Bất quá chuyện tình phát sinh phía sau ngoài dự liệu của hắn, không nghĩ tới Tiên Đài lại ra hai người Tử Ngọc Đạo Nhân cùng Mục Sơn, để cho kế hoạch của hắn thất bại!
– Nếu không có Trấn Tiên Đỉnh, không cách nào rời Vọng Tiên Đài, ta chỉ có thể bị vây ở chỗ này, muốn đi ra ngoài liền chỉ có đợi thêm ngàn năm nữa, đợi đến Vọng Tiên Đài mở lại lần sau!
Hắn ý muốn bứt ra đi, ở trước lúc Huyền Hoàng Lão Tổ truyền ra bọn họ Vọng Tiên Đài từ trên người những người khác cướp Linh Lung Trấn Tiên Đỉnh, không ngờ giờ phút này Hạo Thiếu Quân, Mục Sơn cùng Tử Ngọc Đạo Nhân căn bản không tha hắn rời đi, các loại Thần Thông hướng hắn oanh khứ, nếu hắn bay lên trời, thế tất sẽ bị ba người này ở giữa không trung oanh giết!
– Ba vị đạo hữu, các ngươi đây là ép ta hạ sát thủ!
Giang Nam tức giận quát lên.
– Giang giáo chủ, đừng xem mình quá cao!
Tử Ngọc Đạo Nhân chỉ một ngón tay, Đạo Kim Ngọc Bàn bay lên, hướng hắn trùm tới, cười lạnh nói:
– Ngươi vẫn là lưu lại a, ta còn cần mượn ngươi cho ta áp lực, giúp ta nhanh chóng tăng lên tu vi!
– Giang giáo chủ, cần gì nóng lòng rời đi? Chẳng lẻ ngươi sợ?
Hạo Thiếu Quân cười ha ha nói.
Trong mắt Giang Nam hung quang chợt lóe, trong con ngươi Thần Quang nhất thời mai một, quy về Hỗn Độn hư vô!
Sau một khắc trong mắt của hắn Hỗn Độn rung chuyển, Hồng Mông mở ra, ba người Hạo Thiếu Quân, Tử Ngọc Đạo Nhân cùng Mục Sơn nhất thời cảm giác được một cổ nguy hiểm mãnh liệt trước nay chưa có, vội vàng riêng phần mình rống giận, toàn lực thúc dục pháp bảo của mình, triển khai phòng ngự!
Oanh,…
Giang Nam một ấn bay ra, ấn pháp khai thiên, răng rắc một tiếng đem Ngọc Bàn đại thần thông của Tử Ngọc Đạo Nhân oanh nát bấy, một chưởng ấn ở trên người Tử Ngọc Đạo Nhân, Đạo Nhân kia trong miệng máu tươi cuồng phun, bay ra ngoài!
Phía sau lưng hắn huyết nhục nổ tung, vô số xương gảy ối chao từ trong cơ thể bắn nhanh ra, xương gảy như tên, mọi nơi loạn xạ!
– Diệt thế!
Giang Nam xoay người đảo qua, đón nhận một đạo Thần Võ đại thần thông của Mục Sơn công tới, Mục Sơn muộn hanh nhất thanh, quanh thân vô số đạo văn bá bá bá từ trong cơ thể phun ra, rõ ràng là bị một kích kia của hắn đem tất cả đạo văn trong cơ thể nặn ra bên ngoài cơ thể!
Oanh…
Vô số đạo văn của Mục Sơn ở một sát na này mai một, một chưởng này của Giang Nam, cơ hồ đem tu vi của hắn phế bỏ!
– Hạo huynh, ngươi còn muốn cản ta sao?
Con ngươi của Giang Nam tử khí lưu động, đột nhiên rơi vào trên người Hạo Thiếu Quân.
Trong lòng Hạo Thiếu Quân rùng mình, chỉ thấy Giang Nam sải bước từ bên cạnh hắn đi qua, cất bước đi xuống Tiên Đài.
Trên Vọng Tiên Đài, từng trẻ tuổi cường giả bắt đầu biến mất, Huyền Hoàng Lão Tổ mượn Linh Lung Trấn Tiên Đỉnh định vị phương vị của bọn hắn, lấy pháp lực to lớn khôn cùng, đưa bọn họ từ trong Vọng Tiên Đài mạnh mẽ truyền ra.
– Hiên Vi, để cho ta tiến vào mi tâm Tử Phủ của nàng!
Giang Nam không có thời gian đi cướp lấy Trấn Tiên Đỉnh của những người khác, cấp tốc hướng Thi Hiên Vi bay đi, Thi Hiên Vi trong lòng vừa động, không kịp ngẫm nghĩ, mở ra mi tâm Tử Phủ của mình, sau một khắc Giang Nam hóa thành một đạo phi hồng, đầu nhập trong Tử Phủ của nàng.
Hô….
Thi Hiên Vi chỉ cảm thấy thiên toàn địa chuyển, bị một cổ pháp lực mênh mông cuồn cuộn mạnh mẽ na di ra Vọng Tiên Đài, hiện ra trong Huyền Hoàng Học Cung.
Bá bá bá…
Đạo đạo nhân ảnh xuất hiện, rất nhanh tất cả mọi người bị truyền ra Vọng Tiên Đài, Giang Nam từ trong Tử Phủ của Thi Hiên Vi đi ra, mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy ban đầu tiến vào Vọng Tiên Đài có hơn một ngàn người, mà hiện tại chỉ có hơn sáu mươi người sống đi ra Vọng Tiên Đài, trong mười thành, có thể sống sót ngay cả một thành cũng chưa tới!
Cùng tương đối, người chết trên Vọng Tiên Đài là ít nhất, mà người trong Thần Ma thí nghiệm tràng cùng rừng cây chết nhiều nhất, tuyệt đại đa số cao thủ là chết ở hai địa phương này.