– Phu quân, chàng thật biến thành một con rồng kìa! Các kiều thê Lâm Phức Hương, Ứng Mộng Phạm đều kinh hô.
– Chỉ cần khúc cây kia không mất là được rồi! Đây là Tiêu Họa Thủy.
– Chẳng những không mất, lại còn to hơn! An Ngọc Mị nuốt nước miếng, cũng trở nên mê đắm.
– Hình như ăn rất ngon! Phong Liên Tình thì không ngừng chép miệng, hoàn toàn bày ra bản tính tham ăn.
Ý niệm của Chu Hằng vừa động, thân thể lập tức thu nhỏ, biến đổi lại trạng thái hình người, nhưng mà quần áo trên người hắn không phải Bảo khí, đã sớm bị căng rách khi biến thành hình rồng, vừa biến trở lại liền thành trần truồng.
Cũng may xung quanh đều là nữ nhân của hắn, dù là có mấy người còn chưa ăn luôn nhưng cũng là chuyện sớm muộn, hắn cũng không để ý, lấy quần áo ra thay.
Cỗ lực lượng thần bí trong cơ thể theo hắn hóa lại hình người mà từ từ khôi phục, chỉ là tốc độ thật sự quá chậm, nếu dùng hết thì sau đó phải đợi ba ngày mới khôi phục được hoàn toàn.
Đây là lực huyết mạch của Long tộc!
Chu Hằng suy ngẫm, lại phát động huyết mạch biến thân, hóa thành thần long màu tím, nói: – Các nàng công kích ta thử xem, ta muốn thử cường độ thân thể này!
Nhưng chúng nữ đều vội lắc đầu, không có ai ra tay.
– Không cần sợ, các nàng không tổn thương được ta! Chu Hằng còn tưởng là các nàng quá yêu mình, không xuống tay được.
– Bổn cô nương rất muốn đập ngươi, nhưng trên người ngươi có một loại khí thế rất lợi hại, ta căn bản không ra tay được! Phong Liên Tình thở hổn hển nói.
Khí thế?
Chu Hằng ngẩn ra, lập tức nghĩ tới, đây là long uy!
Hơn nữa hắn biến hóa thành hình thái Tử Diễm Thiên Long, bởi vậy tự nhiên còn mang theo khí thế bá chủ Vương giả trong võ, hoàn mỹ chồng lên long uy, hình thành uy áp tầng thứ cao hơn.
Chỉ là chúng nữ đều bị khí thế của hắn áp đến không ra tay được, hắn làm sao thí nghiệm được thể chất của mình đây?
– Để cho bổn tôn! Hồng Nguyệt chợt lóe xuất hiện, hai mắt sáng quắc nhìn Chu Hằng. Lúc “trẻ tuổi” nàng đánh không biết bao nhiêu Long tộc, bộ dáng của Chu Hằng như thế này càng kích thích hồi ức tươi đẹp của nàng.
Chu Hằng lập tức phát ra cảm giác không lành, còn chưa chờ hắn lên tiếng, sừng rồng của hắn đã bị Hồng Nguyệt nắm lấy.
Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!
Hắn bị Hồng Nguyệt tùy ý quăng quật như món đồ chơi, ý thức nhanh chóng tối sầm, ngất xỉu mất.
Đến khi tỉnh lại, hắn đã khôi phục trạng thái hình người, toàn thân trên dưới quấn đầy băng vải, vừa cử động, liền cảm giác cả người đau muốn toát ra.
Trí nhớ trước khi hôn mê ùn ùn kéo tới, khóe miệng Chu Hằng không khỏi co rút, ả nữ nhân Hồng Nguyệt này!
Không phải chỉ thử nghiệm cường độ thể chất thôi sao, có cần ác như thế không?
– Nhịn kiềm lòng được, hết cách rồi, lúc trước đánh rồng thật là nhiều quá! Hồng Nguyệt một câu nhẹ hửng đẩy “ân oán” này sang một bên, làm cho ánh mắt Chu Hằng rất là ai oán.
Đợi hắn đột phá đến Hỗn Độn Cảnh, nhất định phải đánh đau mông ma nữ này!
– Có phải rất không hài lòng, muốn đánh ta một trận? Hồng Nguyệt đột nhiên sáp lại gần, cười hì hì nói: – Bổn tôn cho ngươi một cơ hội, đây, cho ngươi 5 phút, tùy tiện cho ngươi ra tay!
Ý thức Chu Hằng vừa khôi phục, thân thể bắt đầu theo linh lực vận chuyển mà bắt đầu khôi phục khỏe lại, hắn miễn cưỡng bò dậy, nhìn chằm chằm Hồng Nguyệt một hồi, nói: – Ta sẽ đánh ngươi một trận, nhưng không phải bây giờ!
– Vậy thì đến lúc nào?
– Chờ đến lúc ta có thể thắng ngươi!
– Chậc chậc chậc, dũng khí có thừa, nhưng ngươi dựa vào đâu mà nghĩ rằng có thể vượt qua bổn tôn? Siêu cấp đại viên mãn, đừng nói ngươi chỉ đạt đến Tinh Thần Cảnh siêu cấp đại viên mãn, ngay cả bốn đại cảnh giới khác đều đại viên mãn cũng chưa chắc có thể thành Thánh khác loại, trước giờ cũng chỉ là một loại suy đoán mà thôi!
– Ta sẽ thắng ngươi! Chu Hằng bình tĩnh lại kiên định nói.
– Ha ha ha ha! Vậy bổn tôn đợi đến ngày đó! Hồng Nguyệt vui vẻ cười ha ha, cười một hồi, nàng nói: – Sau khi ngươi biến thành thân rồng, cường độ thể chất khoảng chừng đạt đến Thiên Hà Đế sơ kỳ, tuy nhiên dưới trạng thái này không thể sử dụng Tinh Thạch Nguyên Dịch, cùng là cường hóa thân thể, nó có xung đột lẫn nhau!
Chu Hằng gật đầu, rất vừa lòng với kết quả này.
Bởi vì hắn vừa có được huyết mạch Long tộc, thể chất đã mạnh mẽ đến Thiên Hà Đế sơ kỳ, một khi đi tổ trì rửa tội, khẳng định sẽ tăng vọt cả mảng lớn.
– Nếu là hình người, thể chất cũng có tăng lên rất lớn, khoảng chừng ngang với trình độ Thiên Hà Vương! Hồng Nguyệt nói tiếp, bằng ánh mắt của nàng tự nhiên không có khả năng sảy ra sai lệch chút nào.
Nàng nhìn Chu Hằng, hứng thú trong ánh mắt ngày càng đậm, nói: – Tình huống của ngươi rất đặc thù, dù là có 5 con rồng nhỏ huyết mạch không tinh khiết truyền thừa cho huyết mạch Long tộc, nhưng huyết mạch trên người ngươi lại được tăng lên rất lớn, vượt xa 5 con rồng nhỏ kia!
– Bổn tôn có cảm giác, ngươi sẽ cho bổn tôn một bất ngờ rất lớn!
– Hiện tại, đi nhét đầy bụng trước đã, càng là Long tộc mạnh mẽ thì càng ăn nhiều!
Hồng Nguyệt một chưởng đánh Chu Hằng văng ra, ấn theo nàng nói là bởi huyết mạch Long tộc của Chu Hằng đã khá dày, làm nàng không nhịn được liền không thể khống chế – không chỉ là Long tộc có đãi ngộ này, còn có hậu duệ ba đại thần thú khác.
Trước khi Chu Hằng hôn mê đã đói phát hoảng, lại nằm một cái là bảy ngày, làm bụng hắn đói đến hai mắt tóe sao, vội vàng đi kiếm đồ mà điên cuồng ăn.
Vừa vặn Phong Liên Tình cũng đang ngồi cắn xé, nhìn thấy Chu Hằng nâng theo thùng cơm còn lớn hơn của nàng đi tới, hai mắt không khỏi tỏa sáng, lập tức muốn đấu lượng cơm với Chu Hằng.
Vì vậy, nàng liền bi kịch.
Thần thú không cần tu luyện, chỉ cần ăn là có thể tăng lên lực lượng, thể chất, từ đó đạt đến mục đích “thăng cấp”. Mỗi một con thần thú đều là hàng ăn, càng là mạnh mẽ thì càng ăn nhiều!
Tộc Thao Thiết quả thật ăn nhiều, nhưng có thể so với bốn đại thần thú sinh ra từ khi thiên địa sơ hay sao?
Vốn là Chu Hằng đã đói đến choáng váng, một hơi ăn gấp ba lần số lượng của Phong Liên Tình, làm cho nàng muốn chơi xấu cũng cảm thấy ngượng ngùng.
Vừa ăn no, Chu Hằng liền cảm giác thể chất như có tăng lên một chút, tuy rằng không phải rất rõ ràng, nhưng đúng là tăng lên!