Bắc Phương Thần không quá để ý nói: “Việc buôn bán chỉ là nhân tiện, ta vốn nghĩ nơi này thiếu lương thực, quan huyện Mân thành hẳn sẽ mua một ít lương thực, không ngờ rằng hắn mua thì có mua, nhưng chính là sang tay bán lại với giá cao, về sau ta biết việc làm của hắn liền không bán lương thực cho hắn nữa, phân phó người bên dưới đi quyên tặng.”
Tựa như lương thực đang nói tới không phải là của hắn, chỉ là một ít đồ không dùng đến mà thôi, nhưng Dạ Vị Ương biết số lương thực này cho dù hiện tại bán giá cao khẳng định cũng sẽ có người mua.
“Xem ra ngươi không biết chuyện này.” Bắc Phương Thần nói.
Sự tình tri huyện Mân thành tham ô Dạ Vị Ương biết, nhưng không nghĩ tới tên gia hỏa này cư nhiên ngấm ngầm làm sinh ý đầu cơ trục lợi, còn kiếm tiền từ nạn dân, Dạ Vị Ương không tiếp tục che giấu, đem chuyện hắn sắp làm nói cho Bắc Phương Thần.
Bắc Phương Thần sau khi nghe xong gật đầu, nói: “Cố ý thân cận với đối phương tìm bằng chứng xác thực cũng là một biện pháp tốt, nhưng ta và tri huyện Mân thành từng có tiếp xúc qua, ngươi này phi thường giảo hoạt, nếu như trong cung đã phái người đến điều tra hắn, mấy ngày nay hắn phỏng chừng đã phát hiện ra. Hiện tại dù ngươi chủ động đi kết giao với hắn, hắn cũng lưu một cái tâm nhãn, sẽ không dễ dàng để lộ dấu vết.”
“Chung quy không thể để cho hắn tiếp tục ung dung ngoài vòng pháp luật.”
“Ta trái lại có một biện pháp.”
Dạ Vị Ương nhãn tình sáng lên: “Bắc Phương huynh có cao kiến gì?”
Bắc Phương Thần suy nghĩ một chút, nói: “Muốn tìm chứng cớ, không nhất thiết phải nhắm vào tri huyện, ta nhớ rõ bên cạnh hắn có một gia sư chưởng quản tài vụ, nghĩ cách nào làm cho tên gia sư kia khai ra tri huyện.”
“Ngươi cứ duy trì bộ dáng hiện tại, không để ý đến tri huyện Mân thành, hắn sẽ nghĩ ngươi chướng mắt một tiểu quan như hắn, hiện giờ ngươi phải ở Quảng Nam khởi công xây dựng thủy lợi, hắn khẳng định sẽ tìm cơ hội đến nịnh bợ ngươi ý đồ từ đó tìm chút ưu đãi, ngươi bây giờ chủ động đi tìm hắn ngược lại sẽ làm hắn tâm sinh hoài nghi.”
Dạ VỠƯơng gáºt Äầu, Bắc Phương Thần nói rất có Äạo lý, hắn há»i: âNhưng phải là m sao khiến gia sư kia Äá»ng ý khai sá»± tháºt?â
Bắc Phương Thần nghe thấy láºp tức ná» nụ cưá»i, hứng thú nhìn Dạ VỠƯơng nói: âVáºy còn phải xem ngươi là m thế nà o Äá» hắn má» miá»ng.â
âChúng có thá» bá» trà má»t bà n cá» Äá» Äá»i phương tá»± mình nhảy và o, hai ngà y nữa ta tÃnh toán ly khai Mân thà nh, Äến lúc Äó ta sẽ thiết yến á» Tụ Tiên Lâu, ngươi Äúng giá» Äến Äây, tri huyá»n kia cho dù không thá» tá»± mình Äến cÅ©ng sẽ phái tâm phúc cá»§a hắn Äi dò xét phong thanh (tin tức)â¦â
Trong bữa cÆ¡m, Dạ VỠƯơng và Bắc Phương Thần Äã thảo luáºn xong biá»n pháp, thá»i gian ưá»c Äá»nh là ngà y má»t lúc Bắc Phương Thần bá»n há» chuẩn bá» ly khai Mân thà nh.
Tin tức Bắc Phương Thần chiêu Äãi Dạ VỠƯơng rất nhanh Äã truyá»n ra ngoà i, hÆ¡n nữa là âm thầm tung ra Dạ VỠƯơng kỳ tháºt muá»n Äem má»t phần công trình khá»i công xây dá»±ng thá»§y lợi giao cho Bắc Phương Thần là m, tri huyá»n Mân thà nh kia quả nhiên không tiá»n Äến liá»n phái tâm phúc gia sư cá»§a hắn Äi tham phong (dò xét tin Äá»n), nhưng Äá»i phương không ngá» rằng chÃnh là , hắn vừa tiến và o uá»ng chén rượu, ngay cả Dạ VỠƯơng còn chưa thấy thì ngưá»i Äã hôn mê bất tá»nh.