“Ủa, mạng nhà mình bị lag à, sao không có bình luận nào vậy nhỉ?”
Tiểu Mai tỉnh táo lại đầu tiên, mặc dù cô là người đã gặp trực tiếp Dạ Phàm ngoài đời
[OH MY GOD…. AAAA…. tiểu Phàm vốn dĩ có ánh mắt xinh đẹp như vậy sao? Tui mù rồi, tui mù rồi] [Oa, oa oa….( ̄■ ̄;)!?] [Tui đứng hình hết 5 giây đấy, trời ơi] [Sự khác biệt giữa trước và sau khi bỏ mắt kính ra như trời và đất vậy. Mị tưởng ban nãy là một người hoàn toàn khác đấy] [Có ai kịp chụp màn hình lại không?]Dạ Phàm chớp chớp mắt cười trừ, rất khiêm tốn đáp
“Khuôn mặt mình không phải rất Bình thường sao, thậm chí có hơi kém sắc nữa. Mọi người không nói quá ấy chứ?”
Lượt xem: 1012
Đúng lúc này, thanh âm thông báo của hệ thống truyền đến
“Nhiệm vụ phó tuyến hoàn thành, xin nhận phần thưởng 6 điểm chỉ số, 60 tích phân”
Dạ Phàm nhớ đến lần trước cho cậu nhóc Nhất Thiên ngồi lên chân, không thể không thấy mất cân bằng với cái thể lực yếu kém của mình
“Phân vào Thể lực đi!”
“Thao tác không thể thực hiện, thao tác không thể thực hiện”
“Tại sao?”
Dạ Phàm nhất thời quên mất bản thân đang bật livestream. Trong mắt mọi người thì cậu chỉ đang ngẩng người nhìn một hướng khác, bộ dáng có hơi ngốc ngốc.
Hệ thống miễn cưỡng giải thích “Lần trước không phải tôi đã nói rồi sao, dù có tăng chỉ số thì thân thể vật lý của cậu cũng không đủ điều kiện. Cho nên nếu muốn tăng chỉ số thể lực thì phải đi kèm với luyện tập nữa”
Dạ Phàm câm nín hồi lâu, nhớ lại lần chạy 5 vòng quanh công viên mà rùng mình, cuối cùng đành phân chỉ số vào làn da.
Tên: DẠ PHÀM
Khuôn mặt: 62
Dáng người: 34
Làn da: 32
Mị lực: 0
Khí chất: 0
Thể lực: 20
Trí lực: 56
Kỹ năng: diễn xuất (10%), ca hát (45%), chơi nhạc cụ (25%), viết thư pháp (50%), vẽ tranh (40%)
Tích phân: 300
Thanh lưu lượng: 1334
Dạ Phàm thoát khỏi dòng suy nghĩ giật mình nhận ra bản thân còn chưa tắt live
“Xin lỗi mọi người nha, 5 phút nữa mình sẽ nghỉ, còn câu hỏi gì nữa không ạ?”
“Lần livestream tiếp theo sao? Hiện tại thì mình chưa có kế hoạch, nếu có sẽ thông báo trước với mọi người”
Dạ Phàm tắt máy, mệt mỏi nằm gục xuống giường, kết quả có vẻ tốt hơn mong đợi. Ban đầu cậu tính nhờ Lưu Triết vào xem live để tăng lượt xem, vì y cũng có kha khá fan hâm mộ. Nhưng gần đây công việc của y có vẻ khá nhiều, mỗi lần đều là chạy đi chạy lại vài quốc gia cậu cũng không tiện phiền y.
Đương nhiên cậu nào biết được, kết quả này một phần rất lớn là nhờ sự trợ giúp của nam chính Lâm Hạc Hiên. Nếu không Dạ Phàm cũng sẽ không yên ổn mà livestream thuận lợi như vậy.
Trợ lý đang làm báo cáo với Lâm Hạc Hiên
“Nói đi, lý do tại sao có nhiều nick ảo đòi công kích như vậy, không phải cậu ta chỉ là một tên cuồng học thôi sao?”
“Vâng, vị tiểu thư của phó giám đốc Vương có xảy ra vài xích mích với nhân viên. Đúng lúc Dạ Phàm đi ngang qua nên đã giúp đỡ mấy cô ấy, sau đó…” Trợ lý có hơi ngập ngừng.
Lâm Hạc Hiên nhướn mày “Sau đó?”
“Sau đó, là Tần tổng ra mặt đuổi người đi ạ!” Tuy không rõ tại sao Lâm tổng lại quan tâm đến nhân vật này như thế nhưng trợ lý vẫn phải nhận lệnh moi móc hết thông tin ba đời nhà Dạ Phàm.
“Trung Tâm thương mại này là dự án hợp tác của chúng ta và Tần gia, anh xem một người như cậu ta có đủ khả năng bước vào đây sao?” Lâm Hạc Hiên không phải không có cơ sở để chất vấn.
Trợ lý cũng không vì bị nặng nhẹ mà hoảng sợ, nếu không anh đã không giữ được vị trí này lâu như vậy.
“Dạ Phàm lúc đó đi cùng Lưu Triết, là tiểu thiếu gia của chủ tịch Lưu. Bọn họ có vẻ như quen biết nhau thông qua bạn gái của Lưu Triết, cô ấy học cùng lớp với Dạ Phàm”
Sau khi nghe được hết những thông tin cần nghe y phất tay đuổi trợ lý đi. Trợ lý cúi nhẹ người lui ra ngoài, sẵn tay đóng cửa lại.
Sau khi không gian hoàn toàn được im lặng Lâm Hạc Hiên mới lần nữa mở máy tính lên, trong đó có rất nhiều ảnh chụp. Mà tất cả đều là hình của duy nhất một người, là Dạ Phàm lúc nãy khi vừa mới tháo kính ra. Hạc Hiên cũng không biết bản thân nghĩ gì, chỉ là bấm theo bản năng mà muốn lưu giữ lại khoảnh khắc đẹp đẽ đó.
Thứ bảy là ngày Dạ Phàm đến thử việc.
“Đoạn phía trước không cho phép taxi vào, phiền cậu đi bộ 1 đoạn vậy!”
Nói thật lúc taxi dừng lại cậu cảm thấy bối rối lắm, nhìn khung cảnh hơi quen thuộc trước mắt Dạ Phàm co giật khoé môi