Tuyệt kỹ Đường Môn: Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, không chỉ có bọn Bối Bối, Hoắc Vũ Hạo sở hữu cái này a! Hòa Thái Đầu nhập môn thời gian dài như vậy, hắn tu luyện chủ yếu hai thứ tuyệt kỹ của Đường Môn chính là Tử Cực Ma Đồng cùng Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ này. Lúc này thân vác trọng pháo nặng nề, Quỷ Ảnh Mê Tung vẫn như trước mà thi triển tinh diệu dị thường, không chỉ có như thế. Khẩu trọng pháo cực lớn trên bả vai hắn cũng rốt cục bắt đầu có quang mang chớp lóe tỏa ra trên nòng pháo.
Triệu Thủ Trạch sững sờ cũng chỉ là trong một giây, sau một giây đó đại đao trong tay của hắn quét ngang, lưỡi đao mang theo ngọn lửa nóng bỏng đã hướng về Hòa Thái Đầu mà chặt ngang lấy.
Lúc này, Hòa Thái Đầu còn cách hắn đại khái ước chừng mười lăm thước. Hắn có lòng tin ở trong một loạt công kích liên hoàn có thể đem chém giết đối thủ. Triệu Thủ Trạch cũng tuyệt đối không tin tưởng dưới tình huống như vậy khẩu bắn pháo cao tốc của Hòa Thái Đầu có thể bắn ra được.
Nhưng mà, cũng ngay khi một đao kia của hắn quét ngang ra, hắn lại phát hiện, bên mép tên Hòa Thái Đầu này có thêm một điếu xì gà, một cây xì gà toàn thân màu vàng nhạt. Hắn mở to miệng, phun ra nuốt vào từng ngụm khoia lớn. Một tầng kim quang cũng theo đó sáng lên từ trên người hắn.
Giơ lên cao khẩu cao tốc phát pháo, Hòa Thái Đầu hoàn toàn là dùng thân thể của mình đón nhận một đao quét ngang kia.
-Choang!
Âm thanh giòn giã vang lên, Hòa Thái Đầu vẫn tốc tốc phi tới, mà đao mang kia cũng xẹt qua lên trên người hắn, bị kim sắc quang hoàn bao bọc thân thể hắn ngăn trở lại tất cả.
Vòng bảo hộ vô địch?
Hắn phạm quy! Đây là điều đầu tiên trong lòng Triệu Thủ Trạch nghĩ đến, nhưng mà Diệp Vũ Lâm luôn huyền phù trên không trung vẫn không có một chút ý tứ muốn ngăn cản cuộc tranh tài này. Cũng vừa lúc đó, khoảng cách mười lăm thước đã bị kéo gần lại. Khẩu cao tốc phát pháo hồn đạo khí trong tay Hòa Thái Đầu nhưng lại quét ngang qua, như là một cái trụ lớn, vỗ về phương hướng của Triệu Thủ Trạch.
Triệu Thủ Trạch kinh hoảng, vội vàng dùng đại đao ngăn lại, dù sao hắn cũng là cận chiến hồn đạo sư, đối với năng lực của thân thể của mình vẫn còn rất đỗi tin tưởng.
Đáng tiếc, dĩ nhiên là hắn không biết đến một việc. Ở trên thế giới này, có một loại người bị gọi là người có thiên phú dị bẩm.
Hòa Thái Đầu chính là một người trong đó, mặc dù lực lượng của hắn không thể nào so cùng cái loại cực hạn lực lượng như Vương Thu Nhi, nhưng so với một tên hồn sư khác tất nhiên là lớn hơn rất nhiều.
-Phanh!
Triệu Thủ Trạch tức thì cả người lẫn đao bị phách tới đánh một cái lảo đảo, hắn chỉ cảm thấy truyền đến cỗ lực lượng rất lớn, sống đao trực tiếp bay ngược lại đụng vào trên lồng ngực của mình. Hắn gấp gáp mở ra loại hình thái thứ hai của chiến đao, nguyên cái mũi thanh đao đều biến thành kim hồng sắc chói mắt. Ở dưới loại hình thái này chiến đao mặc dù không thể công kích từ xa nữa, nhưng lực phá hoại được tăng cường thật lớn khi chiến đấu trong cự ly gần.
Nhưng mà, ngay khoảnh khắc sau đó hắn thấy được khẩu hồn đạo pháo to lớn của Hòa Thái Đầu bay thẳng đến đánh lên lồng ngực của mình.
Triệu Thủ Trạch không chút do dự vung đại đao lên, muốn dùng lưỡi đao nóng bỏng đi đón đỡ cây hồn đạo pháo to tướng kia của Hòa Thái Đầu .
Nhưng mà, ngay tại một cái chớp mắt sau đó, tâm của hắn cũng đã lạnh như băng. Bởi vì hắn thấy được tia sáng lúc trước ở nòng pháo của khẩu bắn pháo cao tốc, nơi hàm chứa hồn lực đột nhiên bộc phát!
Cao tốc bắn pháo, tên như ý nghĩa, lấy bắn nhanh chóng mà thành danh. Ở trên chiến trường, là dùng lực thuấn phát mà áp chế đối thủ. Dưới tình huống bình thường, cao tốc bắn pháo uy lực của một lần bắn ra cũng sẽ không quá mạnh mẽ. Giống như là khẩu cao tốc bắn pháo của Hòa Thái Đầu này, phát ra đạn pháo có uy lực cùng cao bạo đạn cấp sáu so sánh nhau thì không hơn kém bao nhiêu.
Dĩ nhiên, khẩu bắn pháo cao tốc của Hòa Thái Đầu cùng khẩu bắn pháo khác có thứ khác nhau quá xa, đó chính là thể tích a.
Thể tích quá lớn đi đôi với hết sức cồng kềnh. Nhưng đồng dạng, thể tích cùng uy lực tạo ra thì có quan hệ trực tiếp. Khẩu cao tốc bắn pháo này của hắn nếu bắn ra đạn pháo, ít nhất là lớn hơn đạn bình thường của khẩu cao tốc bắn pháo khác gấp ba lần. Uy lực này dĩ nhiên cũng phải nước lên thì thuyền lên.
Trọng pháo làm cái trụ lớn quét ngang, đánh văng đối thủ ra, điều thứ hai Hòa Thái Đầu làm chính là dùng pháo khẩu nhắm ngay đối thủ lao tới.
Cái này là pháo a! Làm sao cũng sẽ không phải là cận chiến hồn đạo khí. Là pháo dĩ nhiên dùng để bắn. Có thể thấy rất rõ ràng, sau khi Triệu Thủ Trạch bị đánh văng ra, liền theo bản năng mà quên mất chuyện này.
Cho nên, khi kim hồng sắc lưỡi đao của thanh đại đao chém tới, dưới tình huống bình thường, chỉ cần chém trúng thì có thể giống như cắt mỡ trâu bò, cắt ra nòng pháo làm bằng kim loại hiếm của khẩu bắn pháo cao tốc.
Nhưng mà, việc hiện tại Hòa Thái Đầu làm, chính là dùng nòng khẩu bắn pháo cao tốc đính ở trước mặt hắn a! bất luận kiểu dáng như thế nào, đó cũng là pháo đó!
Cho nên. . .
-Đoàng…
Tất cả mọi người thấy rõ ràng, ở giữa Hòa Thái Đầu cùng Triệu Thủ Trạch, một đoàn ánh sáng sắc nhọn mãnh liệt trong bùng nổ trong chớp mắt. Lực nổ tung khổng lồ cùng xung lực dội lại làm cho cả người Hòa Thái Đầu cùng với khẩu bắn pháo bắn pháo hắn đang ôm bay bắn ra ngoài.
Cái thanh trường đao của Triệu Thủ Trạch quả thật rất là mạnh, không hổ là đến rất gần cận chiến hồn đạo khí cấp bảy. Lưỡi đao kim hồng sắc vẫn nằm dọc theo ở nguyên vị trí cũ, ngay cả đạn pháo của khẩu bắn pháo cao tốc lúc trước bắn vào nó cũng bị chia ra làm hai.
Nhưng mà, dù đạn pháo bị chia ra làm hai, cũng là mạnh mẽ oanh kích lên trên người Triệu Thủ Trạch.
Ngàn vạn lần đừng quên rằng, cuộc tranh tài này cùng giải so đấu hồn đạo sư khác không giống nhau. Ra sân là chỉ có thể sử dụng hồn đạo khí của mình chế tạo trước đây. Nói cách khác, Triệu Thủ Trạch cũng không có mang theo hồn đạo hoàn bảo hộ thân thể ở trên người. Tuy đạn pháo bị cắt thành hai nửa, nó cũng vẫn là đạn pháo. Bắn lên trên người, vậy cũng có đau…
Triệu Thủ Trạch cũng bay ra ngoài , nhưng mà, cái bay ra ngoài của hắn không phải là thân thể, mà là thịt vụn…
Cả nửa người trên, đã bị thổi bay toàn bộ, chỉ còn lại có cặp chân còn đứng ở nguyên chỗ. Mà cái chuôi trường đao kia, lay động mấy cái rồi ầm ầm nghiêng sang một bên ngã xuống. Tia sáng cũng theo đó mờ đi dần dần. Lưỡi đao kim hồng sắc trực tiếp chém lên trên mặt đất, lại hòa tan một khoảnh đất.
Toàn trường yên lặng như tờ.
Mặc dù tất cả mọi người biết, cuộc thi ngầm ở đây là không có quy tắc, nhưng mà khi tràng diện máu tanh như thế này thật sự xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Một cái người sống sờ sờ, nửa người trên bị hồn đạo pháo trực tiếp nổ nát, vẫn khiến cho tuyệt đại đa số người chịu không nổi.
Trong lúc nhất thời, âm thanh nôn khan liên tiếp vang lên.
Bên khu nghỉ ngơi của Tịch Thủy Minh, trừ vị Phó giáo chủ kia không tính, những người khác đều đã đứng lên. Cho dù là hết sức thống hận Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu, cái vị đã từng mang số 98 kia , vào lúc này cũng nhịn không được ủng hộ nhiệt liệt.
Viễn trình hồn đạo khí mà có thể sử dụng như vậy? Đính ở trên thân người ta mà bắn, thật là quá sức dũng mãnh đi.
Hòa Thái Đầu mượn lực phản chấn bay ra ngoài, lúc này đã vững vàng rơi lên trên đài tranh tài. Nhìn cũng không nhìn một cái phần chân tay cụt ngủn còn lại của Triệu Thủ Trạch, khiêng cái khẩu pháo cao tốc khổng lồ, xoay người nhắm về hướng Tịch Thủy Minh đi tới.
-Trận đầu tiên, kết thúc. Đường Tứ, thắng.