Giang Nam khẽ cau mày, bản ý của hắn là tính toán tập hợp đủ Ngũ Hành kỳ, Ngũ Hành Ngưu Đấu Thần Thương, chẳng qua hiện nay Mộc Đức trận sư đại kỳ bị cướp đi, để cho kế hoạch của hắn thất bại.
Những đại doanh đại kỳ này cũng là trọng bảo, tất cả cột cờ đều là bảo vật rất giỏi, không kém hơn những đại kỳ này chút nào, hơn nữa cũng là một bộ!
Hắn lấy lại bình tĩnh, trong đại doanh tòa Mộc Đức trận sư này không có mấy Thần Tướng, nghĩ đến bảo vật trong đó cũng đã bị cường giả đi ngang qua nơi đây vơ vét không còn gì.
– Nơi này Thần Tướng Thần Thi như cũ ở trong bạo động, xem ra người khiến cho trận tao loạn này, hẳn là trước đó không lâu đã tới nơi này.
Giang Nam tinh tế phân tích:
– Thực lực người này, hẳn là không đủ để đánh vào trong đại doanh, cùng nhiều Thần Tướng Thần Thi của Mộc Đức trận Sư đại doanh đối kháng. Nếu như người này có thực lực bực này mà nói, đã sớm hạ thủ đối với những đại doanh khác, cướp đi Định Hải Thương cùng những đại kỳ khác. Hắn có thể cướp đi Mộc thương cùng đại kỳ, hẳn là may mắn, hoặc là có nguyên nhân khác.
Mặc dù không có kim mộc hai kỳ, tam thương tam kỳ trong tay Giang Nam kia, tất cả đều là trọng bảo khó lường, nếu không sẽ không khiến cho ba tòa binh doanh kia bạo động, đuổi giết không thôi.
Cụ thể tam thương tam kỳ này rốt cuộc là pháp bảo tầng thứ gì, Giang Nam cũng không có tinh tế nghiên cứu qua, dù sao hiện tại hắn người đang ở hiểm cảnh, không có qua nhiều thời gian tới nghiên cứu những vật này.
Ba người bọn họ đi tới đệ bát trọng, phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy Minh Thổ đệ bát trọng hẳn là ở trước đó không lâu trải qua một cuộc ác chiến khó có thể tưởng tượng, có cường giả kinh khủng ở chỗ này giao thủ, đánh cho thiên băng địa liệt.
Nơi này còn lưu lại Thần Thông rung động, cùng với hư không nghiền nát, cho dù là hư không của Minh Thổ Đế lăng, cũng bị đánh cho tan vỡ!
– Có Thần Chủ cấp cường giả ở chỗ này giao thủ!
Sắc mặt Hoa Trấn Nguyên ngưng trọng nói.
Giang Nam cùng Diệu Đế tiểu hòa thượng cũng là sắc mặt ngưng trọng, mọi nơi nhìn lại, Thần Chủ cấp cường giả đem không gian Minh Thổ nơi này cơ hồ phá hư sạch sẽ, hẳn là Minh Thổ Thần Tướng trấn thủ nơi đây cùng người xâm lăng phát sinh xung đột động thủ.
Bất quá, thực lực người xâm lăng này mạnh kinh khủng, trên Hoang Nguyên, nơi nơi là Thần Ma tàn thi rơi lả tả.
– Quá cường đại…
Diệu Đế tiểu hòa thượng thấp giọng nói:
– Người này cơ hồ đem Thần Tướng trấn thủ đệ bát trọng tàn sát không còn, loại nhân vật này, coi như là ở trong Thần Chủ cũng không thấy nhiều!
– Là nữ Thần Chủ bạch y kia.
Giang Nam nhìn một đạo Thần Thông ở trong hư không lưu lại lạc ấn, hít vào một hơi thật dài, trầm giọng nói.
Hoa Trấn Nguyên nhìn về bốn phía, gật đầu nói:
– Đích xác là nàng, nơi này tràn ngập kia huyền khí độc hữu của nữ Thần Chủ kia. Nàng đã từng đuổi giết qua ta, nếu không phải ta thoát được mau, liền cơ hồ bị nàng đóng băng chém giết!
– Bạch y nữ Thần Chủ?
Diệu Đế tiểu hòa thượng suy tư nói:
– Ta đã từng gặp qua nàng, khống chế một tòa Huyền Nữ Băng Cung, một vị nữ Bồ Tát rất là kiều mỵ, ngay cả sư tôn ta cũng nhịn không được nhìn nhiều nàng hai mắt. Vị nữ Bồ Tát này qua sông, nơi cước bộ đi qua, cả Tam Đồ Hà cũng bị băng phong, đợi nàng đi qua xong Tam Đồ Hà mới hòa tan. Sư tôn ta nói, nếu như nàng ở bờ sông đưa đò, thầy trò chúng ta sẽ phải thất nghiệp, đi uống gió Tây Bắc. Bất quá, vị nữ Bồ Tát kia phảng phất là vì đuổi giết một vị công tử còn trẻ, ta nghe người khác gọi vị công tử kia là Hạo Thiếu Quân.
– Hạo Thiên Thánh Tông Hạo Thiếu Quân!
Trong mắt Hoa Trấn Nguyên tinh quang bắn ra bốn phía, Giang Nam lập tức cảm giác được trong cơ thể hắn truyền đến một cổ chiến ý mênh mông, nghi ngờ nói:
– Hoa huynh cùng Hạo Thiên Thánh Tông Đế Hoàng Thần Thể từng có quan hệ?