“Bất lịch sự.” Lộc Dã thầm nói.
Theo trực giác của anh ta thì nữ sinh này đến tìm Lục Trì cũng chẳng phải là chuyện gì tốt đẹp.
Từ lúc Lục Trì chuyển trường đến đây thì đâu có tiếp xúc với người ngoài lớp, kể cả những người trong lớp anh cũng cực kỳ ít tiếp xúc, thì lấy đâu ra có người ngoài lớp đến tìm.
Hơn nữa Lộc Dã cũng chưa từng nhìn thấy qua nữ sinh này, có lẽ là lớp 10 hoặc 11, chứ học sinh cuối cấp đương nhiên là biết chuyện về Lục Trì rồi.
Lần trước Lục Trì phát biểu rất xuất sắc, thần thái lạnh lùng, bộ dáng xinh trai, lại không bị nói lắp nữa.
Phần lớn con gái bây giờ thích con trai trông xinh trai một chút, chắc chắn là nữ sinh đó thích diện mạo của Lục Trì rồi, cho nên mới có gan đến tận đây.
Đường Nhân mà biết chỉ sợ là sẽ làm loạn lên mất.
Vì nữ sinh đó mà anh ta phải suy ngẫm vài giây, sau đó lại tiếp tục ăn đồ vặt.
Một lát sau, Đường Nhân ở bên ngoài trở về lớp.
Lộc Dã nhìn cô bĩu môi nói: “Bên ngoài có nữ sinh tới tìm Lục Trì nhà cậu kìa.”
Đường Nhân đưa mắt nhìn ra bên ngoài.
Nữ sinh này không phải học sinh cuối cấp, nhưng giống học sinh lớp 11, có lẽ cô đã từng gặp qua ở đâu đó, nhưng bây giờ không nhớ ra được.
Thật sự có nữ sinh dám tới tìm Lục Trì sao.
Đúng lúc nữ sinh đó quay đầu lại, nhìn thấy Đường Nhân đang nhìn mình, trong lòng muốn chống đối, bày ra biểu cảm khiêu khích.
Tin đồn cũng chỉ là tin đồn, nếu không được thấy tận mắt, thì cô ta không tin.
Đường Nhân cũng không thèm để ý nữa, lập tức quay về chỗ ngồi.
~
Vào lúc bắt đầu giờ tự học buổi tối, Lục Trì từ từ tiến vào lớp, trên tay còn cầm cái gì đó.
Lộc Dã chậc lưỡi, may là Lục Trì đi mua quà vặt, nếu không thì đã xảy ra chiến tranh thế giới rồi, mặc dù Đường Nhân có khả năng sẽ giết người ngay lập tức.
Hiện tại Đường Nhân đang ngủ.
Lục Trì không đánh thức cô dậy, chỉ thuận tay đặt sữa chua lên bàn cô.
Lúc anh ngẩng đầu lên, bắt gặp thấy biểu cảm khó hiểu của Lộc Dã, giống như có chuyện gì khó nói.
Tiết đầu tiên của giờ tự học là môn sinh học.
Không bao lâu sau, Đường Nhân mở mắt, nhìn qua bên cạnh một lát, rồi lại quay đầu ngủ tiếp.
Lục Trì cảm thấy thái độ của cô không đúng.
Nếu là thường ngày, khi cô thức dậy, chắc chắn sẽ bắt chuyện với anh, hôm nay chỉ nhìn anh giây lát rồi lại quay đi, cực kỳ không bình thường.
Nghĩ là nghĩ vậy, nhưng anh không ý thức được mình lại nói ra tiếng.
Lộc Dã nghe thấy không nhịn được quay đầu lại nói nhỏ: “Cậu không nhìn thấy hả, ghen đó!”
Do không kiểm soát được giọng nói, cho nên tiếng phát ra lớn hơn bình thường.
Bây giờ đang trong giờ tự học, cực kỳ yên tĩnh, cho nên cả toàn bộ phòng học đã nghe thấy câu này.
Giáo viên sinh học bực mình, đập bàn: “Lộc Dã!”
Lộc Dã nặng nề đứng lên.
Giáo viên sinh học hỏi: “Em nói ghen ghen cái gì đó?”
Lộc Dã giảo hoạt, lí nhí nói: “Là do bạn ngồi cùng bàn với em không thấy em đang ghen tỵ…”
Bởi vì giọng nói đầy tủi thân của Lộc Dã mà khiến cả lớp cười rộ lên, lý do này thật sự là rất hợp lý.
Lục Trì cũng không nhịn được cười lên.
Chờ Lộc Dã ngồi xuống, anh mới hỏi chuyện gì đã xảy ra.
Lộc Dã nhanh chóng kể lại sự tình có nữ sinh đến lớp tìm Lục Trì, còn kể chi tiết chuyện Đường Nhân đối mặt với nữ sinh đó.
Lộc Dã miêu tả cực kỳ sinh động.
Lục Trì hầu như có thể tưởng tượng ra tình cảnh lúc đó.
~
Đường Nhân ngủ đến tiết thứ hai giờ tự học buổi tối.
Cô còn chưa tỉnh lại, thì giáo viên vật lý đã đứng trên bục giảng.
Hôm nay cô giáo bộ môn vật lý muốn giảng đề.
Từ sau khi thay đổi giáo viên vật lý, Đường Nhân cũng cảm thấy bị hành hạ, giọng nói của cô giáo nhè nhẹ tựa như đang hát ru.
Đường Nhân mới tỉnh ngủ nheo mắt nhìn.
Từ sau khi bắt đầu kỳ học cuối, chuyện kiểm tra đột xuất xảy ra như cơm bữa, bất cứ tiết nào giáo viên đều có quyền lên tiếng “Cất sách vở, kiểm tra.”
Hôm nay hai tiết ban sáng đã phải làm bài kiểm tra đột xuất.
Điểm số không cao lắm.
Sắp gần đến ngày thi thử lần hai, sau đó còn thi đại học, không ít người cảm thấy căng thẳng, bất an lan tràn khắp toàn bộ phòng học, làm ảnh hưởng trực tiếp đến điểm số.
Lúc giáo viên vật lý giảng đề cũng chẳng mấy vui vẻ.
Giảng đến bài cuối cùng, cô giáo đột nhiên ngừng lại, nhìn quanh phòng học một chút, mở miệng: “Đường Nhân, lên bảng làm bài này.”
Mọi người đang buồn ngủ lập tức bừng tỉnh.
Vào giờ tự học buổi tối chắc chắn sẽ có rất nhiều người ngủ gà ngủ gật, hôm nay lại là tiết vật lý, càng khiến cho cả lớp muốn ngủ, nhất là giáo viên vật lý lại có giọng nói dịu dàng êm tai.
Đường Nhân bị Lục Trì đánh thức.
Cô đứng lên, nhìn bài tập trên bảng, đầu óc xoay tròn.
Giờ kiểm tra lúc ban sáng cô không làm bài, vì lúc đó cô bị thầy giám thị gọi lên văn phòng viết giấy cam đoan.
Hơn nữa cô mới tỉnh ngủ, đầu óc chắc chắn không suy nghĩ được gì.
Cô hơi há miệng, đang muốn lên tiếng, thì cô giáo đột nhiên lên tiếng: “Người đầu tiên giải câu a. Ai xung phong lên giải câu b?”
Trong phòng học không có ai giơ tay.
Cô giáo chuẩn bị chỉ định, thì nhìn thấy Lục Trì đứng dậy, gật đầu hài lòng: “Vậy thì Lục Trì.”
Anh biết Đường Nhân đã không làm bài kiểm tra lúc sáng, lúc cô về cũng không cần làm lại bài thi, trừ khi viết trực tiếp trên bảng đen, còn không thì chắc chắn cô cần có thời gian suy nghĩ.
Cô giáo nhất định là cố ý vì thấy Đường Nhân đang ngủ.
Có nam sinh lớn gan ở dưới huýt sáo, phòng học đang yên tĩnh bỗng trở nên sôi động hẳn lên.
Giáo viên vật lý cực kỳ dịu dàng, chưa bao giờ tức giận, cho nên mọi người trong lớp học khá to gan, lên lớp cũng sẽ đùa vui thả lỏng một chút, không ảnh hưởng đến việc học là được.
Lục Trì và Đường Nhân một trước một sau tiến lên bục giảng.
Trong lúc nhất thời, mọi người trong phòng đang buồn ngủ lập tức trợn to hai mắt nhìn bọn họ.
Đường Nhân theo đuổi Lục Trì là chuyện công khai, hơn nữa lại không thèm kiêng kị mọi người xung quanh, tuy rằng bọn họ không lên tiếng nhưng không có nghĩa là bọn họ không thích xem chuyện bát quái.
Với lại Đường Nhân đã hai lần lên phát biểu có thể nói là chấn động toàn trường.
Hiện tại hai người tiến lên bục giảng, mặc dù chưa phát sinh chuyện gì hết, nhưng cũng đủ để khiến người khác liên tưởng rồi.
Cũng không biết có phải Lục Trì cố ý lên cùng không.
Lớp học không có ai xung phong thì lại thấy anh đứng lên.
…
Đường Nhân đứng nhìn bảng đen, đầu óc trống rỗng.
Thật đúng là phiền phức mà.
Lục Trì nghiêng đầu nhìn cô, thấy cô đang dụi dụi mắt, lại khẽ ngáp, đoán chừng là chưa tỉnh ngủ.
Anh liếc mắt ra phía sau, thấy cô giáo đang đứng đưa lưng về phía bọn họ.
Lục Trì đưa tay lấy bài thi trong tay Đường Nhân, lại nhét bài thi của mình vào tay cô, động tác cực kỳ tự nhiên.
Cả lớp đều đang căng mắt xem, cuối cùng huýt sáo rồi vỗ tay.
Dám làm chuyện ân ái quang minh chính đại, chắc chắn chỉ có hai người bọn họ.
Giáo viên vật lý quay đầu lại, chỉ thấy cả hai người đều đang viết.