Oanh!
Mắt thường có thể thấy sóng linh lực xung kích trực tiếp trên bầu trời nổ tung, bao phủ phạm vi vạn trượng, vô số cường giả nhìn vào phạm vi va chạm sắc đột nhiên biến đổi, dường như nhìn thấy được chuyện gì bất ngờ.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy, tại bên trong vị trí va chạm, thân thể Lô Cầu vào lúc này như gặp phải trọng kích, chật vật bay ra ngoài!
Hắn lại bị một tên mới bước vào Cửu phẩm như Mục Trần, đánh một quyền bay ngược ra ngoài!
“Làm sao có thể!” sắc mặt hoảng sợ từ vô số cường giả, hiển nhiên là không cách nào tưởng tượng ra được cảnh tượng trước mắt này vậy mà đó là sự thật, bọn hắn vẫn nghĩ, đáng lý ra là Mục Trần sẽ bị một chưởng của Lô Cầu đánh trọng thương mới phải!
Oanh!
Mặc kệ bọn hắn tưởng tượng ra tình cảnh gì, nhưng đích thực lúc này thân thể Lô Cầu đang chật vật bay rớt ra ngoài, ngay cả Hạ Vũ cũng chú ý tới một màn này, ánh mắt ngưng tụ, sắc mặt hắn hờ hững, bàn tay xòe ra, nhấn vào không trung một cái, thân thể Lô Cầu giống như bị một bàn tay vô hình giữ lại không lui được nửa bước.
“Ha ha, thật sự là lợi hại…” Hạ Vũ hướng về phía Mục Trần cười nhạt một tiếng, thần sắc vẫn không có quá nhiều thay đổi, bởi vì cục diện trước mắt hắn tự tin Mục Trần có cánh cũng khó thoát.
Một tên Lô Cầu, tuy nói cũng có chút bản sự, nhưng ở hắn bên bên trong đội hình này, nhân vật như hắn còn có vài người.
“Giao ra bảo bối từ bên trong Long Đảo, tự đoạn một tay, ta có thể thả ngươi đi.” mí mắt Hạ Vũ cụp xuống, hời hợt nói.
Mục Trần nghe vậy, nhẹ nhàng cười một tiếng, dù chưa nói chuyện, nhưng thái độ này hiển nhiên đã là không cần nói cũng biết.
Mắt Hạ Vũ cụp xuống hàn mang lạnh lẽo ngưng tụ, hắn tự nghĩ tên Mục Trần này, thật sự ngu không ai bằng, cho nên ngay thân phận và vị trí của hắn mà Mục Trần không nhìn ra, hết lần này tới lần khác còn thể hiện ra bộ dáng tự tin thật sự là tự tìm đường chết.
Hắn giơ bàn tay lên, hiển nhiên là muốn để cho người thủ hạ xuất thủ. Bởi vì hắn cảm thấy Mục Trần không đủ tư cách để hắn xuất thủ.
Ngay lúc Hạ Vũ giơ tay lên, đột nhiên sương độc xung quanh Long đảo chấn động, thêm ba đạo quang ảnh lướt ra sau đó dừng lại sau lưng Mục Trần.
“Chậc chậc…Mục Trần, ngươi quả là tên gây chuyện, mới bước ra khỏi lớp sương mù mà đã gặp phải phiền phức à nha?” một tiếng cười duyên êm tai kèm theo âm thanh truyền ra.
Lâm Tĩnh, Tiêu Tiêu, Cửu U đột nhiên xuất hiện khiến đám người của Đại Hạ hoàng triều khẽ giật mình, nhưng nhìn thấy ba thân ảnh nữ nhân phía sau liền thả lỏng một chút.
“Ha ha, hóa ra là ba cô vợ nhỏ xinh đẹp, tiểu tử ngươi cho rằng ngươi có thể có được sự bảo vệ từ ba nàng hay sao? Ta nghĩ ngươi vẫn nên đem bảo bối từ Long Đảo đưa ra đây.” bên cạnh Hạ Vũ, một tên nam tử xấu xí nhìn đến tam nữ, con mắt không khỏi sáng lên, âm trầm cười.
Lời vừa mới nói ra từ miệng, đôi mắt đẹp của Tiêu Tiêu trở nên lạnh lùng, chợt nàng giơ tay lên vỗ vào chân không một cái.
Ba!
hông gian tựa hồ ba động một chút, tiếp theo trên mặt tên kia vang lên một tiếng “CHÁT” một dấu tay đỏ tươi xuất hiện trên mặt, tiếp theo là ngã nhào bay xa mấy vòng mới đứng lại.
“Ngươi!”
Vô số cường giả của Đại Hạ hoàng triều lập tức giật mình, ánh mắt hung hăn nhìn về phía Tiêu Tiêu, không ai nghĩ trong tình huốn này, lại có người còn dám chủ động xuất thủ đối với bọn hắn.
Ánh mắt Hạ Vũ co lại, bởi vì hắn nhìn ra một chưởng tùy ý của Tiêu Tiêu, đến tột cùng là quỷ mị tới bậc nào.
Nữ tử yêu mị động lòng người này quả là không đơn giản.
“Ha ha, bảo bối bên trong Long Đảo là do chúng ta vất vả có được, dựa vào cái gì mà cho các ngươi?” Lâm Tĩnh khẽ cười một tiếng, lơ đãng nói.
Sau lưng Hạ Vũ, Hạ Hoằng bật cười, nói: “Dựa vào cái gì? Dựa vào chúng ta mạnh hơn các ngươi, chỉ bằng Hạ Vũ huynh với danh phận Kim Long đệ tử!”
Lời vừa nói ra, lập tức gây nên rất nhiều âm thanh xôn xao, từng đạo từng đạo ánh mắt kinh sợ nhìn về phía Hạ Vũ, bởi vì cường giả tiến vào nơi này, đều thu được lệnh bài biểu trưng cho thân phận, cho nên bọn hắn rõ ràng, Kim Long đệ tử bên trong Thượng Cổ Thiên Cung tượng trưng cho thân phận gì.
Hạ Vũ cũng không nói gì, chỉ là nhìn chằm chằm bốn người Mục Trần, mơ hồ hắn cảm thấy một ít bất an sắp tới.
Ánh mắt bốn người Mục Trần cũng có chút bất ngờ dị nhìn thoáng qua Hạ Vũ, hiển nhiên là không ngờ tới tên này cũng lấy được lệnh bài tượng trưng cho thân phận Kim Long đệ tử, việc này nói lên hắn mạnh hơn Tô Khinh Ngâm.
Mặc dù kinh ngạc nhưng bốn người Mục Trần không như đám người xung quanh tỏ ra kính sợ, ngược lại là nhìn nhau trên mặt đều hiện lên một nét cổ quái.
“Kim Long đệ tử sao?” Lâm Tĩnh mỉm cười, nhìn thấy nụ cười này, Mục Trần biết nàng sắp sửa làm ra một sự kiện sôi nổi nữa rồi.
Quả nhiên, ngọc thủ Lâm Tĩnh nắm lại, kim quang xuất hiện trong tay nàng mang nhẹ nhàng sáng lên, cột sáng phóng lên tận trời, tựa hồ là có kim sắc Cự Long xoay quanh.
Cột sáng Kim sắc bắn thẳng lên trời, vô số cường giả bên phe Đại Hạ hoàng triều khẽ giật mình, ánh mắt hoảng sợ vô cùng nhìn tới tấm lệnh bài màu vang óng trong tay Lâm Tĩnh.
Ngay cả sắc mặt Hạ Vũ cũng không nhịn được biến đổi.
“Cái kia…Đó là Kim long lệnh bài?!”
Đông đảo cường giả giữa thiên địa hoảng sợ nghẹn ngào, ai có thể nghĩ tới nữ hài mới nhìn qua xinh đẹp như thế lại đoạt được lệnh bài tượng trưng cho thân phận Kim Long đệ tử?!
Tiêu Tiêu nhìn thấy cảnh này, cũng là chớp chớp đôi mắt đẹp, chợt nàng hướng về phía Hạ Vũ mở ra một nụ cười động lòng người, sau đó ngọc thủ cũng nắm lại, một tấm lệnh bài màu vàng óng xuất hiện, lại một cột sáng kim sắc phóng lên tận trời.
Mục Trần thấy hành động của hai nữ tử này, không nhịn được cười một tiếng, hắn nhìn thấy sắc mặt khó coi của Hạ Vũ, trong lòng cũng là dâng lên một cỗ khoái cảm, đầu ngón tay hắn cũng ngoe ngoảy, thêm một tấm lệnh bài màu vàng óng khác lại thoáng hiện ra.
Oanh!
Ba cột sáng kim sắc bên phe Mục Trần phóng lên tận trời, thanh thế cuồn cuộn, cực kỳ kinh người.
Mà trái lại nhóm cường giả Đại Hạ hoàng triều, đều là trợn mắt há mồm, ngay cả sắc mặt Hạ Hoằng lúc trước cưa bom xịt cũng trở nên trắng bệch, hắn không nghĩ đến, hắn chỉ muốn dùng thân phận Kim Long đệ của Hạ Vũ áp chế tinh thần đối phương một chút, nhưng có thể nào ngờ, bốn người Mục Trần không những không bị áp chết mà lật tay liền móc ra ba tấm Kim long lệnh bài…
Mục Trần nhìn qua sắc mặt trắng bệch của Hạ Hoằng, lại nhìn về phía Hạ Vũ, ôn hòa cười một tiếng, nói: “Kim Long đệ tử? Thật sự là khéo, chúng ta cũng là Kim Long đệ tử…”