Chẳng lẽ, tên này là truyền nhân của một nhà quyền thế tinh vực cường đại, chạy đến nơi đây để du lịch? Nếu không, làm sao có thể giải thích hắn nghịch thiên như vậy? Lại làm sao giải thích hắn không để ở trong lòng chút nào tùy tiện đưa ra một môn công pháp 40 tinh?
Tinh vực bất đồng, võ đạo mạnh yếu cũng hoàn toàn bất đồng. Như tinh vực có được cường giả Tuệ Tinh Cảnh, nơi đó thiên tài cũng cao hơn một cấp bậc so với nơi này!
Chu Hằng tất nhiên là đến từ những tinh vực kia!
Nếu nàng có thể kết làm quyến lữ cùng Chu Hằng, chẳng phải là chim sẻ bay lên là có thể biến thành phượng hoàng sao?
Trái tim của nàng lập tức đập nhanh “thịch thịch thịch thịch”. Chu Hằng không truyền Xích Diễm Kiếm Pháp cho người nào khác, lại cố tình truyền cho nàng, đây không phải là chứng minh tốt nhất sao? Nghĩ đến đây, nàng không khỏi tâm tình nở rộ, trên mặt cũng nhiều thêm một màn sáng tươi đẹp.
Ở trong mắt mọi người nhìn lại, đây rõ ràng là được nam nhân làm đến thoải mái, lúc này mới lộ nét mặt toả sáng như thế!
– Đại thúc, đại thúc! Khương Tử Sương chen lấn đi tới. Tiểu nha đầu là một con quỷ linh tinh, mẫn cảm phát hiện thái độ khác thường của Cảnh Tâm Nặc đối với Chu Hằng, tự nhiên nàng phải mạnh mẽ bảo vệ hạnh phúc của mẫu thân mình, phải chặn ngang một chân, đánh tách ra đôi uyên ương này.
Chu Hằng bởi vì vốn hoàn toàn không có ý tưởng về mặt này, đương nhiên không cảm thấy tiểu nha đầu lo ngại chuyện gì, cười cười ôm lấy tiểu nha đầu, mọi người cùng nhau đi tới Sa Nộ Trường.
Bởi vì hôm nay là trận quyết chiến cuối cùng, người tới Sa Nộ Trường xem cuộc chiến cũng nhiều hơn mấy ngày trước, nhưng cũng chỉ là thêm một ít Tinh Thần Vương và Tinh Thần Hoàng, dường như các Tinh Thần Đế vẫn như cũ khinh thường đi xem loại cấp bậc này chiến đấu.
Trận đấu rất nhanh liền bắt đầu, Chu Hằng theo thường lệ là người thứ nhất kết thúc, cũng theo thường lệ không có một chút trì hoãn giành được thắng lợi.
Kế tiếp, chính là trận chiến của Tinh Thần Hoàng.
Bởi vì Đại Nguyên Học Phủ thắng trước một trận, đã lấy được điểm thi đấu, chỉ cần thắng tiếp một trận là có thể đạt được thắng lợi chung cuộc, mọi người đều đưa mắt nhìn vào trên thân Cảnh Tâm Nặc và Hoa Ngọc Vũ đại biểu xuất chiến cho Mộng Long Học Phủ.
Một trận chiến này, Mộng Long Học Phủ nhất định phải thắng, nếu không chỉ có thể chắp tay nhường chức quán quân đã giữ vững hai lần.
Đối với Hoa Ngọc Vũ, Mộng Long Học Phủ là tràn ngập tin tưởng, người này nhưng có được huyết mạch của thần thú viễn cổ. Tuy rằng đến hiện tại đã sớm không còn thuần khiết, nhưng dính đến hai chữ thần thú chính là ý nghĩa cường đại.
Để bảo đảm tuyệt đối không thể sai sót, Hoa Ngọc Vũ vừa ra sân liền phát động lực lượng huyết mạch, hóa thân thành Toản Tâm Thú, chẳng những lực lượng tăng mạnh, lực phòng ngự cũng tăng lên một cấp bậc. Ba vị đại lão Thiên Hà Cảnh của Mộng Long Học Phủ thấy thế đều gật đầu không thôi.
Nhưng mà, kế tiếp biểu hiện của Cảnh Tâm Nặc lại khiến mọi người đều lọt tròng mắt đầy đất!
Nàng chém ra một kiếm, cuốn lên ngọn lửa đầy trời!
Công kích thuộc hỏa là thuộc tính ngũ hành, có thể bao lấy phòng ngự thân thể, tạo thành uy hiếp cực lớn đối với Hoa Ngọc Vũ. Nếu chỉ có như thế cũng không có gì, đại đa số công pháp đều là có chứa thuộc tính công kích, nhưng mấu chốt ở chỗ chiến lực của Cảnh Tâm Nặc cũng tăng vọt vô số lần, một kiếm chém xuống có thể xé mở phòng ngự của Hoa Ngọc Vũ!
Mặc dù chỉ là một miệng vết thương linh tinh các loại, nhưng lực lượng hỏa diễm lại nhân cơ hội xâm nhập, tạo thành bị thương nặng cho Hoa Ngọc Vũ!
Vẻn vẹn chỉ nửa tiếng, Cảnh Tâm Nặc liền đánh bại Hoa Ngọc Vũ, người được Mộng Long Học Phủ ôm nhiều kỳ vọng!
Hai trận chiến toàn thắng, tuy rằng còn có một cuộc tranh tài không đánh, nhưng Đại Nguyên Học Phủ đã giành được vị trí thứ nhất!
Trong khoảng thời gian ngắn, ngạc nhiên vui mừng mãnh liệt làm cho mọi người Đại Nguyên Học Phủ đều hưng phấn nhảy dựng lên, đều không ai nghĩ tới chuyện kỳ lạ: như thế nào đột nhiên Cảnh Tâm Nặc lập tức trở nên lợi hại như vậy? Có thể thi triển ra kiếm pháp cường đại như vậy?
Tuy nhiên, cuối cùng sau khi đạt được quán quân cùng trở lại chỗ ở, mọi người lại xảy ra tranh chấp vì phần thưởng vừa mới đưa tới.
Vân La Chu chỉ có 3 chiếc, nhưng tuyệt đối không thể chia toàn bộ cho học sinh, phương diện học phủ ít nhất phải lấy một chiếc, cái này liên can đến vấn đề phân phối.
– Ta chỉ muốn một chiếc! Chu Hằng bỏ xuống một câu.
Vô nghĩa, ngươi còn muốn lấy hai chiếc ư?
Mọi người đều thầm mắng trong lòng, nhưng ai cũng không thể phủ nhận: lần này Đại Nguyên Học Phủ có thể giành được chức quán quân: một phần đầu tiên chắc chắn chính là Chu Hằng, sau đó mới là Cảnh Tâm Nặc chiến một trận trong trận chung kết định giang sơn.
Dưới so sánh, tác dụng của Tây Môn Sơn thì có vẻ mờ nhạt, bởi vì thời điểm hắn thắng Đại Nguyên Học Phủ cũng chỉ là tỷ số 3- 0, thời điểm hắn thua thì tỷ số 2- 0. Nói cách khác, có mặt của hắn hay không đều không ảnh hưởng tới Đại Nguyên Học Phủ giành được vị trí thứ nhất.
Tuy nhiên chỉ có Cảnh Tâm Nặc biết rõ, nếu Chu Hằng không truyền thụ cho nàng Xích Diễm Kiếm Pháp, như vậy Đại Nguyên Học Phủ cũng chỉ có thể lấy được hạng thứ hai, lúc này cũng sẽ không có tranh chấp như vậy, bởi vì xếp thứ hai đúng là không có phần thưởng gì.
– Ta đồng ý cấp cho Chu Hằng một chiếc Vân La Chu, sau đó còn dư lại hai chiếc giao cho học phủ xử lý! Nàng không chút nghĩ ngợi liền đứng ở phía Chu Hằng bên này. Trong mắt nàng Chu Hằng chính là tới từ nhà quyền thế của tinh vực cường đại, không ở bên hắn thì ở bên ai?
– Không được! Tây Môn Sơn vội lên tiếng phủ định. Nếu giao cho học phủ xử lý thì còn có phần của hắn sao?
Vân La Chu trân quý hiếm có bực nào, dù là Thiên Hà Vương đều với có được một chiếc là tượng trưng thân phận, nếu hắn có thể nhận được một chiếc Vân La Chu, lúc đó chở Dương Ngọc Hoa bay lượn một vòng trên cao, còn sợ nữ nhân này không kích động tâm tình, ngoan ngoãn mở ra hai chân cho hắn sao?
– Ta là Tinh Thần Đế, thực lực mạnh nhất, chính là muốn phân phối Vân La Chu cho học sinh, cũng phải do ta đến đại biểu! Quản mình có lý hay không, hắn lớn tiếng nói, càng không thể dễ dàng cho phép Vân La Chu rơi vào trong tay kẻ thù giết đệ đệ mình!
Loại pháp khí phi hành này tốc độ cực nhanh, ít nhất còn nhanh hơn so với tốc độ của Tinh Thần Đế, nếu để cho Chu Hằng lấy được, về sau hắn hoàn toàn mất đi cơ hội báo thù Chu Hằng, mà đợi đến lúc Chu Hằng tiến vào Tinh Thần Đế, thậm chí chỉ là Tinh Thần Hoàng thì cũng là tới phiên hắn xui xẻo rồi.
Cho nên, chiếc Vân La Chu này hắn nhất định phải nhận được!
– Ngươi ư? Có ngươi hay không có ngươi, đều không ảnh hưởng tới chúng ta giành được vị trí thứ nhất, đây hoàn toàn là công sức của ta và Chu sư đệ, hiện tại ta cũng không lấy, ngươi dựa vào đâu muốn lấy? Cảnh Tâm Nặc nhìn Tây Môn Sơn khinh miệt nói.
Nàng cũng không sợ Tây Môn Sơn, một tên học sinh chỉ là thiên phú tốt một chút có tư cách gì để cho nàng kính sợ? Ở trong mắt của giới cao tầng học phủ, thì Tinh Thần Đế dù có mạnh mấy đi nữa cũng chỉ là một con chó, khác biệt ở chỗ là chó nổi tiếng hay là chó giữ nhà mà thôi!
Chỉ có thiên phú nghịch thiên như Chu Hằng kia, mới có thể được giới cao tầng học phủ chân chính coi trọng, hai người căn bản không thể so sánh với nhau!
Tây Môn Sơn tức giận đến phát run!