Bọn hắn là đệ tử của Chiến Hoàng, tất nhiên là biết rõ sự lợi hại của Chiến Đế pháp thân, nhưng hai người họ cũng không tu luyện thành công, trong số 4 thánh tử cũng chỉ có Linh Chiến Tử làm được.
Mà những kẻ có thể bức Linh Chiến Tử đến mức này, kẻ nào cũng là cường giả mạnh mẽ đã tiếp cận Địa Chí Tôn Đại Viên Mãn, nhưng lần này làm bọn hắn kinh ngạc là Mục Trần chỉ mới Hạ vị Đại Chí Tôn thôi.
“Mục Trần này, thì ra cũng là một tên giả heo ăn thịt hổ” Linh Kiếm Tử cũng Linh Long Tử hai mắt cũng sáng lên, nếu không phải Mục Trần quá khó đối phó thì Linh Chiến Tử cũng tuyệt đối không bại lộ bí mật của Chiến Đế pháp thân.
Còn về bọn Tô Mộ cùng Sở Môn, tuy cũng cỏ chút khiếp sợ thực lực Mục Trần thể hiện ra, nhưng trong lòng lại càng thở dài một hơi, lúc trước điều làm họ lo lắng nhất, là Mục Trần nhanh chóng bị thua, khi đó Linh Chiến Tử rảnh tay sẽ thay đổi cục diện, đuổi họ ra khỏi chiến trường.
Nhưng xem ra, Mục Trần thật sự có thể quẩn lấy Linh Chiến Tử.
“Phải tranh thủ thời gian này phân ra thắng bại”. Trong lòng Tô Mộ, Sở Môn cùng có một ý nghĩ, Mục Trần đã câu giờ cho bọn họ, vậy bọn họ phải gắng sức mau chòng kết thúc trận đấu, sau đó liên thủ cùng Mục Trần đối phó Linh Chiến Tử.
Rõ ràng họ cũng không nghĩ rằng một mình Mục Trần có thể thắng được Linh Chiến Tử.
Trong lòng đã định, Tô Mộ cùng Sở Môn điên cuồng bộc phát linh lực, thế công cũng dần trở nên quyết liệt.
“haha, muốn nhanh chóng giải quyết chúng ta để giúp tiểu tử kia sao”. Đối với hành động của bọn họ, Linh Kiếm Tử và Linh Long Tử cũng nhận ra, cười châm chọc.
“Xem ra lúc trước mới khởi động một chút, các ngươi lại cho rằng bọn ta mềm yếu sao… Đã như vậy, để bọn ta cho các ngươi biết, sự thật rốt cục tàn khốc thế nào!”
Đối mặt với sự điên cuồng phản công của Tô Mộ và Sở Môn, Linh Kiếm Tử cũng Linh Lonh Tử cũng cười to, bắt đầu công kích hung hãn hơn, linh lực cuồng bạo bắn ra tứ phía, bốn bóng người điên cuồng đánh nhau.
Mục Trần cũng không để ý chấn động của bọn họ, tất cả sự chú ý của hắn hiện giờ, đều tập trung vào Linh Chiến Tử cùng Chiến Đế pháp tướng, sau khi Linh Chiến Tử thúc giục chiến ý hội tụ cùng Linh lực,Mục Trần cảm thấy tòa chiến Đế pháp tướng này đã trở nên cực kì nguy hiểm.
Mục Trần cũng không thể không thừa nhận, Linh Chiến Tử này vô cùng khó giải quyết.
Mục Trần hít sâu một hơi, sau đó ngồi xếp bằng trên vai Bất Hủ Kim Thân, hai tay bắt đầu kết ấn, đối mặt với Linh Chiến Tử hung hãn như vậy, hắn phải dốc toàn lực ứng phó.
Nơi xa, Linh Chiến Tử hờ hững nhìn Mục Trần, đợi đến khi sức mạnh của Chiến Đế pháp thân hội tụ cường hãn đến đỉnh điểm, hắn cuối cùng cũng động thủ.
Hắn vung tay áo lên,trong mắt Chiến Đế pháp tướng bộc phát ra vạn trượng ánh sáng, miệng nó hé mở, chiến linh lực vô tận hóa thành cột sáng khổng lồ mấy vạn trượng phóng lên trời.
Cùng lúc đó, vô số đạo chiến văn trên thân Chiến Đế pháp tướng cũng rời khỏi cơ thể, bay trên không trung, hòa vào cột sáng khổng lồ kia, trong lúc mơ hồ, cột sáng như phát ra chấn động hủy diệt.
ở trên quảng trường bạch ngọc, vô số cường giả săc mặt hoảng sợ nhìn cột sáng khổng lồ như cột chống trời, dù chỉ thấy qua màn sáng, nhưng bọn hắn vẫn cảm thấy tim đập nhanh.
Liễu Tinh Thần nhìn cảnh này, sắc mặt cũng trở nên khó coi, lúc trước giao thủ với Linh Chiến Tử, tên kia cũng không dùng tới chiêu này, rõ ràng Linh Chiến Tử cho rằng Liễu Tinh Thần hắn không có tư cách để cho hắn sử dụng chiêu đó.
Chẳng qua như thế, Mục Trần lần này đúng là lành ít dữ nhiều, đối mặt với công thế hung hãn như vậy, Liễu Tinh Thần thật sự không nghĩ Mục Trần sẽ có phần thắng.
Linh Chiến Tử cũng không bận tâm tới vô số ánh mắt hoảng sợ, hắn lạnh nhạt nhìn Mục Trần, sau đỏ hai tay từ từ kết ấn.
Ô..Ô..Ô..N…G!
Khi hắn kết ấn, cột sáng vạn trượng trên không trung nhanh chóng biến thành một cự chỉ (ngón tay) tràn đầy khí tức cổ xưa.
Cự chỉ kia như là thực chất, bên trên có vô số chiến văn, bộc phát một luồng chiến ý ngập trời quét ngang thiên địa, thậm chí cả sắc trời cũng tối đi, như đang sợ hãi run rẩy.
Linh Chiến Tử ánh mắt lạnh lẽo nhìn Mục Trần, khóe miệng cũng cười tàn nhẫn, sau một giây, thanh âm trầm thấp vang vọng giữa thiên địa.
“Chiến Đế thần thông, Chiến Đế Lưu Ly Toái Thiên Chỉ”
“Mục Trần, chắc chắn lần này ngươi phải chết!”
Ầm!
Mà lúc thanh âm của hắn vang lên, cự chỉ khổng lồ kia lập tức xuyên qua tầng tầng mây rơi xuống, bầu trời như vỡ nát, một mảnh không gian sụp đổ thành hố đen, mảnh vỡ không gian điên cuồng bắn tới, dưới một chỉ này, cả thiên địa như bị hủy diệt.
Vùng đất dưới chân Mục Trần, cũng đang sụp đổ, hắn ngẩng lên nhìn cự chỉ che khuất cả bầu trời, sắc mặt trở nên cực kỳ ngưng trọng, chợt hắn hít sâu một hơi, ấn pháp biến ảo nhanh như chớp
Ong ong!
Mà cùng lúc ấn pháp biến ảo, bên trên Bất Hủ Kim Thân có ánh sáng tử kim ngưng tụ mãnh liệt, trong khoảng khắc biến thành 15 đạo Tử Kim Quang Văn khổng lồ.
Mục Trần nhìn 15 đạo tử kim quang văn, nhưng không dừng lại, vì hắn biết chỉ với 15 đạo Bất Hủ Thần văn này, không đủ ngăn chặn sát chiêu của Linh Chiến Tử.
Trong mắt Mục Trần, hào quang thủy tinh bắt đầu khởi động, trong cơ thể hẳn Thủy Tinh Phù Đồ Tháp điên cuồng chấn động, hấp thu tất cả linh lực, chuyển hóa thành loại linh lực càng mạnh mẽ.
Điên cuồng hấp thu như thế, làm cho cơ bắp trong cơ thể Mục Trần đau nhức từng hồi.
Bất quá, dưới sự cưỡng ép điên cuồng như thế, trên thân Bất Hủ Kim Thân lại có thêm ánh sáng tử kim bộc phát, từng đạo Bất Hủ Thần Văn từ từ ngưng luyện ra.
16 đạo…18 đạo…20 đạo….23 đạo.
Khi Bất Hủ Thần Văn ngưng tụ được 23 đạo, ánh mắt Mục Trần cũng ảm đạm, rõ ràng đây cũng là giới hạn hiện tại của hắn.
“Bất quá…chắc cũng đủ rồi”.
Hắn ngẩng đầu, ánh mắt ác liệt nhìn qua cự chỉ hủy diệt bao trùm bầu trời, 23 đạo Bất Hủ Thần Văn này, cũng sẽ là công kích mạnh nhất của Bất Hủ Kim Thân.
“Vậy chúng ta cùng xem, cuối cùng là Chiến Đế pháp thân thần thông của ngươi mạnh hơn, hay Bất Hủ Kim Thân thần thông của ta mới la kẻ thắng”
Mục Trần tự nói một tiếng, sau đó trong lòng vừa quyết, 23 đạo Bất Hủ Thần Văn như cự long mãnh liệt bắn ra, ánh sáng tử kim tràn ngập thiên địa, 23 đạo Bất Hủ Thần Văn lúc này cũng hóa thành một cự chỉ tử kim.
“Bất Hủ Thần Văn, thiên biến vạn hóa, Bất Diệt Chỉ”.
Mà lúc Mục Trần hét to trong lòng, cự chỉ tử kim bay thẳng đến chân trời, mang theo khí tức bất hủ thần bí, dưới ánh mắt hoảng sợ của vô số người, va vào Lưu Ly Chỉ.
Trong khoảnh khắc, thời gian này như đọng lại.