Trong lúc người người đều có tâm tư thăm dò nghi ngờ, cũng chỉ có một mình Minh Thù vì ăn mà buồn rầu.
Trong cung, không phải ngươi muốn ăn liền ăn, đồ ăn trong cung đều có hạn. Để bảo đảm nguyên liệu nấu ăn tươi mới, cho nên thức ăn trong Ngự Thiện phòng, đều chỉ dư ra có hai phần, căn bản cũng không có nhiều.
Hơn nữa, bây giờ nàng còn không thể tùy tiện xuất cung.
Ngươi nói có tức hay không?
“Công chúa, cá này có thể ăn sao?”
Tri Kỳ nhìn Minh Thù vớt cá lên, lộ vẻ nghi ngờ: “Công chúa, đây là cá trong Ngự Hoa viên, chúng ta vớt lên ăn như thế, bị người thấy thì làm sao?
“Yên tâm, xảy ra chuyện một mình ta gánh, đi nhóm lửa.”
“Công chúa…”
Minh Thù cười với Tri Kỳ, Tri Kỳ lập tức nghe lời đi nhóm lửa.
Tuy rằng, công chúa cười rất dịu dàng, nhưng nàng luôn cảm thấy da đầu tê dại, có loại cảm giác không làm theo lời công chúa, mình cũng sẽ chìm trong hồ.
Bên hoàng đế, mỗi ngày đều nhận được tin báo như thế này…
Trấn Quốc công chúa, lại đang vớt cá trong Ngự Hoa viên.
Trấn Quốc công chúa lại đang hái đào.
Trấn Quốc công chúa ngắt hoa trong Ngự Hoa viên làm bánh.
Trấn Quốc công chúa lại đang ngắt hoa trong Ngự Hoa viên.
Trấn Quốc công chúa…
Hoàng đế tức giận đến đỉnh đầu bốc khóc, nàng không thể buông tha cho Ngự Hoa viên sao?
Ngự Hoa viên đang tốt, bị nàng quậy cho rối tung lên!
“Công chúa, có người tới.”
Tri Kỳ chỉ vào đường nhỏ bên cạnh.
Trình Cẩm Vân một mình đi đến, nàng tựa như cũng thấy Minh Thù, ánh mắt nhìn xung quanh xác định không có ai, mới đi qua chỗ Minh Thù.
Nàng đứng cách Minh Thù một đoạn, giọng nói cũng không có bất cứ kính ngữ gì, vào thẳng chủ đề:
“Ta có lời muốn nói với ngươi.”
Minh Thù lật cá: “Ngươi nói đi.”
Trình Cẩm Vân nhìn Tri Kỳ khẩn trương đứng bên cạnh: “Nói với một mình ngươi.”
Minh Thù tùy ý nói: “Vậy ngươi đừng xem nàng ấy là người.”
Tri Kỳ: “…”
Vậy ta là cái gì?
Minh Thù xoa đầu Tri Kỳ, mặt mày tươi cười:
“Là tiên nữ.”
Tri Kỳ: “…”
Trái tim đột nhiên đập thình thịch, như là có chuyện gì xảy ra?
Lúc này, Trình Cẩm Vân có hơi nghẹn lại, Trấn Quốc công chúa này, thật đúng làm cho người ta không đoán được.
Nàng nhìn Tri Kỳ lúc này đang thơ thơ thẩn thẩn, hít sâu một hơi:
“Chuyện lần trước, mong Trấn Quốc công chúa giữ bí mật giúp ta.”
Bây giờ, nàng không thể bị người khác phát hiện, mấy ngày nay lo lắng Trấn Quốc công chúa đem chuyện này nói ra. Hôm nay, khó khăn lắm mới tiến cung, phải cùng nàng thương lượng cho tốt.
“Chuyện gì?”
Minh Thù vô tội hỏi lại, giống như thực sự không biết chuyện gì xảy ra.
“Trấn Quốc công chúa, không cần biết rõ mà còn hỏi.”
Nàng rõ ràng biết chuyện mình nói là việc gì.
Minh Thù chợt thốt: “A, hoàng thúc cũng biết, ngươi có thể bịt miệng ta, vậy ngươi làm sao bịt miệng hắn?”
“Cái này không nhọc lòng Trấn Quốc công chúa quan tâm, chỉ hy vọng ngươi có thể giữ bí mật giúp ta là tốt rồi.”
Có lẽ là nàng sống lại trở về, mang theo cảm giác tự tin và tốt hơn hẳn, làm nàng nói chuyện thực tự tin, giống như người khác sẽ làm theo lời nàng.
“Tại sao ta phải giữ bí mật thay ngươi, trên tay ngươi có nhược điểm của ta?”
Minh Thù nhướng mày cười khẽ: “Nếu như không có, thái độ cầu người của tiểu thư Trình gia thật khiến cho ta mở rộng tầm mắt, ngươi cho mình là thần tiên sao?”
Ngươi muốn trẫm thay ngươi giữ bí mật, trẫm phải thay ngươi giữ?
Trẫm lại không thầm mến ngươi.
Trình Cẩm Vân cũng không ngốc: “Vậy nếu như ta có?”
Không có nắm chắc, nàng cũng sẽ không tùy tiện đến đây đàm phán.
“Nha, là cái gì nha, nói nghe một chút, xem có thể hù dọa được ta hay không, hù được ta, ta giúp ngươi giữ bí mật, thế nào?”
Tiểu cô nương đối diện tươi cười nhợt nhạt, giống như bất cứ chuyện gì cũng không thể thay đổi nụ cười trên mặt nàng, cũng không thể nhìn thấu con người thật của nàng.
Đôi mắt đẹp của Trình Cẩm Vân hơi nheo lại:
“Trấn Quốc công chúa thật sự muốn ta nói?”
“Nói đi.”
Nàng liếc mắt nhìn Tri Kỳ đã lấy lại tinh thần, nhưng sắc mặt vẫn ửng đỏ, nàng đã không sợ nàng ta là gì.
“Tối mấy hôm trước, Trấn Quốc công chúa và người bắt Vinh Hoa công chúa đã gặp nhau, không biết bệ hạ biết chuyện này thì ngươi sẽ thế nào?”
“Chuyện này sao?”
Nói vậy là có ý gì? Chuyện này còn chưa đủ lớn sao? Thông đồng với thích khách bắt cóc công chúa Vinh Hoa là chuyện nhỏ sao?