– Xú tặc, dừng tay! Hoặc Thiên giận dữ thét lên, Nữ Vương khí tràng của nàng có thể khuất phục mọi người trong thiên hạ, nhưng lại không có tác dụng với Chu Hằng, chuyện này cũng là tử huyệt duy nhất của nàng.
Chu Hằng cười hắc hắc, nói: – Lúc nhờ người khác làm việc thì phải cung kính một chút.
Thiên nữ tuyệt thế này hơi vểnh cái mông mượt mà lên, tạo thành một đường cung mê người, khiến người ta như lạc mất hồn.
– Mau buông bệ hạ ra! Chúng cung nữ ai cũng hét lớn.
Chu Hằng trừng mắt, hình người nhỏ màu vàng trên đầu lập tức rống giận, khí tức kinh khủng cuốn ra, những cung nữ kia đều câm như hến.
– Khốn nạn, ngươi dám đánh Bổn cung, Bổn cung sẽ hút Huyền Càn đại lục này thành tử tinh! Hoặc Thiên thẹn quá hóa giận, vương mặt tuyệt mỹ đỏ ửng như hoa hồng.
Chu Hằng không khỏi ngừng lại, nữ nhân này tuyệt đối có năng lực như thế, hơn nữa, với tính cách của nàng sẽ tuyệt đối làm theo ý mình, làm sao có thể sợ người khác? Nàng lời này là uy hiếp cũng không phải nói quá.
– Về sau nhớ kỹ phải lễ phép một chút, nữ hoàng bệ hạ! Chu Hằng lại xách Hoặc Thiên lên, đặt lại vương tạo.
– Khốn nạn, xú tặc! Hoặc Thiên thấp giọng chủi, nhưng Chu Hằng có điều cố kỵ, nàng càng có điều cố kỵ, dù sao bị đánh mông chẳng những bị đau, còn mất mặt, làm nhục Nữ Vương cao quý!
Chu Hằng vẫy vẫy tay, đám người Hàn Vũ Liên cùng hắn rời đi.
– Phu quân, Hoặc Thiên cho chúng ta một tòa hoàng cung, về sau chúng ta sẽ ở đó, được không? An Ngọc Mị ép vào người Chu Hằng làm nũng, nàng vốn là người thiên kiều bá mị, vừa làm nũng vừa dùng bộ ngực đầy đặn cọ lên Chu Hằng, khiến Chu Hằng dục hỏa sôi trào, hơn hai tháng không gần nữ sắc, khiến hắn bị nghẹn như dính tà hỏa, hết sức căng thẳng.
Chu Hằng dù sao cũng muốn rời khỏi Thượng Thiên Võ Các, ở đâu cũng giống nhau, nếu chư nữ thích, hắn cũng không có lý do phản đối.
Dưới sự hướng dẫn của đám người Hàn Vũ Liên, hắn đi tới một tòa tẩm cung hoa lệ, trong điện có 12 thị nữ xinh đẹp cung kính chờ phân phó, mỗi người đều áo quần áo lụa trắng, mơ hồ có thể thấy dáng người lả lướt của các nàng.
Nhìn thấy đám nữ tới, 12 thị nữ đều quỳ xuống đất, từ cổ áo rộng thùng thình có thể nhìn thấy rõ ngọc phong cao ngất, thậm chí có thể nhìn thấy nhũ hồng!
Đây chính là 12 mỹ nữ tuổi thanh xua, 24 quả cầu thịt buông xuống bày ra hình chữ nhất (- ), rất có sức tấn công thị lực.
– Phu quân, ngươi chui vào tháp 2 tháng, người đã bốc mùi rồi, nhanh đi tắm rửa đi.
Mấy nữ không nói lời nào, kéo Chu Hằng vào hậu điện, chỉ thấy nơi này có một cái bể lớn, dài ba trượng, rộng ba trượng, nước sạch bên trong nhộn nhạo, mặt trên còn có cánh hoa hồng trôi nổi.
An Ngọc Mị, Hàn Vũ Liên, Tiêu Họa Thủy cười hì hì bắt đầu cởi quần áo Chu Hằng, mà Lan Phi và Nam Cung Nguyệt Dung rất có giác ngộ của nữ nô, cũng không dám chủ động đi sờ soạn Chu Hằng, sợ chọc tên thổ phỉ này tức giận.
Về phần Cổ Tư bắt đầu cởi áo, dây thắt lưng, rất tự nhiên tiến vào trong bể.
Nàng tâm linh đơn giản, không hiểu tranh thủ tình cảm gì, làm việc chỉ dựa theo bản tâm, nếu phải tắm rửa, vậy thì tắm đi.
Chu Hằng không khỏi dán mắt vào hai bầu vú to tròn kia.
5 người Hàn Vũ Liên khó chịu, cũng vội vàng cởi áo, tháo thắt lưng ra, từng người nhảy vào trong bể, giống như từng mỹ nhân ngư du thủy, thân thể non nớt trắng nõn, bầu ngực cao vút, phong đồn tròn trịa mượt mà, còn có rừng rậm màu đen như ẩn như hiện, xuân sắc vô biên.
Chu Hằng hai tháng không có nếm qua “vị thịt” (ý nói là bú), cộng thêm thân thể mê hoặc Huyền Âm thể của Hàn Vũ Liên, lập tức dục hỏa dâng trào, nhảy vào trong bể, bọt nước tứa tung, hồ nước xuân tình tràn ngập.
An Ngọc Mị các nàng cũng tịch mịch hai tháng, tự nhiên muốn một lần ăn no, không biết xấu hổ thay nhau ra trận, cho tới tận khi từng người thỏa mãn với bỏ qua. Chỉ là các nàng cũng mệt tới ngất ngư, bị Chu Hằng ôm lên giường ngủ nướng.
Chu Hằng mặc quần áo đi ra ngoài điện, hiện tại Thần chích đã thành, chuyện còn dư lại liền đơn giản, chỉ cần làm thần thức lớn mạnh, nước chảy thành sông tiến vào Kết Thai Cảnh.
Chỉ là thần thức lớn mạnh cũng không liên quan tới linh lực, đây là mặt ý thức, không thể dựa vào công pháp đề cao, tốt nhất là có thứ tẩm bổ thần thức như thần quả Thủy Tinh Đào, cực kỳ hữu ích.
Một khi đã như vậy, vậy tại sao không thử Lăng Thiên Cửu Thức một chút, Lăng Thiên Cửu Thức có thể diễn hóa Vũ trụ sinh diệt, dùng để thôi động thần thức, không phải là một phương pháp huấn luyện tốt nhất sao?
Hắn nhắm hai mắt lại, thần hình trên đỉnh đầu chớp động hình thành một hình người nhỏ màu vàng, hắc kiếm múa ra, vận chuyển theo Lăng Thiên Cửu Thức, mỗi khi hoàn thành một lần, thần thức của hắn liền lớn mạnh một phần!
Quả nhiên hữu hiệu!
Chu Hằng giống như tượng đá điêu khắc đứng sững ở đó, nhoáng lên một cái đã ba ngày ba đêm, cho tới tận khi bị Hàn Vũ Liên làm cho kinh động, hắn mới ngừng lại được.
– Có khách tới! Nàng nói.
Chu Hằng gật gật đầu, hắn vốn có ý thôi diễn Thần đến mức tận cùng, lập tức tiến vào Kết Thai Cảnh. Hắn cảm ứng một chút, lúc này Thần chích đã mạnh hơn rất nhiều so với 3 ngày trước rồi, nếu như đem quá trình hình thành Thần chích chia làm 100 bước, như vậy bây giờ hắn đã đi được trọn vẹn một bước.
Chiếu theo đó mà tính, đại khái một năm sau liền có thể đột phá Kết Thai Cảnh!
Vẫn quá chậm!
Chu Hằng vừa trở lại cung điện, vừa thầm nghĩ trong lòng, thiên hạ đại loạn đã tới, thời gian một năm nói không chừng sẽ xảy ra chuyện gì!
Nếu như lời oán giận này của hắn để người khác nghe được, cho dù loại yêu nghiệt như Triệu Đoạt Thiên, Ứng Thừa Ân cũng phải phun mật đắng!
Mới một năm mà thôi a!
Bọn họ người nào đi đến một bước này mà không mất tới mười mấy năm đây? Nếu như ngay cả một năm cũng chê chậm, vậy không bằng bảo bọn họ đi tự sát đi.
– Chu huynh! Khi Chu Hằng đi đến thư phòng trong đại điện, chỉ thấy bên trong có một mỹ nữ dịu dàng chờ hắn, vừa nhìn thấy hắn tiến vào, lập tức đứng lên chào hỏi.
Người khách này đúng là Băng Hoàng Nữ.
– Chu huynh, ngươi bế quan hai… Hả? Băng Hoàng Nữ lộ ra vẻ khiếp sợ, mắt phượng nhìn chằm chằm Chu Hằng, cái miệng nhỏ nhắn hơi há ra, bộ dạng kia rất dễ hiểu lầm.
Thần chích! Làm sao có thể! Tên này là yêu nghiệt sao?
Home » Story » kiếm động cửu thiên » Chương 329: Tên này là yêu nghiệt