” Hmm… có vẻ như ngươi vẫn không tin ta . Vậy hãy để ta chứng minh đi .” Haruto mỉm cười , tay nâng lên bẽ xuống một nhánh cây rồi chỉ vào Mihawk .
” Một nhánh cây ? Ngươi đây là đang coi thường ta ? ” Mihawk tức giận nhìn Haruto . Tại sao anh lại có thể coi thường hắn như thế ? Mặc dù hắn vẫn chưa hoàn toàn là một Kiếm Hào nhưng cũng không thể nào coi thường hắn đến vậy !
” Đến đây nào , Mihakw . Hãy để ta xem ngươi đã tiến được bao nhiêu bước trên con đường của ngươi nào .” Haruto nói .
Mihawk giận dữ trừng anh , tay siết chặt thanh kiếm trong tay . Hôm nay hắn không dùng kiếm gỗ mà thay vào đó hắn dùng một thanh kiếm bằng sắt đã khá cũ . Mihawk bật tới trước mặt của Haruto , tay vung xuống nhanh chóng nhưng Haruto vẫn giữ nguyên nụ cười nhạt .
Keng
Âm thanh tiếng kim loại vang lên sau đó . Mihawk ngỡ ngàng nhìn thanh kiếm của hắn chạm vào nhánh cây của anh . Nhưng thay vì nhánh cây bị chặt đứt thì đột nhiên trên nhánh cây được bao trùm bởi một màu đen tuyền , khi thanh kiếm của hắn chém xuống thì bị chặn lại , âm thanh như hai thanh kiếm va chạm với nhau chứ không phải là một thanh kiếm với một nhánh cây.
” Sơ hở , hông trái .” Haruto nói , tay vung ngang vào hông bên trái một cách đột ngột , Mihawk không kịp phản ứng liền bị đánh vào một cách đau đớn . Mihawk ngã nhào về phía bên phải , đau đớn kêu lên .
” Đứng dậy .” Haruto chỉ nhánh cây vào người hắn . Mihawk cắn răng đứng dậy , tay nắm chặt thanh kiếm .
” Đầu gối .” Anh vung nhánh cây xuống đầu gối của Mihawk khiến cho hắn đau đớn khụy xuống , một tiếng rên rỉ phát ra .
” Ngươi có quá nhiều sơ hở . Đầu gối , vai , hông , tay , ngươi vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được một tên kiếm sĩ như thế nào . Nếu như ta là kẻ thù của ngươi , không biết ngươi đã bị giết bao nhiêu lần .” Haruto nói , tay vung nhánh cây vào thanh kiếm của Mihawk khiến cho nó văng khỏi tay hắn và rơi xuống một nơi gần đó .
” Cái gì ? Tại sao có thể ?” Mihawk không thể tin nhìn thanh kiếm của chính mình nằm một bên , hai xánh tay run lên không ngừng . Haruto đứng trước mặt hắn với nụ cười nhạt , trên tay cầm lấy một nhánh cây .
” Không gì là không thể . Ngươi vẫn chưa nhìn hết những điều tuyệt vời của thế giới này đâu .” Haruto nói .
” Thứ màu đen mới nãy … nó là thứ gì ? ”
” Vũ Trang Sắc Khí ? Ngươi muốn học sao ? ” Haruto quăng đi nhánh cây , hai tay chắp sau lưng .
” Nó có thể học được ? ” Mihawk ngạc nhiên nhìn anh .
” Hmm … đương nhiên là có thể . Ta có thể dạy ngươi ah ~ ” Haruto nói .
” Tại sao ngươi lại muốn dạy ta ? Ta có gì có thể đưa cho ngươi ? ” Mihawk cố gắng cắn răng đứng dậy , hai chân run rẩy không ngừng .
” Như ta đã nói , ta là người chỉ dẫn đường cho ngươi để ngươi có thể hoàn thành được giấc mộng của ngươi .”
Mihawk nhìn chằm chằm Haruto , nửa tin nửa ngờ nhìn anh . Hắn không tin rằng đột nhiên sẽ có một miếng bánh trên trời rơi xuống như vậy . Mọi thứ đều có nhân quả , vì cái gì con người bí ẩn này lại xuất hiện và nói rằng anh là người chỉ dẫn hắn để hắn có thể hoàn thành giấc mộng của mình ? Hắn có gì đặc biệt để con người này đáng giá để chỉ dẫn ?
” Vì cái gì ? Ta có gì đặc biệt để ngươi đến đây ? ”
”Vì cái gì ư ? Có thể nói đơn giản rằng … ” Haruto híp mắt nói.
” Vì ngươi chính là một trong những người sẽ thay đổi được thế giới điên loạn này .”