Dưới sự công kích của hắc thủy, tử kim bích cũng hiện lên vết nứ, nhưng may mắn là cũng không vỡ vụn ra, kiên trì chống đỡ đến cùng, cho đến lúc hắc thủy tiêu tán.
“Thiên tôn kiếp thật lợi hại!”
Mục Trần thấy vậy, trong lòng không kìm được run lên, hiện giờ mới chỉ là mở màn mà đã suýt chút nữa phá hủy phòng ngự dựng nên bởi 300 đạo tử kim thần văn, như vậy nếu về sau sẽ là đáng sợ đến mức nào?
Mục Trần kiêng kỵ trong lòng, không dám chậm trễ, lập tức thúc giục bất hủ kim thân, một lần nữa ngưng tụ ra từng đạo bất hủ thần văn, tu sửa lại tử kim bích sắp vỡ nát.
Mà lúc này, mây đen trên bầu trời một lần nữa cuộn trào, một khắc sau, nhiệt độ trong thiên địa đột nhiên dâng cao, một luồng hỏa tinh từ trên trời giáng xuống.
Hỏa tinh màu đen, nhìn có vẻ yếu ớt, nhưng Mục Trần cũng không dám coi thường, tử kim bích lại lần nữa phát ra kim quang.
Một luồng hắc sắc hỏa tinh ầm ầm rơi xuống, cuối cùng rơi lên tử kim bích, nhưng điều không ai ngờ là cũng không có tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, bời vì Mục Trần thấy, hỏa tinh vừa rơi xuống liền giống như một loại độc dịch có tính ăn mòn cực mạnh, xèo xèo một tiếng, liền nhanh chóng hòa tan tử kim bích ra.
Mục Trần thấy vậy, tâm niệm vừa động, liền nhanh chóng ném tử kim bích ra xa xa, một lát sau, tử kim bích đã bị hắc sắc hỏa tinh hòa tan thành một vũng dung nham.
ầm!
Hỏa tinh vừa mới rơi xuống, còn không đợi Mục Trần kịp cảm khái uy năng thì mây đen lại một lần nữa cuộn trào lên, nhưng mà lần này thanh thế lại quá rung trời, một viên thiên thạch chậm rãi ló ra từ trong mảy đen, cuối cùng ầm ầm rơi xuống.
Mục Trần nhìn thiên thạch ầm ầm rơi xuống, biết rằng không thể để mặc cho nó hội tụ đủ sức mạnh, trong lòng vừa động, bất hủ kim thân bộc phát ra vạn trượng kim quang, từng đạo bất hủ thần văn ngưng tụ trong tay, cuối cùng hóa thành một thanh tử kim cự mâu.
Vù!
Cánh tay của bất hủ kim thân đột nhiên vung lên, tử kim cự mâu bắn ra, hung hăng đánh lên trên viên thiên thạch, đánh cho nó rung lên một chút, nhưng bản thân cự mâu cũng hóa thành bột dưới sức mạnh kinh khủng.
Vù vù!
Nhưng ngay sau đó, từng đạo tử kim cự mâu không ngừng phóng lên cao, tuy mỗi lần đều bị đánh vỡ một cách dễ dàng, thế nhưng tốc độ rơi xuống của thiên thạch cũng vì thế mà chậm lại.
Thời điểm như vậy, Mục Trần lạl một lần nữa thúc giục bất hủ kim thân, từng đạo bất hủ thần văn phóng lên cao, hóa thành từng tấm lưới tử kim cực lớn trên bầu trời
ầm ầm
Thiên thạch đen rơi xuống, xé rách từng tấm lưới tử kim, thế nhưng dần dần như vậy, thể tích của nó cũng thu nhỏ xuống gần một nửa.
Lúc này, bất hủ kim thân vọt lên, bàn tay nắm chặt, phóng ra vạn trượng kim quang, một quyền cứng rắn đánh lên thiên thạch.
ầm!
sóng trùng kích kinh thiên động địa quét ra, thiên thạch nổ tung, mà bất hủ kim thân cũng bị đánh bay đi, bên trên nắm đấm có vết nứt như ẩn như hiện.
sau khi thiên thạch rơi xuống, mây đen trên trời trở nên hơi tĩnh lặng, nhưng tinh thần của Mục Trần lại trở nên căng thẳng, bởi vì đằng sau sự tĩnh lặng này mới là thế công kinh khủng hơn.
ầm!
Lúc này, Hắc sắc lôi đình xé rách tầng mây, ùn ùn đánh xuống, mỗi tia đều chưa sức mạnh hủy diệt, kinh khủng cực kỳ.
Mục Trần thấy vậy cũng hơi biến sắc, không dám do dự, quát lạnh một tiếng trong lòng, bất hủ kim thân bộc phát ra vạn trượng kim quang, một đóa kim liên khổng lồ hình thành, bảo vệ Mục Trần cùng bất hủ kim thản bên trong.
oành oành!
Hắc sắc lôi đình không ngừng đánh xuống, hung hăng đánh lên kim liên, mỗi một lần công kích đều khiến kim liên run rẩy kịch liệt, từng cánh sen lặng lẽ vỡ vụn.
Thế công lần này cực kỳ tấn mãnh, hơn nữa liên miên bất tận như mưa sa, cho dù Mục Trần đã dùng tới phòng ngự mạnh nhất, nhưng vẫn giống như thuyền nhỏ giữa giông bão, lúc nào cũng có thể bị cuốn trôi.
Vì vậy, đến một thời điểm, rốt cục bất hủ kim thân cũng đến cực hạn, ầm ẩm nổ tung ra.
Kim liên vỡ vụn, có mấy tia hắc sắc lôi đình đánh lên trên bất hủ kim thân, đánh thành từng vết nứt trên thân thể khổng lồ của nó.
Nhưng cũng may là, lúc này hắc sắc lôi đình liên miên kia cũng dần dần tiêu tán, hiển nhiên Mục Trần lại vượt qua một kiếp.
Lôi đình tan đi, cho dù là Mục Trần cũng không kìm được mà hít một hơi khí lạnh,hiển nhiên là bị sự kinh khủng của thiên tôn kiếp làm cho kinh hãi, khó trách thiên chí tôn lại ít ỏi như thế, chỉ với cái kiếp nạn này thôi cũng khiến vô số cường giả chạm tới thiên chí tôn phải chùn bước.
“Nghe nói thiên tôn kiếp chỉ cỏ 4 đạo, hẳn là kết thúc rồi?”
Mục Trần tự nhủ trong lòng, thế công kinh khủng như thế, nếu lại thêm mấy đạo nữa, đừng nói là hắn, cho dù là thiên chí tôn chân chính sợ rằng cũng có chút không chịu nổi.
ông ông!
Nhưng mà, trong nháy mắt khi ảm thanh của hắn vừa dứt, hắn chợt cảm thấy có chút dị động từ trong mây đen truyền ra, chợt ngẩng đầu lên, chỉ thấy toàn bộ mây đen đều co cụm lại về một điểm, mấy hơi thờ sau, tầng mây tiêu tán hoàn toàn, thay vào đó là một cái hố đen khổng lồ.
Hố đen lẳng lặng trôi lơ lửng, cuối cùng từ từ rơi xuống, phong tỏa lấy Mục Trần.
“Đáng chết! sao lại còn đạo thứ 5?!”
Lỗ đen rơi xuống cũng khiến trong lòng Mục Trần nổi lên sóng to gió lớn, bởi vì hắn cỏ thể cảm giác được, bên trong hố đen kia rốt cục hàm chứa sức mạnh khủng khiếp bậc nào.
sức mạnh đó còn phải kinh khủng hơn so với một kích toàn lực của huyết ma hoàng lúc trước.
Mục Trần khiếp sợ trong lòng, tuy đúng là có một vài thiên tôn kiếp hiếm thấy có hơn 4 đạo, nhưng hắn không ngờ mình lại xui xẻo như vậy.
Hơn nữa, dường như vì hấp thu quá nhiều ánh sáng hỗn độn nên hố đen kia mới hình thành, uy năng như thế không cách nào hình dung nổi.
“Lần này thật sự nguy hiểm rồi”