Mặc dù không muốn thừa nhận Linh Chiến Tử sẽ bị Mục Trần ép đến mức này, nhưng chiến hoàng cũng không phải người không cỏ khí độ, vì hắn biết, nhãn lực của Viêm Đế còn rõ ràng hơn so với hắn.
Bất quá, sau đó hắn cũng híp mắt lại, nói tiếp “Bất quá, tuy pháp thản của Mục Trần mạnh, nhưng tự thân linh lực quá yếu, lần liều mạng này, hắn đem linh lực bản thân tiêu hao gần hết, mà linh chiến tử vẫn còn thủ đoạn, cho nên…trận chiến này Linh Chiến Tử có chút thắng không vinh quang, nhưng suy cho cùng, thắng vẫn là thắng.”
Tây Thiên Chiến Hoàng sau cùng vẫn là Thiên Chí Tôn, nhãn lực hơn xa người thường, người khác còn chưa nhìn thấy Mục Trần cùng Linh Chiến Tử, nhưng hắn lại suy đoán được kết cục…”
Viêm Đế nghe vậy, cũng gật đầu cười nói: “Chiến Hoàng cũng không sai, chẳng qua tên tiểu tử Mục Trần này, cũng không đơn giản như ngươi nghĩ”
Thấy nụ cười bí hiểm của Viêm Đế,Tây Thiên Chiến Hoàng hơi giật khóe miệng một cái, trong lòng nổi lên cỗ bất an cùng hoài nghi.
Chẳng lẽ tên Mục Trần đó, vẫn còn thủ đoạn chưa dùng!
Làm sao có thể!
Dưới vô số ánh mắt chăm chú theo dõi,gió lốc linh lực bên trong chiến trường cũng tĩnh lặng dần, cảnh tượng từ từ rõ ràng.
Cảnh vật đầu tiên hiện ra trong mắt vô số người là một mảnh rừng rậm bị hủy diệt hoang toàn, bán kính ngàn dặm hoàn toàn bị san bằng, từng vết nứt dữ tợn xuất hiện ngổn ngang trên mặt đất.
Vùng đất bị chia làm hai, bên trái là Chiến Đế pháp thân cao vạn trượng, bên phải là Bất Hủ kim thân…
Hai tòa chí tôn pháp thân giằng co lẫn nhau.
Ầm!
Bất quá cảnh tượng giằng co cũng chỉ trong nháy mắt, vô số đạo ánh mắt hoảng sợ nhìn thấy,hai tòa chí tôn pháp tướng đổ về phía trước, đầu gối chạm đất, phát ra tiếng nổ uỳnh uỳnh.
Hai tòa chí tôn pháp tướng vốn là sáng bóng rạng ngời, lúc này ảm đạm dần, nguyên do là phần lớn linh lực bị tiêu hao hết.
Trên quảng trường bạch ngoe, vô số cường giả nhìn màn này chợt trợn mắt há hốc mồm ra, vì khung cảnh như thế chứng tỏ màn hủy thiên diệt địa lúc nãy, kết quả là lưỡng bại câu thương!
ở nơi cách xa Linh Chiến Tử cùng Mục Trần, chỉ thấy 4 ngườiLinh Kiếm Tử, Linh Long Tử, Tô Mộ, Sở Môn cũng khiếp sợ nhing cảnh kia, rõ ràng kết cục như thế nằm ngoài dự liệu của họ!”
Bọn họ không ai nghĩ rằng, Mục Trần lại có thể đánh đến lưỡng bại câu thương với Linh Chiến Tử.
“Tiểu tử này thật quá biến thái!”
Linh Kiếm Tử cùng Linh Long Tử nói, trong mắt xẹt qua một vẻ khiếp sợ, dù sao Mục Trần vẫn chỉ là hạ vị Địa Chí Tôn thôi, nếu như hắn lúc này là thượng vị Địa Chí Tôn, chỉ sợ Linh Chiến Tử cũng không phải đối thủ.
Dưới vô số ánh mắt chấn động, trên vai Chiến Đế pháp thân, sắc mặt linh chiến tử âm trầm, hắn nhìn chằm chằm vào Mục Trần nơi xa, ánh mắt như đao.
Bởi vì không chỉ người khác thấy khiếp hơn, mà chính bản thân hắn cũng thấy kinh hãi.
“Hắn rốt cục là tu luyện Chí Tôn pháp thân nào! Tại sao lại kinh khủng đến như thế!” Nắm tay Linh Chiến Tử siết chặt, hắn tất nhiên là hiểu được, Mục Trần có thể dùng thực lực Hạ Vị Địa Chí Tôn dồn hắn đến bước này, phần lớn là bằng tòa chí tôn pháp thân thần bí kia.
Ánh mắt Linh Chiến Tử âm trầm, bất quá một lát sau, hắn thu lại tâm tình trong lòng, ánh mắt âm lệ nhìn chằm chằm vào Mục Trần, nói:” Thật không nghĩ tới Linh Chiến Tử ta cũng có một ngày phải chật vật thế này, Mục Trần, ta không thể không thừa nhận, ngươi không phải người thường”.
Mục Trần lúc này ngồi trên vai Bất Hủ Kim Thân, sắc mặt cũng hơi tái nhợt, rõ ràng trận chiến kinh khủng lúc nãy cũng làm hắn tiêu hao không ít.
Hắn hướng về phía Linh Chiến Tử cười nhạtVậy cũng cám ơn lời khen của ngươi”.
Linh Chiến Tử hơi cụp mắt xuống, trong mắt hàn ít bốc lên, hắn từ từ nói. Bất quá bây giờ ngươi còn đủ linh lực thúc giục tòa chí tôn pháp thân kia sao? Ngôi có sức mạnh của chí tôn pháp thân, người còn là đối thủ của ta?”
“Chẳng lẽ ngươi thì không tiêu hao nhiều linh lực?” Mục Trần không phủ nhận nói.
Linh Chiến Tử khẽ gật đầu, chợt hắn ngẩng lên nhìn về không gian trong quang cầu của Chiến Đế pháp thân, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn.
“Chiến tế!”
Lòng bàn chân Linh Chiến Tử đột nhiên dẫm một cái, cắn đầu ngón tay, dùng máu vẽ một cái huyết ấn quỷ dị lên hư không, đồng thời thanh âm trầm thấp vang lên.
Thanh âm vừa dứt, trong 3 viên quang cầu kia, hàng trăm vạn quân đội chợt vỗ một tay lên ngực, máu tươi điên cuồng!
Máu tươi phóng lên cao rồi bốc cháy, hóa thành linh lực gào thét xuyên qua không gian, sát nhập vào trong thân thể linh chiến tử.
Đoành!
Sau khi có máu tươi sát nhập, Linh Chiến Tử vốn là linh lực cạn kiệt lại bất ngờ tăng vọt, chỉ mấy hơi thở đã hồi phục đỉnh điểm.
Thấy cảnh này, ở bên ngoài quảng trường bạch ngọc, vô số cường giả hoảng sợ thất sắc, không ai nghĩ tới linh chiến tử lại tàn nhẫn như vật, dùng phương thức cực đoan, dùng nhánh quân đội kia làm vật hy sinh, như thế dù có thể khôi phục linh lực cho hắn, nhưng sẽ là tổn thương lớn đối với trăm vạn quân đội kia, không chừng sau này linh chiến tử lại phải bồi dưỡng lại quân đội…
Rõ ràng, vì đạt được danh ngạch duy nhất kia, Linh Chiến Tử cũng bất chấp điều này.
Dưới vô số ánh mắt hoảng sợ, ánh mắt Linh Chiến Tử có chút đỏ bừng nhìn chằm chằm Mục Trần, linh lực quanh thân mênh mông như biển, mà tiếng hô của hắn cũng vang vọng trong thiên địa.
“Mục Trần, lần này…ngươi lấy gì để đấu với ta?”
“Danh ngạch đại lục chi tử kia, ngươi còn chưa đủ tư cách giật khỏi tay ta”.
“Vì thế…cút ra khỏi chiến trường cho ta!”