‘Ba, ba, ba.’
Theo tiếng vỗ tay của Thanh Việt, quanh thân gốc Địa Ngục Yêu Nhiêu bắt đầu xuất hiện một vầng sáng màu đỏ yêu dị. Ngay sau đó, cho dù là người có tâm tư tinh tế nhất, nhạy cảm nhất cũng chỉ cảm thấy không gian trong phòng hơi chấn động một chút, sau đó lại khôi phục như lúc ban đầu, không có gì bất thường.
Đương nhiên, ngoại trừ Đông Lệ Nhã cùng Bỉ Nhĩ • Tây Mông Đa Gia.
Rất nhanh, cho dù là nhóm thị tỳ hay người hầu đứng phía sau bọn họ đều cảm giác chủ tử mình có chút không thích hợp.
Đông Lệ Nhã cùng Bỉ Nhĩ • Tây Mông Đa Gia, ánh mắt hai người đều thẳng tắp nhìn về một chỗ, chỗ đó trong mắt người khác hoàn toàn không có gì, nhưng nhìn bộ dáng hai người bọn họ thì nơi đó dường như đang trình diễn gì đó, vẻ mặt của hai người họ không ngừng biến hóa.
Kinh ngạc, không dám tin, xấu hổ, ghê tởm, tức giận, lo lắng, sợ hãi, thất kinh…
Sắc mặt hai người liền biến hóa đủ loại tình tự.
Ảo cảnh hai bọn họ chìm vào chính là trí nhớ của Địa Ngục Yêu Nhiêu, Thanh Việt bảo nó đem những gì đã trải qua, hảo hảo kể lại cho Đông Lệ Nhã cùng Bỉ Nhĩ • Tây Mông Đa Gia thưởng thức một chút.
Những trò tra tấn tàn bạo mà mộc tinh linh kia đã trải qua.
Còn có lời nguyền rủa oán hận của mộc tinh linh lúc sắp chết, dùng sinh mệnh làm giá, thân thể làm mồi, triệu hồi Địa Ngục Yêu Nhiêu…
Cùng với đủ loại trả thù mà Địa Ngục Yêu Nhiêu đã triển khai trong khoảng thời gian kế tiếp…
“A~~~~~”
Ảo cảnh theo tiếng gào thét không thể ức chế hoảng sợ của Đông Lệ Nhã chấm dứt, nàng cùng Bỉ Nhĩ • Tây Mông Đa Gia đều xanh mặt, cả người run bần bật ngã ngồi xuống vị trí của mình.
Xem bộ dáng chật vật của bọn họ, hoàn toàn không còn vênh váo tự đắc muốn gây sự như trước, tâm tình Thanh Việt tốt hơn rất nhiều.
“Có lẽ, tiền căn hậu quả các ngươi đã rõ cả rồi, cũng không cần nói thêm gì với ta đi, tốt lắm, ta phải đi về.”
Thanh Việt xoay người muốn đi, Đông Lệ Nhã cùng Bỉ Nhĩ • Tây Mông Đa Gia cũng lập tức bộ dáng, xem bộ dáng thì Thanh Việt có vẻ không muốn xử lý gốc thực vật khủng bố này.
“Đứng lại, Tiểu điện hạ, làm… làm… thứ… thứ này… biến… biến mất đi…”
Đông Lệ Nhã kinh hoảng kêu lên, nàng sợ thứ này có còn có thể tiếp tục trả thù, càng sợ nó sẽ đem những kí ức bọn họ thấy khi nãy cho người khác xem, này tuyệt đối không thể để người khác biết.
“Ta chỉ đáp ứng bắt thứ này tới cho các ngươi, chứng minh Ma Nha cùng Tiểu Miêu trong sạch, hiện giờ, hai chuyện này ta đều làm xong rồi, còn lại không liên quan tới ta.”
Thanh Việt tâm tình tốt trả lời Đông Lệ Nhã, thậm chí khóe miệng còn mang theo nụ cười nhàn nhạt.
“Ngươi… ngươi…”
Đông Lệ Nhã phẫn nộ, nhưng lại không dám tự mình tới gần Địa Ngục Yêu Nhiêu kia, chỉ đành lớn tiếng gọi thị vệ, chỉ huy bọn họ vây quanh gốc cây kia, muốn túm lấy nó.
Chỉ tiếc, Địa Ngục Yêu Nhiêu đã hoàn toàn hóa thành hoa yêu sao có thể dễ bắt giữ như vậy.
‘Phốc’ một tiếng, gốc thực vật biến thành một đoàn sương khói màu đỏ, trong nháy mắt không còn bóng dáng.
“Đuổi theo, mau đuổi theo cho bản cung, nhất định phải bắt được nó cho bản cung!”
Đông Lệ Nhã lớn tiếng ra lệnh, bọn thị vệ vẫn không hiểu tình huống, chỉ đành ù ù cạc cạc tản ra xung quanh tìm kiếm.
“Tiểu điện hạ, nơi này là hoàng cung, ngươi thế nhưng thả một thứ nguy hiểm như vậy… ngươi…”
“Di?” Sao lại là ta thả? Rõ ràng là các ngươi kiên quyết muốn ta bắt nó tới, ta bắt rồi, cũng giao cho các ngươi rồi, chỉ là các ngươi tự mình không giữ được nó, này không liên quan tới ta.”
Thanh Việt cười thực sung sướng, tiếp đó nói với Đông Lệ Nhã cùng Bỉ Nhĩ • Tây Mông Đa Gia nói tiếp.
“Các ngươi nhất định phải mau chóng tìm ra nó a, thứ nguy hiểm như vậy bị các ngươi thả trong hoàng cung, nếu phụ hoàng biết chuyện, truy cứu thì…
Ân, đúng rồi, còn có, nhắc nhở các ngươi một chút, để tránh phát sinh một ít chuyện ngoài ý muốn, các ngươi tốt nhất nên thông tri cho người khác, những người tâm địa ác độc, bụng dạ khó lường rất dễ bị nó hấp dẫn, sau đó nó sẽ quấn quít lấy họ, cuối cùng kết quả đều vô cùng thê thảm.”
Thanh Việt mỉm cười nói xong liền trực tiếp vận dụng ma pháp không gian Thuấn Di rời đi.
Bé thật ra không lo lắng tiểu hoa yêu bị bắt, trước không nói tới bản lĩnh mê hoặc người của nó, chỉ cần biến hóa thì bộ dáng chính là hoa chi tinh linh xinh đẹp, thiện lương, hồn nhiên, dịu ngoan, cho dù nó nghênh ngang xuất hiện trước mắt mọi người thì ai có thể liên hệ nó với Địa Ngục Yêu Nhiêu tà ác, tàn bạo kia lại một chỗ?
Mà Đông Lệ Nhã bị những lời Thanh Việt lưu lại làm tức giận đến chết khiếp.
Nàng có thể giống trống khua chiêng nói với mọi người phải cẩn thận Địa Ngục Yêu Nhiêu kia, nhất là những kẻ lòng dạ khó lường, rắp tâm bất lương rất dễ hấp dẫn nó sao!
Kia nếu người ta hỏi nhi tử của nàng, còn có đám tùy tùng kia vì cái gì lại bị thứ này dây dưa, nàng biết trả lời thế nào, làm thế nào bào chữa a!
Chính là, nếu không nhắc nhở, nếu thật sự xảy ra chuyện, bệ hạ truy cứu thì nàng phải làm sao?
…
Hoàn Chương 204.