“Khởi bẩm Hoàng Thượng, cung nữ ‘Nguyệt quế cung’ đến đây, nói là Thục phi nương nương bị bệnh, muốn Hoàng Thượng qua nhìn.” Cửa mở ra, Lôi Duẫn hạo liền nhìn thấy giữa Ngự thư phòng có một cung nữ đang quỳ lo lắng, như là đã xảy ra đại sự gì đó.
“Có bệnh phải đi tìm ngự y, gọi trẫm lại cũng vô dụng!” Lôi Duẫn Hạo vùng mày cũng không câu một chút, nhấc chân bước đi. Trong lòng hắn hiện tại thầm nghĩ như thế nào bồi sủng nhi cao hứng, cũng không suy nghĩ đến cái khác.
“Chính là Hoàng Thượng, nương nương xin người nhất định phải qua.” Cung nữ có chút khó xử mong Hoàng Thượng không có từ chối rời đi.
“Nói cái gì cũng vô dụng, trẫm không rảnh!” Lạnh lùng quét Lâm công công một cái, không thấy hắn muốn đi bồi sủng nhi sao Còn không đem nàng đuổi đi, ngươi làm tổng quản như thế nào vậy.
Lâm công công đánh cái rùng mình, vội vã đẩy lùi ả cung nữ kia, “Lá gan cũng không nhỏ a, vậy mà ngăn cản đường của Hoàng Thượng. Người trong cung Thục phi có phải hay không thiếu giáo huấn!”
“Chính là tổng quản đại nhân, việc này cùng, cùng tiểu chủ tử có quan hệ a Cầu xin chủ quản đại nhân không cần sinh khí, thỉnh Hoàng Thượng đi nhìn đi.” Nếu Hoàng Thượng không đi, nàng hôm nay cũng sẽ mất mạng. Thục phi nương nương thực là hạ lệnh liều mạng.
“Cái gì Cùng tiểu chủ tử có quan hệ Ngươi nói rõ ràng chút.” Lâm công công vừa nghe, vội vàng hỏi. Tiểu chủ tử chính là bảo bối Hoàng Thượng sủng ở trong lòng a, không thể có người muốn hại y
“Chủ quản đại nhân, sự tình là như vậy. … “
“Hoàng Thượng, Hoàng Thượng dừng bước!” Lâm công công sử dụng toàn thân công phu, đem Lôi Duẫn Hạo đang quay về Lôi cung không có nhìn thấy sủng nhi, đang chuẩn bị đi Ngự hoa viên tìm ngăn cản.
Lôi Duẫn Hạo nhíu nhíu đầu mày, “Xảy ra chuyện gì, kinh ngạc đến như vậy, Lâm công công chủ quản có phải hay không làm quá thoải mái.” Đầu tiên là cung nữ, hiện tại lại là Lâm công công, nô tài trong cung khi nào trở nên chẳng biết quy củ như thế!
“Hoàng Thượng bớt giận, chuyện là như vậy. Trong canh bổ của Thục phi nương nương có người hạ độc. Trải qua điều tra người hạ độc là…. Chính là người mà tiểu chủ tử phái đi. Nô tài cũng hiểu được là không có khả năng, thế nhưng người trong cung Thục phi vừa mới mời tiểu chủ tử qua. Hoàng Thượng mau đi đi, miễn cho….. Hoàng Thượng, Hoàng Thượng……” Choáng váng a, Hoàng Thượng không biết lúc nào đã đi rồi, hắn cũng không phải rất dong dài, ít nhất chờ hắn đem chuyện nói hết nha.
Nguyệt quế cung.
“Tiểu chủ tử, ngài một mình đi vào là được rồi, những người này không cần mang theo, này sẽ dọa đến Thục phi nương nương.” Phấn y cung nữ nhẹ nhàng nói, nhìn thấy hộ vệ đi sau tiểu chủ tử cũng hơi quá đi, cứ như thế đi vào sợ là không thể gây thương tổn y dù là một cọng tóc.
“Ân, được. Lập Lan, các ngươi liền ở đây, ta đi.” Y là đến xem người bệnh, tuy rằng cảm thấy quanh co cực kỳ, không phải y hạ dược a, y cũng không có phái người đi hại Thục phi nương nương này, dù sao chỉ cần giải thích rõ ràng thì tốt rồi.
“Không được, Hoàng Thượng có lệnh, Lập Lan không thể rời khỏi tiểu chủ tử nửa bước.” Những người này thật đúng là thông minh, không thể tiếp cận tiểu chủ tử, liền để người thỉnh y vào Nguyệt quế cung. Nàng cũng không phải là người đơn thuần khờ dại, cho rằng mọi người đều là người tốt. Thục phi này rõ ràng chính là tâm hoài bất quỹ, nàng như thế nào có thể để tiểu chủ tử một mình đi vào trong hang sói được. Nếu xảy ra chuyện gì không thể tưởng được, đến lúc đó hối hận cũng không còn kịp rồi!