Thần Mẫu Đạo Quân liếc Càn Nguyên Tiên Quân, cười khẽ, dẫn bảy Tiên Quân đi sâu vào đạo cung.
Càn Nguyên Tiên Quân chưa kịp thở phào bỗng hư không lắc lư, một chiếc thuyền nhỏ lướt trong không trung. Một lão nhân gầy đét ngồi trên thuyền nhỏ, thuyền từ từ lướt vào đạo cung, hướng tới vị trí Huyền Đô Tiên Quân rời đi.
Càn Nguyên Tiên Quân đứng dậy:
– La Ma Cổ Thần!
Lúc này hư không lắc lư, một vầng mặt trời vàng, mặt trời bạc bay ra. Trời vàng trăng bạc bay vào đạo cung.
Càn Nguyên Tiên Quân giật mình kêu lên:
– Kim Đồng, Ngân Đồng!
Thấy Đại Diễn Cổ Thần bước đến, nét mặt Càn Nguyên Tiên Quân sa sầm, sờ mông mình.
Càn Nguyên Tiên Quân cười hỏi:
– Đại Diễn đạo huynh, ngươi đã chứng đạo Thiên Quân, kết thúc nhân quả, tại sao muốn nhúng tay vào chuyện của Huyền Đô đạo huynh?
Đại Diễn Cổ Thần cười to bảo:
– Càn Nguyên đạo hữu đừng lấy cái đuôi của ngươi ra. Tuy ta đã chứng đạo Thiên Quân, kết thúc nhân quả nhưng nhân quả của Huyền Đô đạo hữu chưa đứt. Ta dùng cách hỗn độn che nhân quả, hóa thành hỗn độn có thể độ qua kiếp số.
– Huyền Đô dùng cách cắt đứt, có thù cũ với ta nên hôm nay ta đến cắt. Đạo hữu yên tâm, ta chỉ trợ giúp hắn cắt đứt thù cũ với ta, không muốn lấy mạng hắn, có người khác muốn mạng của Huyền Đô.
Sắc mặt Càn Nguyên Tiên Quân dịu lại, cười nói:
– Đại Diễn đạo huynh rộng lượng vô biên, ta tin tưởng đạo huynh. Miễn đạo huynh không ra tay giết thì những người khác sẽ không lấy mạng Huyền Đô đạo huynh được.
Đại Diễn Cổ Thần cất bước đi vào đạo cung, cười cười:
– So với Huyền Đô thì ta muốn lấy mạng của ngươi hơn. Huyền Đô không màng danh lợi, Càn Nguyên lại 6 lòng tranh giành. Đạo hữu, ta rất mong chờ giây phút kiếp số của ngươi đến.
Càn Nguyên Tiên Quân đáp:
– Sợ là làm đạo huynh thất vọng.
Càn Nguyên Tiên Quân chưa cười xong chợt thấy ba Tiên Quân đại viên mãn Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ cưỡi thuyền đến. Càn Nguyên Tiên Quân nhức đầu, thầm nhủ nguy rồi.
Thần Mẫu Đạo Quân, La Ma Cổ Thần, Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần đều không phải kẻ yếu. Đặc biệt La Ma Cổ Thần là đại gia trận pháp của Hỗn Độn thiên quốc, là tồn tại ngang hàng với bọn họ. Cộng thêm Đại Diễn Cổ Thần, Huyền Đô Tiên Quân vốn đã trong hoàn cảnh nguy hiểm. Bây giờ ba vị Tiên Quân đại viên mãn đến góp vui, tình trạng của Huyền Đô Tiên Quân rất khó khăn.
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ là nhân vật đỉnh cao đương thời, bọn họ dừng từ xa, hành lễ hướng Càn Nguyên Tiên Quân:
– Huyền Đô đạo huynh từng giảng đạo cho huynh đệ chúng ta mây tháng, lại đại chiến chín năm với ba chúng ta trong hai cung, hôm nay đến đáp lại.
Càn Nguyên Tiên Quân hừ lạnh, lạnh nhạt nói:
– Huyền Đô Tiên Quân chỉ giảng đạo cho các ngươi mây tháng, đại chiến chín năm vì ám toán Thiên Nguyên thần tổ. Ba vị đạo hữu đừng vì chút nhân quả nhỏ nhoi mà gây ra nhân quả sâu hơn, nếu không tương lai ba vị đạo hữu gặp nạ đừng trách ta không nhắc trước!
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ tim rớt cái bịch, cười nói:
– Đa tạ đạo huynh nhắc nhở, chúng ta hiểu. Nhưng lần này muốn mạng của Huyền Đô đạo huynh không phải chúng ta, chúng ta chỉ thừa dịp kết thúc ân oán với hắn, để khi kiếp số đến thì chúng ta dễ đón nhận hơn.
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ cưỡi thuyền báu vào đạo cung.
Càn Nguyên Tiên Quân nhíu mày, nhỏ giọng nói:
– Đám người Tổ Cừ nói bọn họ không muốn lấy mạng Huyền Đô sư huynh, Đại Diễn cũng bảo như thế, chẳng lẽ là người khác? Thái Nhất Tiên Quân sao? Không đúng, rõ ràng Thái Nhất Tiên Quân ở trong Tiên Tôn cung.
Càn Nguyên Tiên Quân loáng thoáng cảm giác có điều lạ. Kẻ thù của Huyền Đô Tiên Quân tụ tập đầy đủ, Thái Nhất Tiên Quân chưa hành động đúng là đáng ngờ.
Càn Nguyên Tiên Quân chạy vào Tiên Tôn cung ngay.
Thái Nhất Tiên Quân cười hỏi:
– Sao sư đệ đến đây?
Càn Nguyên Tiên Quân nhìn Thái Nhất Tiên Quân từ trên xuống dưới, mỉm cười nói:
– Sư huynh không kết thúc ân oán với Huyền Đô sư huynh sao?
– Ta đã phái hai phân thân đi kết thúc rồi.
Thái Nhất Tiên Quân cười nói:
– Nhưng ta không phải người muốn lấy mạng hắn, có người khác. Có người đã bày ra sát cục nhốt hắn vào lưới, chỉ chờ hắn sa lưới.