– Đường chủ.
Đúng lúc này, đám đệ tử Hồn Đạo Đường cũng đều nhao nhao ra khỏi hồn đạo khí của bản thân. Nhanh chóng tập trung tới.
Tiên Lâm Nhi nhìn thấy, trong tay những học viên này đều cầm một loại máy móc cổ quái có thể tích không lớn.
Hiên Tử Văn mỉm cười, lên tiếng:
– Chúng ta góp nhặt một chút hồn hoàn vô chủ, đại đa số là ngàn năm và vạn năm. Không biết quân vệ thành Sử Lai Khắc và học viện chúng ta có người cần đến hay không?
– Hồn hoàn vô chủ?
Thì Hưng lại một lần nữa trừng lớn con mắt.
Hiên Tử Văn nhẹ gật đầu, lên tiếng:
– Hồn thú bị hồn đạo khí giết chết, chỉ cần trong kết cấu nội bộ của hồn đạo khí trải qua một chút gia công đặc thù, xóa đi khí tức của bản thân hồn sư, khiến cho hồn thú sau khi chết sinh ra hồn hoàn vô chủ. Chúng ta thông qua Hồn Hoàn Trữ Tồn Khí đem chứa đựng, có thể cung cấp cho bất luận hồn sư nào tiến hành hấp thu.
– Muốn! Ta muốn lấy hết. Giá tiền thương lượng là được.
Thì Hưng quyết định thật nhanh, thậm chí là đoạt lời của Tiên Lâm Nhi và Tiền Đa Đa, lập tức liền hướng Hiên Tử Văn biểu đạt ý tứ của bản thân.
Muốn a! Đương nhiên là muốn đống hồn hoàn ngàn năm, vạn năm này. Vừa rồi Đường Môn thu được bao nhiêu đồ vật này, hắn có thể thấy được rõ ràng.
Hồn hoàn ngàn năm đối với đám đệ tử ngoại viện của Sử Lai Khắc mà nói đều là đồ tốt, về phần hồn hoàn vạn năm thì càng không cần nói.
Nhu cầu của học viện bên đó hẳn cũng không quá lớn, dù sao, nếu như tu vi của học viên đạt đến bình cảnh, học viện sẽ giúp đỡ bọn hắn mau chóng thu hoạch hồn hoàn.
Nhưng mà, tình huống của quân vệ thành Sử Lai Khắc lại không phải dễ dàng như vậy.
Quân vệ thành Sử Lai Khắc có ba ngàn tên hồn sư, bọn hắn tuyệt đại đa số đều từ ngoại viện Sử Lai Khắc mà ra, hoặc là bị ngoại viện đào thải. Rất nhiều người chọn lưu lại thành Sử Lai Khắc cũng vì tư lịch rèn luyện làm quân vệ thành. Trong ba ngàn tên hồn sư, số lượng có tu vi đạt tới bình cảnh cũng không ít. Bọn hắn đều xuất thân từ Sử Lai Khắc, trong lòng đều có điểm kiêu ngạo, tu vi hồn lực sẽ theo tu luyện tích lũy tăng trưởng, thu hoạch hồn hoàn cũng không phải là quá gấp, nếu không thích hợp thì bọn hắn cũng không nguyện ý tuỳ tiện hấp thu.
Nhưng trước mắt, không biết Hiên Tử Văn bọn hắn cầm về bao nhiêu hồn hoàn, nhưng đều là tầng thứ ngàn năm, vạn năm. Đối với nhóm hồn sư của quân vệ thành mà nói, tuyệt đối là đồ tốt a! Về phần giá cả thì đương nhiên không thể nào là Thì Hưng xuất tiền túi.
Học phí của học viện Sử Lai Khắc đắt cỡ nào đây? Có thể tới nơi này học thì người nào không có vốn liếng phong phú? Rất nhiều người còn là đệ tử tông môn, mua hồn hoàn đương nhiên là chính bọn hắn bỏ tiền.
Hiên Tử Văn nhẹ gật đầu, lên tiếng:
– Chuyện này không thành vấn đề, chờ chút nữa ta kêu các đệ tử thống kê một chút. Sau đó còn muốn xin ngài bên này phái người tiến hành phân biệt chủng loại hồn hoàn một chút, cũng thuận tiện cho nhóm hồn sư tiến hành hấp thu. Còn giá tiền nha, tin tưởng học viện Sử Lai Khắc sẽ cho chúng ta một cái giá công bằng. Nếu coi như trong lúc nhất thời, nhóm hồn sư không bỏ ra nổi tiền thì cũng không sao, chỉ cần đăng ký trong danh sách là được, ta chỉ có một cái yêu cầu, chính là phải mời học viện Sử Lai Khắc giúp chúng ta giám sát thu hồi khoản phí tổn này. Vẫn là câu nói cũ, chúng ta vô cùng hoan nghênh dùng kim loại hiếm đồng giá trao đổi.
Gian thương! Thì Hưng trong lòng thầm oán, ngay cả Tiên Lâm Nhi đứng một bên cũng không nhịn được âm thầm lắc đầu.
Hiên Tử Văn mặt ngoài nhìn qua hào phóng, nhưng trên thực tế, lại không có bất luận cái gì nhượng bộ. Đường Môn vừa mới đánh lùi một nhóm thú triều, dưới loại tình huống này, chẳng lẽ học viện Sử Lai Khắc còn cắt xén số lượng hồn hoàn hắn mang về sao? Hiển nhiên là không thể nào a! Về phần giá cả, chẳng lẽ Sử Lai Khắc còn có thể cho thấp sao? Ít nhất cũng cho một cái giá công bằng với hồn sư thông thường. Giá cả hồn hoàn dựa theo toàn bộ hành động dẫn người săn giết hồn thú thu hoạch hồn hoàn mà đặt, giá tiền tuyệt đối thấp không được.
Hồn hoàn khác biệt, giá tiền cũng không giống nhau. Còn phải xem bọn hắn mang về bao nhiêu hồn hoàn.
Về phần đòi tiền, Hiên Tử Văn càng trực tiếp đem vấn đề này ném cho học viện Sử Lai Khắc. Các ngươi không phải là muốn tăng lên thực lực của quân vệ thành sao? Chính bọn hắn trả tiền mua hồn hoàn, trong lúc nhất thời đương nhiên rất khó gom góp đủ tiền. Viết cái giấy cam đoan là được rồi, người bảo đảm chính là học viện Sử Lai Khắc. Đến lúc đó nếu không đưa tiền, ta đi tìm Sử Lai Khắc, cũng không cần tìm đến đám quân vệ thành.
Gia hỏa này thật sự là một tên hồn đạo sư, mà không phải là thương nhân sao?
Trong lòng Tiên Lâm Nhi, Tiền Đa Đa và Thì Hưng không khỏi đều có ý nghĩ như vậy. Nhưng cho dù như thế, chuyện này đối với Sử Lai Khắc mà nói vẫn như cũ là một đại hảo sự. Sau khi dung hợp hồn hoàn, thực lực của quân vệ thành nhất định lại tăng lên một bậc. Vào thời khắc nguy cơ thú triều hiện nay, mỗi một phần thực lực tăng lên, là một phần cam đoan sống sót a!
Bất quá, nếu như ba người bọn hắn biết được Hồn Hoàn Trữ Tồn Khí chỉ có thể bảo tồn hồn hoàn trong một thời gian ngắn, không biết đánh giá của họ đối với Hiên Tử Văn có thể hay không tăng lên một bậc nữa.
Nhưng bất luận nói thế nào, thú triều đúng là bị tạm thời đánh lùi.
Hiên Tử Văn để cho đệ tử Hồn Đạo Đường đi theo Thì Hưng tiến hành thống kê, bản thân hắn thì không đi, mà thấp giọng hướng Tiên Lâm Nhi lên tiếng:
– Tiên viện trường, người cảm thấy pháo đài đi toàn địa hình của chúng ta thế nào?
Tiên Lâm Nhi mỉm cười, lên tiếng:
– Đương nhiên là rất tốt. Ngươi không thấy được Thời Gian Đấu La đỏ ngầu cả mắt sao? Đợt pháo thứ nhất của các ngươi có tác dụng cực kỳ trọng yếu. Bằng không, công kích trải thảm phía sau mặc dù cường hãn, nhưng hồn thú nếu như toàn diện trùng kích, cũng không phải là không xông tới được. Chủ yếu là bọn chúng bị đợt công kích đầu tiên làm cho sợ vỡ mật.
Hiên Tử Văn cười khổ nói:
– Nhưng ngươi có biết pháo thứ nhất phải trả ra đại giới ra sao không?
Hắn nói ra câu này cũng đã tận lực hạ thấp giọng. Hắn say mê chế tạo hồn đạo khí, cũng không có nghĩa là không biết chuyện.
Tiên Lâm Nhi bất động thanh sắc tiến lên một bước, truyền âm hỏi:
– Ngươi nói là?
Hiên Tử Văn lên tiếng:
– Một kích đó là từ tụ năng xạ tuyến xuyên thấu do ta phát minh ra, là năng lượng cao áp súc thành. Trong đó lấy pháo đài đi toàn địa hình của ta làm hạch tâm. Chủ pháo của ta trên thực tế là một kiện hồn đạo khí cấp tám, một kiện hồn đạo khí loại hình phụ trợ cấp tám tụ năng áp súc, chủ pháo của những người khác thì đều là pháo xuyên thấu đã tiến hành áp súc qua. Ta dùng trang bị tụ năng ly tử đem chúng nó chỉnh hợp cùng một chỗ, lại hướng ra bên ngoài phát xạ, tiến hành khống chế trong thời gian ngắn.
– Nghiên cứu này vốn bởi vì bản thân ta chính là hồn đạo sư cấp tám, nhưng lại say mê uy lực của hồn đạo khí cấp chín, mới nghiên cứu ra được. Phương diện uy lực thì các ngươi vừa rồi cũng nhìn thấy, lực phá hoại của nó so với hồn đạo khí cấp chín bình thường còn phải mạnh hơn mấy phần. So với Nhật Nguyệt Thần Châm của Tinh Không Đấu La bên phía đế quốc Nhật Nguyệt cũng không thua kém bao nhiêu. Nhưng mà, phương diện khoảng cách công kích của nó lại kém xa tít tắp.
Tiên Lâm Nhi lên tiếng:
– Như thế cũng đã rất khá a! Chẳng lẽ có cái gì thiếu hụt sao?
Hiên Tử Văn nhẹ gật đầu, cười khổ nói:
– Đúng thế. Thiếu hụt chính là, có thể hao tổn quá lớn. Vì áp súc và khống chế áp súc hồn lực không bạo tạc, liền cần tiêu hao càng nhiều hồn lực. Một kích vừa rồi đã tiêu hao hồn lực trong một trăm hai mươi cái Bình Sữa Kín cấp sáu. Hồn Đạo Xạ Tuyến sau đó tiến hành áp chế hồn thú trên mặt đất, đều là hồn lực của học viện hệ hồn đạo, cùng với hồn lực của các đệ tử Hồn Đạo Đường chúng ta rót vào. Chúng ta có thể duy trì công kích cũng bất quá trong một khắc đồng hồ mà thôi. Nói cách khác, nếu như sau một khắc đồng hồ mà địch nhân không lùi. Công kích của chúng ta sẽ phải gián đoạn, sau đó cần đổi Bình Sữa mới được. Mà bây giờ, số lượng Bình Sữa Kín còn thừa, đại khái còn có không đến hai trăm cái. Nhiều nhất có thể duy trì một canh giờ.
Tiên Lâm Nhi nghe Hiên Tử Văn nói, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, một kích lập tức hao phí hồn lực của một trăm hai mươi cái Bình Sữa Kín cấp sáu? Ở trong đó lãng phí bao nhiêu hồn lực đây? Hồn lực của một trăm hai mươi cái Bình Sữa Kín cấp sáu cộng lại, so với Cực Hạn Đấu La còn muốn mạnh hơn. Mà một kích đó mặc dù mãnh liệt, nhưng lại cũng không có uy thế như một kích toàn lực của Cực Hạn Đấu La đi.
Hiên Tử Văn nói như vậy, không thể nghi ngờ là nói cho nàng biết, công kích giống như vậy, hiện nay không có cách nào lại phục chế một lần. Cái giá phải trả quá lớn.
Hít sâu một hơi, Tiên Lâm Nhi ánh mắt thâm thúy lên tiếng:
– Hiên lão sư, người đã làm rất tốt. Chí ít có lần uy hiếp này, thời gian thú triều tiến đến lần tiếp theo sẽ được trì hoãn lâu hơn.
Hiên Tử Văn nhẹ gật đầu, lên tiếng:
– Ta cũng chính là muốn đạt được mục đích này. Chúng ta mau chóng đi khôi phục hồn lực. Hi vọng hồn thú nghỉ ngơi nhiều một lúc, cũng cho chúng ta có thời gian bổ sung năng lượng cho Bình Sữa Kín.
Tiên Lâm Nhi cũng cười khổ một tiếng, nói:
– Hy vọng vậy đi.
Viện quân, khi nào mới tới đây?