân sát thần, ánh mắt khi nhìn Huyền Thiên, không người nào không lộ ra vẻ sợ hãi.
Khi ánh mắt của Huyền Thiên hướng tới những Cường giả Thiên Giai khác ở đối diện nhìn lại, chúng cường giả không khỏi hai chân run lên, ngay cả thân thể đều đứng không vững, tựa hồ muốn từ trên bầu trời rơi xuống…
– Huyền… Huyền… Thiên thiếu! Tha mạng… Tha mạng…!
Có Thiên Giai Cảnh Thái Thượng trưởng lão cầu xin tha thứ, rất nhanh, đã có mấy người mở miệng hô lên.
Huyền Thiên lạnh lùng hướng về đám cường giả liếc mắt một cái. Những người này đều là khi thu hắn làm thân truyền đệ tử đã kịch liệt phản đối.
– Đều cút đi cho bản thiếu… Bắc Thần Các đã thoát ly Thiên Tinh Các, tạm thời do bản thiếu tiếp quản!
Cánh tay của Huyền Thiên vung lên một cái.
Những người này có thể đã từng hại qua hắn, nhưng tối đa chỉ là cung cấp chút ý kiến mang tính tham khảo. Huyền Thiên chỉ giết hắn hẳn là sát nhân. Khi tức giận, sát giới vừa mở sẽ không dừng lại, mà phát sinh tràng diện huyết lưu như vậy.
Nghe được những lời này của Huyền Thiên, chúng ân cường giả như được đại xá, nhất thời thiên ân vạn tạ, hoang mang rối loạn cấp tốc bỏ chạy thật xa.
Huyền Thiên đem Bắc Thần Các chiếm cứ xuống, ở chỗ này chờ đợi Huyền Hồng, Mạc Thiên Cơ, nhìn lên trời mỉm cười… Chờ người đến, sau đó, từ truyền tống trận Bắc Thần Các trực tiếp đến Thiên Tinh Các.