– Rất khó! Nơi đây đã hình thành không gian tử vong, hơn nữa, khí tử vong kia lại có thể ngăn cản linh hồn dò xét. Nếu chúng ta chạy lung tung, ngược lại sẽ mau chóng tiêu hao lực lượng nhiều hơn.(Cổ Đạo)
– Tộc trưởng Cổ Nguyên hẵn là bị Hồn Thiên Đế giữ chân rồi. Hư Vô Thôn Viêm cầm chân Đường Y.(Viêm Hỏa Linh)
Lúc mọi người còn đang không biết nên làm thế nào thì giữa đám khí tử vong đang tràn ngập xung quanh bỗng vang lên vô số tiếng rít gió rất nhỏ. Đột nhiên, một loạt lưỡi mâu đen kịt nồng đậm hơi thở tử vong từ xung quanh mãnh liệt phóng tới.
Công kích đột nhiên xuất hiện khiến cho phía liên quân thoáng bối rối. Những lưỡi mâu u tối kia mang theo khí tử vong dày đặc, vì vậy có sử dụng Đấu Khí phòng ngự cũng không có hiệu quả bao nhiêu. Một ít binh sĩ của liên quân bị lưỡi mâu đâm xuyên qua, trong nháy mắt thân thể liền hóa thành một đống xương khô, tê liệt ngã xuống, một tia hắc khí từ trong bộ xương khô đó lại thẩm thấu ra bên ngoài.
– Trò trẻ con trước mặt ta.
Đường Long đấm ra một quyền trước mặt không gian lan tràn vết nứt và những lưỡi mâu đụng phải đều vỡ vụn.
– Linh Tú, trong ngoài giáp kích nhất cử đập tan Tử Vong Giới.
– Chúng ta vẫn có viện quân.(Cổ Đạo)
– Ta vẫn lưu lại một tay, lúc trước kêu gọi các nàng tham gia vào chỉ là một bộ phận thôi, chân chính cường viện vẫn ở bên ngoài Tử Vong Giới.
Nghe vậy, trên mặt đám người Lôi Doanh lập tức hiện lên vẻ vui mừng nhưng vì tình huống khẩn cấp nên cũng không có thời gian hỏi han nhiều.
– Tiểu tử để xem thử ngươi sống sót thoát ra bằng cách nào.(Hồn Sinh Thiên)
Đường Long tay cầm Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao nhìn thiên khung nơi có ba cái Tử Tịch Chi Môn, bằng vào cảnh giác của mình thì Đường Long cảm ứng được Lâm Linh Tú cùng Thải Lân và Thải Điệp xông về phía vị trí của ba cái Tử Tịch Chi Môn.
Đường Long nhắm chuẩn vào bức màn chắn không gian mờ nhạt cách đấy không xa, cậu giơ lên cao trong tay Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao không ngừng xoay tròn.
– Chấn Động Trảm Nguyệt.
Chiêu thức mạnh mẽ của Đường Long khi kết hợp giữa Gura Gura no Mi và Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao tái hiện nhân gian.
Ầm
Đối mặt công kích mang tính chất hủy diệt thì màn chắn vô hình lập tức rung chuyển kịch liệt, cuối cùng không chịu nổi, vang lên mấy tiếng răng rắc rồi vỡ vụn.
Màn chắn vô hình vỡ nát, khí tử vong trong thiên địa nhanh chóng tan đi. Ánh mặt trời ấm áp lại một lần nữa buông xuống.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài thì Lâm Linh Tú cùng Thải Lân và Thải Điệp bộc phát công kích mạnh nhất của mình.
– Liệt Diễm Phần Thiên.(Lâm Linh Tú)
– Xà Vương Kiếm.(Thải Lân)
– Xà Vương Kiếm.(Thải Điệp)
Lâm Linh Tú hóa thành bản thể của mình là Phượng Hoàng to lớn, sải cánh bao phủ cả một khu vực rộng lớn, theo đôi cánh vỗ về phía Tử Tịch Chi Môn thì lông vũ bắn ra hóa thành hỏa hải ập xuống.
Thải Lân và Thải Điệp song song hóa thành Cửu Thải Thôn Thiên Mãng, xông lên bầu trời quanh thân Đấu Khí dũng động, thân hình lao xuống như thanh kiếm trụy lạc mạnh mẽ va vào Tử Tịch Chi Môn.
Ba cái Tử Tịch Chi Môn do ba người Hồn Sinh Thiên, Hồn Sinh Địa, Hồn Nghiêu gọi ra phá diệt cộng thêm Tử Vong Giới bị người mạnh mẽ đánh nát khiến cho ba người bọn hắn nhao nhao hộc máu, trong mắt hiện lên vẻ u ám dày đặc. Bọn lão biết rõ một điều, chuyện làm trọng thương liên quân hôm nay đã không thể thực hiện được nữa rồi.
Hồn Sinh Thiên, Hồn Sinh Địa, Hồn Nghiêu ngẩng đầu lên nhìn thiên khung, ở đó có ba bóng hình xinh đẹp trôi nổi nhìn xuống chúng sinh.
– Hai Cửu tinh Đấu Thánh và một Đấu Thánh đỉnh phong? Dấu đúng là thật sâu.(Hồn Sinh Thiên)
Đợi đến khi khí tử vong tiêu tan hết thì đám người Lôi Doanh mới thở dài nhẹ nhõm. Bọn họ đưa mắt nhìn quanh, nơi đây vẫn là dãy Táng Thiên nhưng một chút sinh khí cũng không còn, hiển nhiên tất cả đều đã bị khí tử vong ăn mòn sạch sẽ.
Ở trên không, cường giả Hồn tộc đứng đông nghịt che lấp cả bầu trời, chúng đang hung hăng nhìn về phía liên quân. Tuy vậy sắc mặt của tầng lớp cao cấp lại rất khó coi, hiển nhiên bọn họ không hề nghĩ tới việc tuyệt sát đại trận vậy mà không thể gây nên chút thương tổn nào quá lớn cho đối phương.
– Chuyện gì đã xảy ra? Sao Tử Vong Giới lại dễ dàng bị phá như vậy?(Hư Vô)
– Tử Tịch Môn của Hồn Nguyên Thiên bị Tiêu Viêm cướp mất, khiến cho đại trận không cách nào hoàn thiện.(Hồn Sinh Thiên)
– Mẹ nó, Lộn Cái Bàn. Kế hoạch định ra thì chấp hành đi, chỉ vì cứu một tên đệ tử mà mất đi Tử Tịch Chi Môn.(Hư Vô Thôn Viêm)
– Mấy lão bất tử, để tiểu nữ tới thỉnh giáo vài chiêu.(Lâm Linh Tú)
Lâm Linh Tú nói xong thân hình lóe lên xuất hiện trước mặt Hồn Sinh Thiên, bàn tay trắng nõn hóa thành thủ chưởng oanh ra ngoài. Hồn Sinh Thiên cũng đáp trả nhưng bị đánh bay đi, hắn trước đó bị thương do Tử Tịch Chi Môn bị phá hủy dẫn tới khí tức rối loạn nên không kịp phản kháng.
– Nữ oa, đừng có khinh người quá đáng.(Hồn Sinh Địa)
– Đối thủ của ngươi là ta.(Thải Lân)
Thải Lân trong tay cầm kiếm ngưng tụ từ Đấu Khí chém về phía Hồn Sinh Địa ngăn cản hắn cứu viện Hồn Sinh Thiên.
– Vậy đối thủ của ta là lão rồi.(Thải Điệp)
Thải Điệp nâng lên ngọc thủ của mình hướng về phía Hồn Nghiêu chộp tới, Hồn Nghiêu bắt buộc phải động thủ với Thải Điệp.
Trận chiến lại tiếp tục diễn ra và Hồn Sinh Thiên, Hồn Sinh Địa, Hồn Nghiêu bị tam nữ kiềm chế gắt gao đồng thời cũng bị đánh bầm dậm thảm không tả nổi.
– Lão bất tử sống như vậy cũng nên về với đất mẹ đi.(Lâm Linh Tú)
– Ngươi căn bản không được phép tồn tại ở Đấu Khí Đại Lục, với thực lực đó phải phi thăng từ lâu rồi.(Hồn Sinh Thiên)
– Đúng là ta đã phải phi thăng lên Viễn Cổ Đại Lục nhưng thực lực chưa đủ.(Lâm Linh Tú)
– Phượng Hoàng Liệt Diễm.(Lâm Linh Tú)
Lâm Linh Tú bàn tay hướng về phía Hồn Sinh Thiên chộp tới, hỏa diễm thủ bắt được thân thể Hồn Sinh Thiên thiêu đốt hắn thành tro tàn, đến cả linh hồn cũng bị thiêu đốt.
– Lão già chết đi.(Thải Lân)
Thải Lân hai tay song kiếm hướng thẳng Hồn Sinh Địa chém xuống, Hồn Sinh Địa hai tay vươn ra đón đỡ nhưng thực lực đôi bên sai lệch nên cánh tay của Hồn Sinh Địa bị chém rụng. Thải Lân nhất cước đá vào bụng Hồn Sinh Địa đem hắn đạp bay ra ngoài.
– Song Xà Cổ Kiếm.(Thải Lân)
Thải Lân trên tay có hư ảnh Cửu Thải Thôn Thiên Mãng nhỏ bò bám vào trong lưỡi kiếm, lưỡi kiếm chém vào người Hồn Sinh Địa lập tức hư ảnh Cửu Thải Thôn Thiên Mãng cắn vào người Hồn Sinh Địa không ngừng thôn phệ cốt ngục cùng Đấu Khí. Hồn Sinh Địa kêu gào thảm thiết rồi bị hư ảnh Cửu Thải Thôn Thiên Mãng cắn nuốt hết.
Thải Điệp so sánh nhân từ hơn tỷ tỷ mình một chút nhưng vẫn đủ hung ác, Hồn Nghiêu bị nàng chém đứt tứ chi rồi thọc vào trong Đan điền nơi chứa Đấu Khí của mình, nàng làm cho Hồn Nghiêu cảm thụ được từ một người tu luyện biến thành phế nhân. Thải Điệp cảm thấy không sai biệt lắm cũng chặt đầu Hồn Nghiêu.
Hư Vô Thôn Viêm chiến đấu với Đường Y càng rơi vào hạ phong, hắn thôn lực chi lực không hề có tác dụng với Đường Y. Hư Vô Thôn Viêm xám mặt lại, liếc nhìn liên quân ở phía xa. Tuy trong Tử Vong Giới bọn họ chịu chút ít tổn thất nhưng thật ra không nghiêm trọng lắm, chiến lực vẫn hùng mạnh như trước.
– Toàn tộc rút lui. Hư Vô động thủ.(Hồn Thiên Đế)
Khi những cường giả Hồn tộc còn đang bối rối không biết làm gì thì một âm thanh lạnh như băng vang lên bên tai khiến bọn họ giật nảy mình, đó chính là giọng của Hồn Thiên Đế. Nghe vậy, Hư Vô Thôn Viêm chỉ hừ lạnh, hung hãn trợn mắt nhìn Đường Y nhưng vẫn không dám trái lời Hồn Thiên Đế. Lão hít sâu một hơi, thân thể điên cuồng bành trướng, Hắc Viêm vô tận cuồn cuộn tuôn ra, che phủ cả đất trời. Trong chớp mắt toàn bộ rừng rậm xanh um bên dưới hóa thành hư vô, thậm chí đến đá núi cũng tan thành bột phấn.
Thấy Hư Vô Thôn Viêm ra tay, liên quân kinh sợ vô cùng. Đường Y thấy vậy giương nanh múa vuốt, Tịnh Liên Yêu Hỏa màu hồng lặng lẽ khuếch tán, tạo thành một màn lửa cực lớn bao trùm toàn bộ liên quân. Với lực lượng linh hồn của hắn hôm nay, đã rất dễ dàng phát huy uy lực của Tịnh Liên Yêu Hỏa đến mức tận cùng.
Grừ
Hư Vô Thôn Viêm lạnh lùng nhìn Tiêu Viêm, trong cổ họng gầm gừ những âm thanh trầm thấp như dã thú. Rồi đột nhiên lão rống to, thân thể khổng lồ hàng mấy trăm trượng bất chợt nổ tung.
Ầm
Vụ nổ đột ngột xuất hiện đã khiến cho cả đất trời cũng phải rung lên kịch liệt. Khi thân thể Hư Vô Thôn Viêm nổ tung, Hắc Viêm đang bao phủ khắp thiên địa chợt dùng một tốc độ vô cùng khủng khiếp tụ lại, chỉ trong vài hơi thở đã nhanh chóng tạo thành một cái động đen kịt bằng Hắc Viêm khổng lồ, xoáy tròn trên bầu trời.
Khi hắc động thành hình, đại đa số cường giả Hồn tộc giống như đồng thời nhận được mệnh lệnh, không nói hai lời, lập tức bay về phía nó.
– Bọn chúng muốn chạy.
Thấy vậy, đám người Lôi Doanh tức thì biến sắc, vô số cường giả nhanh chóng bay lên, không cần hiệu lệnh đã đồng loạt ra đòn, đấu khí phô thiên cái địa đánh tới hắc động. Đối mặt với đòn công kích mãnh liệt của đông đảo cường giả liên quân, Hư Vô Thôn Viêm ở trong hắc động chỉ hừ lạnh một tiếng, Hắc Viêm như núi lửa phun trào ùn ùn phún ra, nghênh đón toàn bộ những công kích nọ, lực hấp thụ trong tích tắc bạo phát, cắn nuốt hết thảy.
– Muốn chạy sao? Nào có dễ như vậy.
Đường Long lập tức dùng ra Hoàng Tuyền Thiên Nộ cộng thêm Linh hồn lực – Đế cảnh nên uy lực sẽ kinh khủng hơn rất nhiều so với Phật Nộ Đường Liên. Đặc biệt, nó còn là công kích mang tính áp bách đối với những người có lực lượng linh hồn thua hắn mà thương tổn linh hồn thì đâu phải chỉ đơn đơn giản giản là khôi phục một cách dễ dàng như thế.
Một đòn cường hãn trùng kích linh hồn kinh thiên động địa với tốc độ rợn người. Lực công kích mạnh mẽ đó phá tan sức thôn phệ của Hắc Viêm rồi ào ào lao vào hắc động. Lập tức, có ít nhất gần trăm tên tộc nhân Hồn tộc thân thể nổ tung, hóa thành màn sương máu phiêu đãng bên ngoài hắc động.
Hắc động trúng đòn chính diện, rung chuyển kịch liệt, mơ hồ còn có tiếng rên rỉ truyền ra. Hiển nhiên Hư Vô Thôn Viêm cũng không thể chịu đựng nổi loại công kích như vậy.
– Tất cả toàn lực công kích.
Lúc bấy giờ, Cổ Nguyên đã bị kiềm chế nên liên quân cũng không kháng cự lại những mệnh lệnh của Đường Long. Ngay cả đám Lôi Doanh khi cảm nhận được lực lượng linh hồn đáng sợ của Đường Long cũng phải âm thầm gật đầu, từ sức chiến đấu mà nói thì Đường Long hoàn toàn đã có thể cùng đánh đồng với bọn họn.
Bởi vậy khi nghe Đường Long kêu gọi thì lập tức có rất nhiều cường giả nhanh chóng bay lên, dùng đủ loại Đấu Kỹ đánh tới. Cả đại địa rung chuyển ầm ầm dưới thế công kinh khủng che lấp cả bầu trời đó, uy thế của vô số đợt công kích cũng đã làm cho Hư Vô Thôn Viêm phải cảm thấy rợn cả da đầu.
Đối mặt với trận thế kinh khủng như vậy, trong hắc động liên tục phát ra âm thanh dồn dập. Ngay sau đó, mấy luồng sáng màu đen bắn ra, tạo thành chùm tia sáng đen kịt to lớn vắt ngang trời đất, hung hãn lao về phía thế công của liên quân. Lập tức, một cơn chấn động năng lượng đáng sợ không thể hình dung điên cuồng khuếch tán ra xung quanh, núi non khắp nơi bị dư chấn của đợt va chạm khiến cho nứt nẻ rồi vỡ ra làm đôi. Mặt đất nứt toác, tạo thành một cái vực khổng lồ sâu vạn trượng, kéo dài từ dãy núi bên dưới đến ngút cả tầm mắt.
– Giữ chúng lại đừng để Cổ Ngọc bị mang đi.
Đường Long hét lớn dùng ra uy lực mạnh nhất của mình.
– Táng Thiên Yểm Nguyệt Trảm.
– Cửu Trọng Lôi Kiếp Chưởng.(Lôi Doanh)
– Diễm Viêm Phần Thiên.(Viêm Tẫn)
Tại thời khắc đó, tất cả những cường giả chân chính của liên quân đều dốc hết các kỹ năng mạnh mẽ nhất để công kích khiến đất trời cũng phải biến sắc. Những kẻ đứng quan sát từ xa sợ đến run rẩy cả tâm thần, không ít người té bệt xuống mặt đất, công kích có uy thế như vừa rồi có lẽ là lần đầu tiên trong đời bọn họ được chứng kiến.
Trước thế công đáng sợ đó, từ trong hắc động truyền ra tiếng quát lớn đầy giận dữ của Hư Vô Thôn Viêm, chiến đấu kiểu như thế làm sao lão chịu cho thấu.
Xoẹt
Công kích đáng sợ của liên quân cơ hồ chớp mắt đã đến, tưởng chừng như sắp đánh lên hắc động thì đột ngột một người cao gầy với vẻ mặt âm độc xuất hiện. Lão dùng hai tay xé toang không gian trước mặt, một vết rách không gian khổng lồ dài mấy vạn trượng tức thời mở ra, nuốt sạch toàn bộ công kích cường hãn của đám người Đường Long.
– Hồn Thiên Đế.
Cùng lúc Hồn Thiên Đế hiện thân, không gian bên cạnh Tiêu Viêm cũng khẽ chấn động một hồi, sau đó Cổ Nguyên hiện ra. Tóc dài rối tung, uy thế khiến những người bên cạnh cũng phải kinh hãi lặng lẽ khuếch tán, không gian xung quanh liên tục rạn vỡ rồi lại phục hồi.
– Ngươi được lắm, Đường Long.(Hồn Thiên Đế)
Khuôn mặt vốn lạnh nhạt như sương của Hồn Thiên Đế lúc này phủ đầy sát khí âm trầm. Lão thừa hiểu việc Đường Long cướp đi Tử Tịch Môn đã làm cho kế hoạch trọng thương liên quân của Hồn tộc triệt để sụp đổ.
– Cổ Nguyên, coi như lúc này các ngươi gặp may.(Hồn Thiên Đế)
Hồn Thiên Đế thân thể lão chậm rãi lùi lại, cuối cùng chìm vào trong hắc động. Hắc động biến mất thì đột nhiên không gian trước ngực Đường Long xao động và một bàn tay thò ra chộp tới ngực của Đường Long. Biến cố bất ngờ khiến cho ai cũng không kịp phản ứng. Đường Long nhanh chóng lùi lại nhưng bàn tay đã chộp vào người cậu rồi kéo về, bàn tay nắm lấy một sợi dây phía trên có năm mảng Cổ Ngọc.
– Dương Đông Kích Tây để lấy Cổ Ngọc trên người ta? Đúng là hảo tâm cơ.
– Cổ Nguyên, hãy chờ xem… Lúc chúng ta gặp lại thì các ngươi chắc chắn sẽ phải run rẩy quỳ rạp xuống mà bái tế lão phu đó..! Ha ha..!(Hồn Thiên Đế)
Không gian trước mặt Đường Long truyền ra âm thanh của Hồn Thiên Đế.