Thời điểm Quân Mạc Tà thu tay lại, trên mặt Tôn Tiểu Mỹ tất cả mụn mủ, mụn đầu đen, đều xuất hiện dấu vết vỡ ra. Nhiều chỗ mủ đã tràn ra ngoài, Quân Mạc Tà xuất thủ trên mặt nàng nhiều lần cũng không hay, đúng là vẫn còn ngượng ngùng không bằng để tự thân xuất thủ, liền để cho Tôn đại tiểu thư một chậu nước lạnh, chính mình tự mình tẩy rửa.
Tôn Tiểu Mỹ thử dùng một chút nước lạnh rửa mặt, nhất thời cảm thấy trên mặt thô giáp vô cùng khó chịu, rất nhiều mụn mủ, mụn đầu đen đều bị vỡ tan, đúng là ngứa vô cùng, rốt cuộc nhịn không được đưa tay lên vuốt, lại cảm thấy từ trên mặt mình rơi ra một lớp gì đó hơi mỏng. Mở mắt ra xem, cơ hồ lột xuống là một lớp da mặt hoàn chỉnh!
Một tầng da dơ bẩn trên mặt!
Tôn Tiểu Mỹ thất kinh hô lên một tiếng, rất nhanh vứt bỏ. Rồi kìm lòng không được đưa tay lên sờ sờ mặt mình, lại thấy trên da mặt mình mịn màng đi rất nhiều. Lòng thấy kinh hỉ, lấy tốc độ nhanh nhất rửa mặt, nhảy một bước dài đến trước gương soi. Trong gương hiện lên gương mặt có chút chấm đỏ như cũ, nhưng hình dáng đã có chút dễ nhìn, không còn…đáng sợ như vừa nãy, thật sự là khác nhau như trên trời – dưới đất vậy!
Thậm chí rất nhiều chỗ trên mặt, đã lộ ra làn da sáng loáng mịn màng…
Có kết quả nhanh như vậy!
Tôn Tiểu Mỹ lập tức đứng trước gương giật mình.
Thật lâu sau, hai hàng thanh lệ không tự chủ được chậm rãi chảy xuống.
Quân Mạc Tà ở sau lưng nàng thở dài, nói:
-Nhiều nhất chỉ cần hai lần, khuôn mặt của ngươi, liền chân chính thay đổi hẳn, là ngươi sẽ có được dung nhan như hoa. Tin tưởng ở đế đô tuyệt đại danh hoa lại có thêm một đóa nữa. Ngươi sau này có cùng Tiểu Nghệ nha đầu, Linh Mộng công chúa tiếp tục đi dạo ngoài phố, như xuân lan – thu cúc, tất cả nam nhân sẽ chạy theo dài dài.
-Quay đầu một cái trực tiếp câu dẫn ba trăm phần trăm sắc lang a…mỹ nữ như thế đáng tiếc lại là hôn thê của Đường Nguyên a, lão tử không nguyện ý, đây quả thực là đốt đàn nấu hạc, phá hư phong cảnh! Mỹ nữ, nếu ngươi đi theo ta, ta cho ngươi làm tiểu thiếp đệ thứ chín mươi chín phòng!
Đại thiếu diệu thủ hồi xuân, lí do giải thích càng thâm hậu hơn, nửa câu đầu nói tương đối dễ nghe giống như “tiếng người”, nửa câu sau như “cầm thú” vậy!
-Đi tìm chết đi!
Tôn Tiểu Mỹ nhất thời quên buồn phiền, xấu hổ và giận dữ đôi bàn tay trắng như phấn cùng chân không lưu tình, hướng vị “ân nhân” của mình ban thưởng. Quân Mạc Tà cười ha ha vui vẻ tránh đi.
Thật lâu sau, Tôn Tiểu mỹ đột nhiên từ từ thở dài một tiếng, nói:
-Đại thiếu, đại ân không lời nào có thể cảm tạ hết, ngươi là huynh đệ của mập mạp, lời khách sáo ta cũng không muốn nói nhiều, ta muốn hỏi ngươi một câu. Thân thể của mập mạp, trọng lượng ấy, rốt cuộc có thể hay không giảm xuống? Ta lúc này rất là lo lắng, về vóc người của mập mạp khi qua tuổi ba mươi.
Đây đúng là một đôi nha, vừa đẩy lão tử đến đây chữa mặt mụn, lại tiếp theo cấp cho lão tử yêu cầu giảm béo…
-Quả thật việc này hơi khó, muốn cho hắn gầy đi nhất định cần bản thân hắn toàn lực phối hợp.
Mới bắt đầu nói đến vấn đề này, Quân Mạc Tà cũng rất đau đầu, ăn như trâu vậy, còn có thể giảm béo sao? Không nói đến chuyện ăn thịt, húp canh. Chỉ nói đến bánh bao to trắng một ngày đớp trên dưới trăm chiếc…thế con mẹ nó có còn gọi là người không? Còn muốn giảm béo à? Nằm mơ đi!
-Cầu ngươi nhất định phải làm cho hắn giảm béo xuống! Nếu mà hắn cứ tiếp tục béo nữa, khẳng định sẽ không toàn mạng.
Tôn Tiểu Mỹ trịnh trọng ngẩng đầu, vẻ mặt lo lắng ngước nhìn Quân Mạc Tà nói:
-Mập mạp, đã từng nói qua…nếu gương mặt ta phục hồi lại, hắn sẽ chủ động giải trừ hôn ước, mặc kệ hắn nguyên bản là ai, trong lòng có ai, hắn ở trong lòng ta chính là một nam nhân tốt, ta…ta thật sự hi vọng có thể cùng hắn ở một chỗ, hảo hảo mà sống, nắm tay nhau, vui sống bách niên giai lão.
Tôn Tiểu Mỹ nói xong, gương mặt nổi lên chút phớt hồng.
Mập mạp là nam nhân tốt?
Cái tên mập mạp chết bầm kia từ khi nào trở nên cao thượng như vậy chứ?
Đây không phải là thần thoại quá chứ?
Quân Mạc Tà kinh ngạc nhíu cặp lông mày, có chút ý thử mới nói:
-Tên mập chết bầm này giảm béo quả thực có chút khó khăn, vẫn phải chịu khó coi vậy, mà mặt ngươi một khi phục hồi, thì chắc chắn là một tuyệt sắc giai nhân khuynh quốc khuynh thành, mập mạp nếu nguyện ý giải trừ hôn ước, ngươi sao không nhân cơ hội này thu lấy tự do? Tùy tiện tìm một nam nhân khác, cũng có thể so với mập mạp thuận mắt hơn a? Tất cả đều là người quen, cho nên ta mới nói lời thật lòng này.
-Quân Mạc Tà, thời điểm lúc trước mập mạp nói giải trừ hôn ước, ta có thể nhìn ra hắn chân tâm thật ý, nhưng ngươi nói những lời này, ta thật sự cũng nghe ra được.
Tôn Tiểu Mỹ khôi phục bình tĩnh, lau nước mắt một cái. Nhìn Quân Mạc Tà nói:
-Ngươi thay huynh đệ của mình thử ta sao? Ở trong lòng các ngươi, ta Tôn Tiểu Mỹ chỉ là một cái nữ nhân lẳng lơ má đào, sớm Tần tối Sở thôi sao? Thật sự như vậy ta chịu nổi sao?
-Ặc, cái ấy.
Quân Mạc Tà có chút xấu hổ, vuốt vuốt cái mũi không nói gì.
-Đường Nguyên chỉ có một điểm chính là mập mạp, bộ dáng cũng không xuất sắc. Tin tưởng chỉ cần là một nữ nhân, sẽ không cảm thấy Đường Nguyên tuấn tú, ta cũng như vậy. Nhưng Đường Nguyên tuy rằng béo, nhưng cách làm người sử sự của hắn cũng rất nam nhân, thật là một hán tử! Điểm này, ta thực may mắn! Lúc trước thời điểm nghe nói đến đính hôn với Đường Nguyên, ta đã tìm cha ta phản đối, nói thế nào cũng không gả cho cái tên tiểu tử rõ ràng là thối tha mập mạp chết bầm ấy, dung mạo ta xấu xí, đốt đèn soi phật, giải quyết chuyện cả đời ấy, nhưng mấy tháng ở chung, hiện tại ta đã thay đổi chủ ý.
Tôn Tiểu Mỹ nhẹ nhàng kể, ánh mắt hút hồn nói:
-Mặc kệ hắn là người tốt cũng được, người xấu cũng thế; lưu manh cũng tốt, ác bá cũng thế! Ta cuối cùng đã nhận định hắn! Hắn giảm béo thành công cũng tốt, không thành công cũng thế, ta đã định sẽ thành Đường phu nhân, cam tâm tình nguyện, hắn có quan tước, ta sẽ làm bà lớn; hắn buôn bán, ta sẽ cầm cân; nếu hắn đi cầm bát, ta sẽ thay hắn cầm đả cầu bổng!
-Mập mạp là một nam nhân tốt, ta thích hắn!”
Tôn Tiểu Mỹ ngẩng đầu, nhìn Quân Mạc tà chậm rãi nói:
-Vô luận là phú quý vinh hoa hay nghéo hèn, vô luận tuấn tú hay xấu xí, ta đều nguyện ý theo hắn cả đời này! Nếu chỉ bởi vì dung nhan của ta hơn người, mà ảnh hưởng đến đoạn nhân duyên này, ta thà rằng không chữa trị khuôn mặt này, lúc ấy chúng ta sẽ nồi nào vung ấy, đại khái là xứng đôi với nhau!
Bất kỳ một nữ nhân nào, cũng so đo tính toán quý trọng dung nhan của mình không như Tôn Tiểu Mỹ, nữ nhân xấu nửa đời người, đột nhiên có cơ hội lớn biến thành tuyệt đại mỹ nhân, tin tưởng không có người phụ nữ nào buông tha, nhưng Tôn Tiểu Mỹ lại là người làm chuyện khác thường, chịu xấu xí chứ không cần nam nhân làm cho mình tuyệt sắc dung nhan, mặc cho ai cũng không thể không động dung!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành