Những chuyện này là do kiếm ý ảnh hưởng, sinh ra ảo giác, làm cho đối thủ hãm sâu vào trong đó, mặc dù Ngưu Chấn Sơn cố gắng quên cảm giác thân thể, kiên định tâm thần, nhưng vẫn bị ảnh hưởng.
Phốc!
Dễ dàng, ” Bão Sơn Ấn ” bị Huyền Thiên một kiếm bổ ra, giống như bổ đậu hủ.
Dung nhập kiếm ý, lực công kích của Huyền Thiên tăng lên rất nhiều, mà ” Bão Sơn Ấn ” của Ngưu Chấn Sơn uy lực giảm đi nhiều, căn bản không cách nào ngăn cản công kích của Huyền Thiên.
Kiếm quang thế đi không giảm, lại chém về Bảo Sơn Ấn thứ hai của Ngưu Chấn Sơn, chém thành hai khúc.
Một kiếm bổ ra hai tòa ” Bão Sơn Ấn “, Huyền Thiên lại xuất kiếm lần nữa, kiếm quang trảm tới, kiếm ý quay chung quanh Ngưu Chấn Sơn, như ngàn vạn thanh kiếm, từ bốn phương tám hướng chém tới phía hắn, làm cho da thịt của hắn rung động, nhưng lại không thể không cố giả bộ như không thấy, toàn lực đối kháng kiếm quang chính diện của Huyền Thiên.
Ngưu Chấn Sơn lúc này biết rõ, hắn đánh ra ” Bão Sơn Ấn ” là cường đại cỡ nào, nhưng bị Huyền Thiên dễ dàng chém thành hai nửa, kiếm quang của Huyền Thiên chỉ có hai chữ khủng bố để hình dung.
Đối mặt với Huyền Thiên chém xuống, Ngưu Chấn Sơn không dám khinh thị, mặc dù có bao tay bảo khí, cũng không dám trực tiếp đi đón kiếm quang của Huyền Thiên Kiếm mang.
Ngưu Chấn Sơn lui về phía sau một bước, hai tay không có nhàn rỗi, trong chốc lát ôm một cái, lại là một tòa ” Bão Sơn Ấn ” văng ra, ngay sau đó lại ôm một cái, ” Bão Sơn Ấn ” thứ hai lập tức xuất hiện.
Đối mặt với kiếm quang của Huyền Thiên thì hai tòa ” Bão Sơn Ấn ” không đỡ nổi, mà Huyền Thiên chỉ chém ra một kiếm.
Thoạt nhìn, Huyền Thiên dễ dàng, mà Ngưu Chấn Sơn không có luống cuống tay chân, kiếm thứ hai cũng đã lui về phía sau một bước.
Thấy Ngưu Chấn Sơn đã có xu thế bại lui, Trương Cốc Tùng cùng Trình Nguyên Công liếc nhau, biết rõ không bao lâu nữa phải thừa dịp người đông thế mạnh, đâm mạnh một cái mới có khả năng lật bàn.
Hai người hét lớn một tiếng:
– Ngưu gia chủ sắp chiến thắng rồi, tất cả mọi người nghe lệnh, đều lên cho ta, đem Hoàng gia chém tận giết tuyệt, ai vui về phía sau sẽ diệt cửu tộc.
– Giết – –
Võ giả Ngưu, Trình, Trương ba nhà cùng hét lên, âm thanh rung động thiên địa. Text được lấy tại Truyện FULL
– Ai dám ra tay là tự tìm đường chết, Hoàng gia sẽ cho kẻ đó máu lưu năm bước, thây phơi ngoài đường.
Tuy Hoàng Minh Thành đã già, nhưng mà âm thanh trung khí mười phần, quát lớn:
– Người Hoàng gia nghe lệnh, người xâm nhập chết, toàn bộ tru sát!
Gia tộc tranh đấu, trừ phi là khai chiến, một khi khai chiến không phải ngươi chết chính là ta vong, tuyệt đối không cho địch nhân cơ hội lui ra phía sau.
Võ giả Hoàng gia đâm xuống một cái, đem võ giả Ngưu, Trình, Trương ba nhà tách ra.
Trương Cốc Tùng cùng Trình Nguyên Công biết rõ Huyền Thiên cùng Ngưu Chấn Sơn chiến đấu mới là mấu chốt, hai người vừa hô thì tránh qua bên cạnh, chuẩn bị vây quanh phía sau, đánh lén Huyền Thiên.
Hoàng Tề Sơn nhìn vào trong mắt, thân ảnh nhanh hơn, ngăn ở giữa Trương Cốc Tùng, Trình Nguyên Công và Huyền Thiên, Ngưu Chấn Sơn.
– Hai cẩu tặc, chịu chết đi!
Hoàng Tề Sơn chém một đao xuống, vạch phá bầu trời, vô cùng đẹp mắt.
Đao mang chưa đến thì sát khí lăng lệ ác liệt đem Trương Cốc Tùng cùng Trình Nguyên Công bao phủ, làm cho toàn thân của bọn họ tan vỡ.
Đao trong tay Hoàng Tề Sơn chính là một trong ba kiện bảo khí Huyền Thiên mang về, Hoàng Tề Sơn có tu vi Tiên Thiên cảnh tam trọng, thực lực so với Trương Cốc Tùng cùng Trình Nguyên Công mạnh hơn nhiều, nhưng có bảo khí huyền giai hạ đẳng trong tay, thực lực càng khủng bố, mặc dù không phải vũ kỹ lợi hại, chỉ dựa vào một ít chiêu thức bình thường, cũng bằng vào thực lực mạnh mẽ chém giết Trương Cốc Tùng cùng Trình Nguyên Công hai người, sẽ không bại lộ thực lực gia tộc.