Hùng Khai Sơn nói, hắn thật ra cũng buồn bực không kém, hỏi gì nó cũng trả lời loạn thất bát tao!
– Ngươi còn nói, nó mới đầy tháng, có thể trao đổi với ngươi như vậy đã không tồi rồi, ngươi còn trông cậy vào tiểu gia hỏa này sẽ nói cái gì? Tối thiểu chúng ta cũng biết, chân thực là có người trợ giúp huyền thú tiến giai thành công!
Hạc Trùng Tiêu liếc Hùng Khai Sơn một cái, sau đó chuyển hướng sang Hắc bào nhân, nói:
– Lão đại, đệ cảm giác chuyện này cùng với vị hắc bào nhân thần bí kia có quan hệ, chuyện này có vài phần là do hắn làm, tiểu gia hỏa này chính là có chủ nhân, mà chủ nhân của nó nếu không phải là người giúp nó tiến giai cũng là người có quan hệ tới người này, thủ đoạn nghịch thiên như thế, trừ phi là bạn thân, nếu không sao lại trợ giúp nhẹ nhàng như thế!
– Không tệ, Hạc Lão Tam phân tích có đạo lý. Lão Hùng ngươi sau này nên đi theo lão Tam cố gắng mà học hỏi! Nói vậy, vị cao nhân thần bí kia rất có thể cũng đi tới Thiên Nam? Ít nhất là tiểu gia hỏa này cũng đi theo chủ nhân của nó tới đây!
Nhãn tình của hắc bào nhân sáng lên. Thong thả bước hai bước, đột nhiên kiên quyết hạ lệnh:
– Theo như kế hoạch đã sớm định ra. Không thể vọng động đối với người của Quân gia cùng Độc Cô gia! Nếu như…
Hắn thở dài.
– Lão đại, nếu như nổ ra chiến tranh, đối với ngài mà nói, có phải là…
Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn lo lắng nhìn hắn, nói tiếp:
– Ngài hiện tại đang gần tới lúc địa giai, nếu như bởi vậy mà bị ảnh hưởng, chẳng phải là…
– Không sao!
Hắc bào nhân vung tay áo lên, nói:
– Trận chiến này nhất định phải lập uy, chỉ cần có thể thành công đánh tan bọn họ, tối thiểu cũng có mấy chục năm an ổn. Nếu như nhất khoát nhát gan không dám ứng chiến, đây mới thực sự là mối họa của thiên phạt! Một khi sự tình chấm dứt, ta sẽ lập tức bế quan, chuẩn bị đánh sâu vào quan khẩu đệ thập nhị! Đến lúc đó thiên phạt phải dựa vào các ngươi rồi!
– Vâng!
Hai người đồng thời đáp ứng.
Lúc này trong thành đã hơi có vẻ hỗn loạn, khắp nơi đều lộ vẻ bàng hoàng bất an!
Sau khi nhìn thấy sự khủng bố cường đại đến cực điểm của đám huyền thú thiên phạt, nguyên bản thực lực của huyền giả thiên hạ đều không tồi, thế nhưng bây giờ đám người đều không còn nắm chắc nữa!
Nguyên bản Thiên Huyền cao thủ của các thế lực lớn, các đại thế gia đều ở một chỗ, số lượng khoảng chừng mấy trăm, thần huyền cũng có bốn mươi năm mươi vị! Thực lực cỡ này không thể nói là yếu, tại thiên phạt huyền thú bày ra thực lực trước mặt đối phương, tuyệt đại đa số thành viên tham chiến đều tin tưởng với chận chiến này, thậm chí còn tồn tại ý nghĩ muốn lợi dụng trận chiến này để vơ vét Huyền Đan, huyền thú!
Đây đều là tài phú a!
Nhưng hôm nay chứng kiến đội hình khủng bố của thiên phạt huyền thú, tất cả ý nghĩ tốt đẹp đó đều bị đánh tan, nếu như dựa theo lẽ thường, bát giai huyền thú có thể chống lại Thiên Huyền, cửu giai huyền thú chống lại thần huyền, như vậy làm ra phép tính, đội hình khổng lồ của Thiên Phạt sâm lâm lại vượt xa bên mình! Những thứ khác không nói, chỉ như chứng kiến cửu giai huyền thú chỉ sợ số lượng cũng không ít hơn một trăm! Về phần bát giai chỉ sợ có mấy vạn, một trận này, sao có thể đánh? Làm sao đánh lại?
Chớ đừng nói chi là thu thập Huyền Đan, ấu thú? Nằm mơ đi!
Hơn nữa tương truyền tùy tiện lấy ra một vị Thú Vương cũng có thể địch lại một vị chí tôn! Mà ngay cả cuồng phong kiếm thần Thần Phong Quyển Vân chưa chắc đã hơn được bọn họ, nhiều nhất cũng chỉ có năm vị chí tôn kia! Mà càng kỳ quái hơn, càng khiến mọi người tuyệt vọng chính là, thực lực của vị thiên phạt đệ nhất Thú Vương kia căn bản không người nào có thể địch lại! Tối thiểu là hôm nay. Tuyệt Thiên chí tôn cũng đã rơi vào thế hạ phong!
Người đứng đầu của các gia tộc cùng với thế lực của các quốc gia đều tập trung thương nghị, không ngờ cũng không đưa ra được nửa điểm đối sách, người này đưa ra một biện pháp, trực tiếp lại có người khác đứng dậy phản bác, người kia đưa ra một sách lược, ngay sau đó lại bị phủ quyết, nhiều lần như vậy, thiếu chút nữa nổ ra nội chiến. Càng có không ít người sau khi nhìn thấy đội hình cường đại của huyền thú, trong lòng đã mang ý bỏ cuộc.
Quân Đại thiếu gia ở bên này cũng không hề yên tĩnh, nói thật ra trải qua một ngày mệt mỏi, những thứ khác không nói. Chỉ như việc thu phục Bách Lý Lạc Vân, một phen cấp tốc chạy nhanh, một phen dùng ngôn từ xúc động, khiến hắn rất hao tổn tâm lực, vốn định sau khi trở về sẽ nghỉ ngơi cho thật tốt. Nhưng vừa về đến nơi lại gặp chuyện Tiểu Bạch Bạch mất tích. Hắn cũng chỉ đành dùng hết sức dỗ dành lừa gạt khuyên bảo Độc Cô Tiểu Nghệ, thế nhưng hiệu quả lại không được bao nhiêu.
Càng về sau quẫn bách không có đối sách, hắn dứt khoát giả chết, vô kế khả thi. Tiểu nha đầu lại muốn đi tìm Tiểu Bạch Bạch, không ngừng khóc sướt mướt, Quân đại thiếu rốt cục không nhịn được hét lớn một tiếng:
– Ngươi còn khóc nữa ta liền trói ngươi thành cái bánh tét sau đó đưa về Thiên Hương!
Lập tức liền có hiệu quả, Độc Cô tiểu thư lập tức ngừng khóc, nhưng rồi lại tức giận lộ ra tính tình trẻ con, một mực tìm Quân Mạc Tà gây phiền.
Quản Thanh Hàn khéo léo an ủi, sau đó nàng lại trợn mắt liếc nhìn Quân Mạc Tà ở bên cạnh. Tức giận vì tiểu tử này nguyên bản đang dỗ dành nữ hài tử, cuối cùng đột nhiên lại hung dữ như thế, quả thực là hết nói nổi.
Bị hai đại mỹ nhân thay nhau khinh khỉnh công tới. Quân Mạc Tà như đứng đống lửa, như ngồi đống than, mặt mày xám xịt chạy mất.
Hắn than thở một tiếng: “Mạng của ta sao lại khổ thế chứ, cứ có việc là tìm tới ta, ta có phải là người cứu hỏa đâu?”
Vừa mới ra khỏi cửa lại gặp phải Đông Phương Vấn Kiếm cùng Đông Phương Vấn Đao, hai vị Đông Phương đại gia cũng không chịu buông tha cho Quân đại thiếu gia, tinh tế đề ra nghi vấn chuyện Quân Mạc Tà mấy năm này làm những gì, toàn là những chuyện đâu đâu khiến hắn lại càng thêm mệt mỏi!
Trời ạ, có thể để cho ta nghỉ ngơi một hồi hay không đây!
Thẳng cho tới khi trời tối, Quân Vô Ý cùng Đông Phương Vấn Tình mang theo sắc mặt trầm trọng trở về. Quân Vô Ý đơn giản bố trí qua quân vụ, sau đó đi tới trướng bồng của Quân Mạc Tà.
– Tình huống không ổn sao?
Quân Mạc Tà hỏi. Quản Thanh Hàn ở một bên lén lút giương mắt lên, vểnh tai lắng nghe.
– Há chỉ dừng lại ở chữ không ổn, căn bản chính là phi thường không ổn!
Quân Vô Ý cau mày, thở dài nói:
– Chiến tâm không vững, binh sĩ sẽ không còn chiến lực, mạnh ai nấy làm cũng không tuân theo quân lệnh! Còn có vài vị thoái ý nữa. Tình huống bực này, người người không còn chiến ý, làm sao có thể đánh trận! Tin tưởng một khi khai chiến, phe chúng ta chỉ sợ lâm nguy ngập đầu!
– Vì sao? Thiên hạ không có chuyện gì mà không thể thương nghị? Tình huống không đến mức bi quan như vậy chứ?
Quân Mạc Tà chấn kinh, hiệu suất cho dù có thấp cũng không thể thấp đến mức này chứ?
– Bi quan, đây đã là thuyết pháp rất lạc quan rồi. Ngươi cảm thấy nhóm người này có thể thương nghị được sao?
Đông Phương Vấn Tình hừ một tiếng, mang theo một bụng tức giận nói:
– Nếu không phải có mấy vị chí tôn tọa trấn. Hôm nay khẳng định còn gây ra án mạng a! Nếu Thiên Huyền thú ban đêm đột kích, chiến ý của tất cả mọi người có khi hoàn toàn sụp đổ mất!
– Xem ra Lệ Tuyệt Thiên thật sự không có có bao nhiêu bản lãng lãnh đạo a!
Quân Mạc Tà thở dài nói.
– Ngươi đây là nói nhảm cái gì thế, đám người chí tôn, địa vị tuy cao thượng, thế nhưng dù sao đầu óc vẫn là giang hồ đại hào, sao có thể so với tướng lĩnh chiến tranh, sao có thể lãnh đạo binh sĩ? Mỗi người bọn họ chỉ dốc lòng tu luyện mà thôi, nếu không như vậy, sao có được thành tựu như ngày nay! Nếu bàn về tài lãnh đạo, trong bát đại chí tôn, tin tưởng cũng chỉ có đệ nhất chí tôn Vân Biệt Trần cùng sinh tử chí tôn Thạch Trường Tiếu là có một ít, những người khác đều là một đám không có đầu óc, nhất là Ưng Bác Không chính là một người dã man thích động tay chân hơn động não!
Đông Phương Vấn Tình tức giận nói:
– Nói đến hắn lại càng thêm tức, hắn lại đề nghị mọi người tập trung người trên thần huyền tiến công vào Thiên Phạt sâm lâm, thần không biết quỷ không hay tiến hành chém giết, nhanh chóng xử lý vài tên huyền thú chi vương sau đó lập tức rút lui, không biết óc hắn có to bằng óc heo không nữa!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 3: Thiên Phạt sâm lâm