Mục trần thấy vậy, ánh mắt cũng dừng lại, hơi cảm ứng một chút, sắc mặt biến hoá:
– Lại có thể trốn ra khỏi thánh phù đồ tháp sao?
Trong lúc hắn đang cảm ứng, thì dao động thi khí của thi thiên u lại xuất hiện bên ngoài thánh phù đồ tháp.
– Một loại thế tử thuật sao? Thật là quỷ dị
(thế tử thuật – lấy vật khác chết thay cho bản thể)
Sắc mặt mục trần có chút ngưng trọng, thủ đoạn này của thi thiên u đúng là không tầm thường, hắn để cho bộ xác khô này chết thay hắn một lần, còn bản thề của hắn lại bình an vô sự chạy trốn.
Loại thủ đoạn này cũng khiến Mục Trần kinh hãi, đồng hơi cảm thấy may mắn, cũng may thi thiên u bị hoá linh phong ép phải dùng tới thủ đoạn này, nếu không sau này đến thời khắc quan trọng tên này mới dùng đến thì tuyệt đối có thể lật ngược tình thế, nhân cơ hội thi triển công kích trí mạng, thay đổi cục diện
– Loại thủ đoạn này chắc chắn có hạn chế cực lớn, có lẽ sau này thi thiên u cũng không thể dùng tiếp được nữa
Mục trần trầm ngâm một chút, ngẩng đầu nhìn hoá linh phong gào thét trong thánh phù đồ tháp, cũng không nhịn được cười một tiếng, thật ra thì thi thiên u kia vì bị hoá linh phong ép cho chật vật nên mới quá sợ hãi hoảng loạn, nếu hắn có thể bình tĩnh quan sát cẩn thận thì sẽ phát hiện, [T R U YE N F U L L. V N] hoá linh phong này dù lợi hại, nhưng cũng nguồn cung ứng, sớm muốn cũng sẽ tiêu tán nhanh chóng.
Hoá linh phong càng kéo dài thì sẽ càng trở nên mỏng manh.
Nhưng cũng may là Mục trần đã đạt được mục đích.
hắn vung tay lên, thánh phù đồ tháp nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng hoá thành một luồng ánh sáng bắn vào trong mắt hắn, mà thân ảnh của hắn lại một lần nữa xuất hiện trên tế đàn, ánh mắt hài hước nhìn về phía
thi thiên u.
Lúc này, dáng vẻ tên kia vẫn chật vật như trước, thân thể rách nát, máu thịt lẫn lộn, từng mảng huyết nhục ngọ nguậy, nhanh chóng chữa trị thân thể.
ồn ào.
xung quanh tế đàn, những ánh mắt vốn luôn tập trung theo dõi trận đấu của hai người, lúc này cũng không nhịn được có chút chấn động, hiển nhiên bọn họ không nghĩ tới, thi thiên u mới chỉ bị mục trần lôi vào trong tháp khoảng 10 phút, lúc đi ra đã chật vật đến như vậy.
trong phù đồ tháp, rốt cục mục trần đã sử dụng thủ đoạn gì, lại có thể khiến thi thiên u bị thương đến vậy?
không ít cường giả 2 mắt nhìn nhau, trong lòng thoáng hiện đủ mọi loại nghi ngờ, đồng thời cũng cảm giác được sự thâm sâu của mục trần.
Mặc tâm, huyền la vốn đang kịch chiến, thì lúc này cũng giật mình trong lòng, sau đó không tự chủ mà sinh ra kiêng kị nồng đậm với thủ đoạn khó lường của mục trần.
Huyết nhục trên thân thể ngọ nguậy, ánh mắt thi thiên u nhìn Mục Trần cũng càng ngày càng trở nên đang sợ, lúc này hắn như con sói hung ác âm thầm liếm vết thương, nhưng trong lòng lại không ngừng suy nghĩ cách trả thù.
– thật không nghĩ rằng, thi thiên u ta lại có lúc chật vật như vậy
. Thanh âm của thi thiên u như từ địa ngục truyền tới, sát ý đó nồng đậm đến mức có thể hoá thành thực chất, làm lòng người lạnh lẽo.
Nhìn thấy ánh mắt của thi thiên u, 2 mắt mục trần cũng dần ngưng lại, thân thể trở nên căng thẳng, vì lúc này thi thiên u đã như một con dã thú sắp nổi điên.
lúc này, hai mắt thi thiên u bắt đầu mờ nhạt dần, ngắn ngủi vài hơi thở, đôi mắt của hắn đã trở nên trắng dã, không còn thấy con ngươi nữa.
Hai mắt trắng dã như mắt tử thần, tản ra tử khí làm lòng người sợ hãi.
Mục trần nhìn cặp mắt trắng dã kia, dường như trong nháy mắt, linh lực trong cơ thể bộc phát, lập tức tạo thành một thân ảnh khổng lồ màu tử kim sau lưng, hiển nhiên là trực tiếp thúc giục bất hủ kim thản
Bởi vì đôi mắt trắng dã của thi thiên u khiến hắn cảm thấy một khí tức nguy hiểm không cách nào hình dung, cái này làm cho hắn theo phản xạ thúc giục bất hủ kim thân, tạo thành lớp phòng ngự mạnh nhất.
thân thể thi thiên u cũng từ từ bay lên, hắn quỳ lạy trên không trung, thân thể gầy khô tái nhợt của hắn bỗng trở nên héo rũ, dường như tất cả huyết nhục trên đỏ đều bị ép khô.
Một luồng khí nhợt nhạt thấm ra từ trong huyết nhục của hắn, cuối cùng dung hợp với thi khí bản thân, không ngừng ngưng kết, sau đó, một đạo cự ảnh nhợt nhạt chừng ngàn trượng chậm rãi hiện ra.
Cự ảnh này cực kỳ mờ ảo, dường như nó đội mũ miện màu đen, trong tay cầm lưỡi liềm trắng, tử khí ngập trời bộc phát, trong nháy mắt liền như tử thần giáng lâm.
Khí tức tử vong vô biên vô tận, tràn ngập thiên địa, tử khí kinh khủng này lập tức khiến cho tất cả chiến đấu xung quanh tế đàn đều ngừng lại, từng ánh mắt vô cùng hoảng sợ nhìn lên.
– đó là cái gì?
Khi mặc tâm cùng huyền la nhìn thấy cự ảnh này, ánh mắt cũng thoáng hiện vẻ kinh hãi, rõ ràng họ cũng nhận ra một khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Khuôn mặt viêm ma thống lĩnh cùng cường giả ma đao tộc cũng thoáng hiện vẻ sợ hãi, họ liếc mắt nhìn nhau, không nhịn được thấp giọng nói:
– Thi thiên u này lại có thề luyện thành thần kỹ của thi ma tộc?!
Sau đó, ánh mắt mục trần cũng không nhịn được nhìn Mục Trần đầy chấn động, có thể ép thi thiên u đến bước này, người này đúng là mạnh mẽ không đến mức không tin nổi.
Đặc biệt viêm ma thống lĩnh lại càng cảm thấy may mắn, cũng may lúc trước gặp mục trần, tên kia cũng không dùng để thủ đoạn chân chính, nếu không hắn cũng không tin mình có thể chạy thoát chết được.
dù sao, mạnh như thi thiên u cũng bị buộc phải dùng đến chiêu này, có thể tưởng tượng Mục Trần khó chơi tới mức nào.
khi toàn bộ các ánh mắt chấn động, Mục Trần nhìn chằm chằm vào cự ảnh sau lưng thi thiên u, con ngươi đột nhiên co rút lại, khí tức nguy hiểm này làm cho tim hắn đập nhanh kịch liệt, chợt hắn hít sâu một hơi, tâm niệm vừa động, chỉ thấy mấy chục đạo bất hủ thần văn ngưng tụ, trực tiếp hoá thành một cây thương lớn, hung hăng bắn về phía thi thiên u.
Không thề để tên này tiếp tục thi triển nữa! bành!
Bất quá khi cự thương còn cách thi thiên u mười mấy trượng thì đột nhiên vỡ vụn thành bột phấn, tiêu tán đi.
Thi thiên u căn bản chưa từng để ý Mục Trần quấy rối, 2 mắt trắng dã,không chút cảm xúc nhìn chằm chằm mục trần, sau đó thân thể của hắn quỳ lạy về phía Mục Trần.
cùng lúc đó, cự ảnh phía sau hắn cũng khom người quỳ sát xuống.
Thanh âm lạnh lẽo của thi thiên u mang theo sát ý vô biên, tựa như tiếng tử thần gọi hồn, vang vọng trên thiên địa.
– Thi Thần Tam Khấu Thủ!