Đương nhiên chuyện đó không liên quan tới Chu Hằng, trừ phi hắn muốn tiến vào Thiên Dược Viện. Hắn quan tâm là tài nguyên tu luyện. Ở Đại Nguyên Học Phủ, muốn đạt được tài nguyên tu luyện, trừ tiền ra, còn có một thứ quan trọng hơn, đó chính là điểm cống hiến. Điểm cống hiến rất dễ hiểu, chính là cống hiến với học phủ, cống hiến càng nhiều thì điểm càng nhiều.
Ở trong học viện, trên cơ bản bất kỳ vật gì đều cần điểm cống hiến để mua, thí dụ như một viên “Hàn Cốt Đan” cần mười điểm cống hiến và 2 vạn Đại Hà tệ. Không có tiền… Không được!
Chiếm đoạt ở trong học phủ là không thể thực hiện được, điểm cống hiến mới là vương đạo! Vậy làm cách nào có được điểm cống hiến?
Thủ đoạn thường thấy nhất chính là hoàn thành nhiệm vụ do học phủ phát ra, số lượng nhiệm vụ rất nhiều, đủ các loại, độ khó nhiệm vụ quyết định số điểm cống hiến.
Tiếp theo, nếu có cống hiến lớn cho học phủ thì cũng được thưởng điểm cống hiến, chẳng hạn như, đạt được thứ hạng cao trong các cuộc tỷ võ của học viện. Đương nhiên, lần này nếu Chu Hằng đạt được thứ hạng trước ba thì cũng sẽ được thưởng điểm cống hiến.
Còn có một ít phương thức khác, nhưng không thể nghi ngờ gì hai loại kể trên là thường thấy nhất.
Chu Hằng đoán rằng, nếu hắn bán toàn bộ Cương Linh Đan còn lại ra, trong tay có thể có 21 vạn Đại Hà tệ, thoạt nhìn rất nhiều, gia đình bình thường cũng đủ để hưởng thụ cả đời.
Nhưng mà so với đám nhà giàu tu luyện, mỗi một khối đan dược này đều là đốt tiền, 21 vạn Đại Hà tệ nói không chừng cũng chưa chắc đủ luyện ra một lò đan dược thích hợp!
Nhưng lại cần điểm cống hiến, đây chính là phiền toái lớn nhất! Sau khi tiến vào học phủ, chuyện thứ nhất chính là kiếm điểm cống hiến!
Chu Hằng nghĩ nghĩ, còn chưa tiến vào học phủ, nhưng mà dường như hắn đã trêu chọc không ít người, chẳng hạn như con trai của Trấn trưởng, còn có Ngưu Đầu tộc, còn có Bàng gia! Hắn cần thực lực!
Thời gian trôi qua rất nhanh, sau khi ngày thứ chín chấm dứt thì lại có thông báo điểm Chu Hằng và Tề Nguyên lại tăng, vì chuyện này mà khiến bao nhiêu người điên cuồng, ngày thứ mười vô số người đi khắp nơi tìm kiếm hai người.
Dù sao cũng không chết người, sợ cái gì?
Hơn nữa vạn nhất mình cướp được chiêu sinh bài của hai người này, không phải là sẽ nhảy lên vị trí thứ nhất, thứ nhì sao?
Trọng thưởng tất có dũng phu, huống chi còn biết con mồi, dù sao cũng không mất mạng.
Mọi người điên cuồng, thế công không ngừng!
Chu Hằng lúc đầu còn rất khắc chế, xuống tay rất nhẹ, nhưng người tới không dứt, hắn không khỏi nổi giận, những người này tưởng là có kim bài miễn tử không biết sợ sao?
Đáng tiếc Bàng Thiếu Long cũng không có ở đó, bằng không hắn sẽ giải thích cho mọi người biết cái gì là sống không bằng chết, cái gì gọi là thống khổ! Chu Hằng thật sự nổi giận, hậu quả rất nghiêm trọng!
Hắn xuống tay vô tình, trừ không lấy mạng mọi người ra, mỗi một quyền hắn đánh cho người ta nát xương.
Đây cũng không phải là Phàm giới, Tiên giới, võ giả một niệm có thể khôi phục thương thế, ở Minh giới, tốc độ phục hồi của võ giả vẫn rất chậm, đánh cho nát xương tuy rằng có thể trị được, nhưng không mất hai ba tháng tĩnh dưỡng thì làm sao làm được.
Đương nhiên đan dược liệu thương tốt nhất hoặc là phù văn trị liệu vẫn có thể tăng tốc quá trình này, hiệu quả của dược hiệu hoặc là phù văn trị liệu quyết định thời gian.
Sau khi mấy ngàn người nằm xuống, đám người tới sau cuối cùng mới tỉnh ngộ.
Người nam nhân kia chính là ma quỷ!
Không phải sao?
Trừ ma quỷ ra, ai có thể lấy một địch ngàn?
Nơi này đều là Minh Tiên a, hắn chỉ dùng nắm tay quét ngang, loại thực lực này đã mạnh tới thường nhân không thể tưởng tượng nổi.
Lần này học phủ dường như thu được một quái vật khó lường rồi.
Ánh mắt Chu Hằng đảo qua, đám người đông nghịt đồi núi lặng ngắt như tờ, cho dù đám người trọng thương cũng không dám rên rỉ, căn bản nhìn vào ánh mắt của hắn, tim mật bọn họ đều lạnh lẽo!
Vương trong võ giả! Tề Nguyên trong lòng kích động, hắn coi trọng trí mưu, giá trị của vũ lực không tính là yếu, nhưng tuyệt đối không tính là mạnh. Đây là Vương trong võ giả a, không chiến mà khuất phục được đối phương!
Chuyện này có thể giải thích vì sao đám Tượng Hoàng Nghĩ trong ổ Hoàng Nghĩ kia chỉ có thể khoanh tay chịu chết!
Bởi vì Minh giới quá lớn, dân cư phân tán, Vương trong võ giả thế giới này nhiều hơn Tiên giới mấy ngàn lần, thậm chí mấy vạn lần, nhưng mà chia tới nơi nhỏ như Đại Nguyên Học Phủ này, rất có thể mấy vạn năm, mấy chục vạn năm mới có một người!
Tề Nguyên trước kia chưa từng gặp qua Vương trong võ giả, cho nên hắn mới phán đoán sai lầm rồi, Chu Hằng nghịch thiên đã vượt ra khỏi phạm vi Vương trong võ giả rồi!
Nếu không, hiện tại hắn sẽ càng kích động không thôi!
Đang lúc mọi người kính sợ, 10 ngày rốt cục qua đi, hưu hưu hưu, mọi người đều bị truyền tống ra ngoài, về lại quảng trường trước kia.
Trong 10 ngày này, có rất nhiều người bị truyền tống ra trước thời hạn, mặc dù bây giờ còn khoảng 10 vạn người đứng ở trên quảng trường, nhưng so với trăm vạn người lúc trước thì không đáng là nhiều.
– Đang làm công tác thống kê và thẩm tra đối chiếu sau cùng, đại khái cần 10 phút, mọi người kiên nhẫn chờ đợi! Bên Học phủ, người không rõ diện mạo kia lại từ trong không khí hiện ra, khí thế cường đại áp bách, mọi người đều nghiêm lại, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Hắn phất phất tay, lại nói: – Người bị thương đi trị liệu trước đi.
Ngày cuối cùng người bị Chu Hằng đánh tới nỗi ngay cả đứng lên cũng không nổi, không trị liệu, không nằm dưỡng thương hai ba tháng thì đừng mơ tưởng có thể rời đi được.
Nói xong câu đó, hắn không nói gì thêm, không khí trở nên có chút khẩn trương, rất nhiều người đều toát mồ hôi lạnh.
Rốt cục, 10 phút trôi qua.
– Điểm đã tính xong, các ngươi qua bên kia đưa ra chiêu sinh bài của mình đi, có thông qua khảo hạch hay không, người bên đó sẽ nói cho các ngươi biết! Không thông qua, lập tức rời khỏi học phủ, người thông qua, sau khi đăng ký xong thân phận, sẽ có người sắp xếp chỗ ở cho các ngươi, trưa mai phải tới đây nghe giảng quy củ học phủ, đồng thời phát thưởng cho ba thứ hạng đầu. – – – – – oOo- – – – –