Đột nhiên một cột nước từ trên mặt biển bắn nhanh lên, thẳng tắp giơ lên vạn dặm, ầm ầm hướng Giang Nam oanh tới!
– Thần Thông? Cá lớn này lại hiểu được Thần Thông?
Giang Nam đón lấy một kích kia, nhưng không có cảm giác được pháp lực. Chỉ có Thái Âm Thần Thủy cọ rửa lực, thầm nghĩ:
– Thì ra không phải là Thần Thông, mà là trong miệng cá lớn này phun ra cột nước. Nó đả thương không tới ta, phun ra cột nước tự nhiên cũng đả thương không tới ta!
So sánh xuống, thân thể của Giang Nam so sánh với cá lớn còn muốn thua kém một bậc, hắn hôm nay pháp lực chưa khôi phục, không cách nào làm gì quái ngư, nhưng mà ngư quái này hiển nhiên cũng không làm gì được hắn.
Cá lớn này chẳng qua là thân thể mạnh mẻ, nhưng không có bao nhiêu pháp lực, không đủ gây sợ.
Thủy trụ như cũ không ngừng phun, Giang Nam khẽ cau mày, thần thức ba động xuống phía dưới, đem ý nghĩ của mình truyền vào trong đầu cá lớn kia:
– Đạo hữu phía dưới, ta cũng không có ác ý, chẳng qua là đường xa mà đến, muốn ở chỗ này đặt chân mà thôi. Không bằng hai nhà ngừng đấu, ý của ngươi như thế nào?
Một cổ thần thức ba động tối tăm từ trong biển truyền đến:
– Đoạt bảo vật ta… Tiểu tặc, ăn hết…
Giang Nam nhíu mày, nhẹ giọng nói:
– Đạo hữu, ta nghĩ ngươi tu hành không dễ. Không đành lòng giết ngươi, chúng ta chẳng qua là muốn ở chỗ này nghỉ ngơi chốc lát, khôi phục tu vi liền đi.
-… Địa bàn, cút!
Ngư quái kia thần thức ba động truyền đến.
Sắc mặt Giang Nam biến hóa, trong lòng tức giận, bất quá cá lớn nầy chính là sinh vật trong nước, núp ở trong biển, qua như gió như điện, hắn cũng không thể tránh được, lúc này khoanh chân ngồi xuống, tiếp tục toàn lực khôi phục tu vi, trầm giọng nói:
– Thần Thứu, tới đây thay ta hộ pháp, nếu ngư quái kia dám đánh lén nữa, ta tới chém nó!
Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh cự thú vội vàng đi tới bên cạnh Giang Nam, hộ pháp cho hắn.
Mà ở phía dưới, cá lớn kia thủy chung ở dưới mặt biển qua lại du động, thỉnh thoảng nhảy ra mặt biển, nhấc lên cuộn sóng khổng lồ, trời long đất lở kinh người.
– Cút!
Ngư quái kia thần thức ba động lần nữa truyền vào đầu óc Giang Nam, quấy nhiễu hắn khôi phục tu vi.
Giang Nam giận dữ, mắt điếc tai ngơ, toàn lực khôi phục tu vi, qua một lúc lâu, ngư quái kia rốt cục nhịn không được, đột nhiên ầm ầm nhảy ra mặt nước, nhảy mấy vạn dặm, mở cái miệng rộng hung hăng hướng đám người Giang Nam cắn tới!
– Chủ công, cá lớn kia lại tới nữa!
Thần Thứu Yêu Vương vội vàng kêu lên.
Oanh!
Nơi ngụm lớn của ngư quái đi qua, hư không không ngừng sụp đổ, hướng trong miệng nó sụp đổ, mà ở trong miệng nó, từng hàm răng lành lạnh san sát, ở chỗ sâu trong khoang miệng, vốn là vị trí dạ dày, cũng là từng ngọn thiên nhiên tạo thành đại trận.
Đây là năng lực tiêu hóa kỳ lạ, ma diệt hết thảy sinh cơ của sinh linh bị nó nuốt vào trong miệng, chuyển thành chất dinh dưỡng!
Như loại yêu vật này, đã cùng sinh vật bình thường cấu tạo một trời một vực, có huyết thống Thần Ma, không biết dùng dạ dày để tiêu hóa thức ăn, mà là ở trong cơ thể tạo thành thiên nhiên tiêu hóa đại trận, đem thức ăn phân giải!
Chiến Minh cự thú cũng là như thế, bất quá Chiến Minh cự thú chính là sinh vật do Chiến Thiên Ma Tôn chế tạo, mà đầu ngư quái này là trong nước tự nhiên tạo Đại Yêu!
Ánh mắt Giang Nam chợt lóe, vô số đạo văn xông ra, hóa thành một cầm sắt khổng lồ, mỉm cười nói:
– Cá nhỏ, ta chờ ngươi đã lâu!
Lại có vô số đạo văn từ trong cơ thể hắn xông ra, hóa thành hai bàn tay to, đặt ở trên dây cầm, tiếng đàn vang lên, cung thương giác vũ, sát phạt chi âm đại tác, ngư quái kia mới vừa xông đến trước mặt bọn họ trăm dặm, đột nhiên thần hồn bị chém, thân thể cao lớn từ trên cao rơi xuống, nhập vào trong biển rộng!