Bên trong phòng lại yên tĩnh lại thì Hàn Thành Trì mới tiếp tục đề tài vừa rồi, mở miệng hỏi: “Người thừa kế nhà họ Tịch không phải là đã xuất ngũ sao? Hiện tại lại tham gia làm chính trị?”
“Không phải là vô cùng rõ ràng.” Thịnh Thế gỡ bỏ nụ cười trên mặt: “Nghe nói hình như là anh rể tôi đang bắt đầu điều tra một vụ tham ô một khoản kếch xù của quốc gia. Ngân sách này dùng để làm gì… Hình như là xây dựng đường sắt cho tỉnh Tứ Xuyên.”
“Xây dựng đường sắt?” Hàn Thành Trì nhíu mày: “Có lẽ tôi biết. Hình như ngân sách hình này là do cha tôi thong qua, bị tham ô rồi? Sao tôi lại chừa từng nghe cha tôi nói qua?”
Thịnh Thế buông tay ra: “Dù sao thì tôi cũng chưa bao giờ quan tâm tới mấy cái vấn đề liên quan tới chính trị này, huống chi cậu cũng không cần lo lắng, chú Hàn làm chính trị nhiều năm như vậy, danh tiếng cực tốt, người người đều nói chú ấy thanh liêm, cho nên vụ án tham ô này nhất định là người phía dưới làm rồi. Quản khỉ gió tên đó là ai, dù sao thì chúng ta cũng không sao.”
Hàn Thành Trì cúi đầu cười, rót một ly trà, vẻ mặt thư thái cong môi, cười cười đến ôn hòa như ngọc, sau một lúc lâu mới nói: “Là không liên quan tới chúng ta, nói chuyện khác thôi.”
Giọng điệu của Hàn Thành Trì rất nhẹ nhõm tự nhiên: “Ông cụ nhà chúng tôi vẫn luôn muốn cho tôi vào làm việc ở cục thuế vụ, nhưng tôi không muốn vào, rất muốn giống Nhị Thập cậu, tự mình mở ra một bầu trời riêng ở thành phố Bắc Kinh. Chỉ tiếc là không được…!”
“Có gì mà không được, muốn làm gì thì làm thôi!” Thịnh Thế xem thường đáp lại.
“Nhà Ân Ân kinh doanh, nếu như bây giờ tôi kinh doanh, qua mấy năm, ông cụ nhà tôi nghỉ ngơi thì về sau thật đúng là ngay cả một người thừa kế cũng không có rồi. Không giống như cậu, Nhị Thập, nhà họ Thịnh nhiều người, người người đều nhập ngũ, vậy nên cậu có thể tùy ý muốn gì làm đó. Còn tôi thì không thể, một thân phải chịu trách nhiệm cho tiền đồ của cả hai nhà!” Hàn Thành Trì rót cho chính mình cùng Thịnh Thế hai ly rượu, sau đó cầm lên, nâng chén với Thịnh Thế, uống một hơi cạn sạch.
Thịnh Thế cũng cầm ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, anh biết hai nhà trong miệng Hàn Thành Trì là chỉ nhà họ Cố cùng nhà họ Hàn, liền không nhịn được giễu cợt: “Thành Trì, cậu còn chưa cưới Cố Ân Ân mà đã khắp nơi suy nghĩ vì nhà họ Cố bọn họ rồi.”