Những năm gần đây, vì việc này mà bọn họ cũng bị giễu cợt không ít bởi Phượng Hoàng tộc, cho nên, ngay khi bọn hắn nghe được Mục Trần dám cùng Bạch Minh tranh phong, hơn nữa cuối cùng lại còn chiến thắng nữa, trong lúc nhất thời, lại có chút chấp nhận không nổi.
“Tốt! Hảo tiểu tử, thì ra là xem thường hắn rồi!” Có trưởng lão kích động vỗ cạnh ghế, lại có thêm cảm giác hả giận, Hàn Hoàng tộc kia đối với Cửu U Tước tộc bọn họ có thể không tính là hữu hảo, sự châm chọc khiêu khích ở quá khứ lại càng không ít, mà bây giờ, bọn hắn vất vả bồi dưỡng ra thiên tài, lại đánh không lại Mục Trần chỉ là Thất phẩm Chí Tôn, về sau xem những tên này còn có mặt mũi gì diễu võ giương oai trước mặt Cửu U Tước tộc.
Tuy nhiên Mục Trần không tính là người của Cửu U Tước tộc, nhưng hắn cùng với Cửu U đã có huyết mạch kết nối, thì dĩ nhiên là có Cửu U Tước tộc huyết, theo ý nào đó mà nói, cũng xem như là một nửa thành viên Cửu U Tước tộc.
Một ít trưởng lão âm thầm gật đầu, ngay lập tức liền quên đi thời điểm bọn hắn còn phản đối không ngừng việc Mục Trần cùng Cửu U ký kết huyết mạch kết nối.
” Người này thật sự là có chút năng lực.”
Mà ngay cả Thiên Hoang tộc trưởng cũng khẽ gật đầu, khuôn mặt căng cứng liền giản ra được 1 chút, hắn tự nhiên là không muốn gặp lại người cùng Cửu U ký kết huyết mạch kết nối chỉ là người vô cùng bình thường, nếu không hắn tuyệt đối sẽ không cho phép bọn họ giữ huyết mạch kết nối.
Bất quá đối với ánh mắt của Cửu U, ngược lại là hoàn toàn chính xác, không làm cho hắn thất vọng.
“ Bất Tử Điểu truyền thừa tinh huyết kia, có lẽ là thu hoạch sau khi thắng Bạch Minh phải không?” Thiên Hoang tộc trưởng liền hỏi, lúc này hắn đối với những lời nói của Mặc Linh, đã không còn nghi kị.
Ngay khi nghĩ tới việc Cửu U lấy được Bất Tử Điểu truyền thừa tinh huyết trở thành huyết mạch hoàn mỹ, dù là hắn cũng nhịn không được mà thoải mái cười cười, như thế, nói không chừng Cửu U thật sự sẽ tiến hóa thành Viễn Cổ Bất Tử Điểu, là người đầu tiên của ngàn vạn năm trở lại đây thành công tiến hóa, tới lúc đó, địa vị Cửu U Tước tộc cũng sẽ lên như diều gặp gió, khi đó, nếu là Phượng Hoàng tộc, cũng không dám nhìn thẳng vào bọn họ.
Mặc Phong gật gật đầu, nói: “mặc dù lấy được Bất Tử Điểu tinh huyết, nhưng lại xảy ra một tí biến cố, ma vật Ngoại Vực tộc Vương giả vẫn lạc từ thời kỳ viễn cổ trong Thần Thú chi nguyên xuất hiện, bất quá cũng may do ba vị Thú Tôn vẫn còn lưu lại, Linh Ảnh bọn họ hiện ra cùng giằng co với ma vật, cuối cùng bị Mục Trần dùng thân phận Chiến Trận Sư, thúc dục Thiên Thú quân chiến ý, trợ giúp ba vị Thú Tôn khiến ma vật kia biến mất khỏi thế gian.”
Khi Mặc Phong nói đến chuyện đó, hắn phát giác được hào khí trong lúc đó cứng lại, hắn ngẩng đầu, nhìn thấy được khuôn mặt của các trưởng lão có chút ngốc trệ, thậm chí là Thiên Hoang tộc trưởng cũng sững sờ nhìn hắn.
Mà lúc này Thiên Hoang tộc trưởng cùng với rất nhiều trưởng lão đích thật bị chấn động ảnh hưởng lý trí trong đầu. Ngoại Vực tộc Vương giả… Ba vị Thú Tôn… Thiên Thú quân…
Những từ ngữ này vừa xuất hiện, trong đầu bọn họ liền nổi sóng lớn, bởi vì những từ này đã nói lên ý nghĩa, bọn họ biết càng rõ hơn so với bòn người Mặc Phong.
Ngoại Vực tộc Vương giả có thể so sánh với những Thiên Chí Tôn.
Mà ba vị Thú Tôn thời viễn cổ, lại là cường giả đỉnh cao tiếng tăm lừng lẫy.
Về phần Thiên Thú quân, lại là danh xưng uy danh của quân đội cường đại thời viễn cổ, nếu đem tất cả chiến ý của chi quân đội kia ra, dù là cường giả Siêu cấp Địa Chí Tôn cũng phải vẫn lạc tại đương trường.
Cho nên, khi những từ này xuất ra từ miệng của Mặc Phong, bọn họ rất muốn hỏi một chút, có phải các ngươi đã xuyên thời gian và không gian về tới thời đại Viễn Cổ…
” Mục Trần coi như là một vị Chiến Trận Sư đi, vậy thì cũng chưa hẳn là có khả năng khống chế được Thiên Thú quân đó?” Vẫn là Thiên Hoang tộc trưởng tỉnh táo lại nhanh nhất, hắn chậm rãi hỏi, trong thanh âm vẫn tràn đầy vẻ khó có thể tin.
Các trường lão khác cũng trịnh trọng gật đầu, nếu như lúc này Mục Trần có thể khống chế thú quân, Đại Thiên Thế Giới quả thực tùy ý hắn đi lại. Thực lực bực này, mặc kệ tu vi Linh lực hắn như thế nào, cho dù là Địa Chí Tôn Đại viên mãn ở trước mặt hắn, cũng phải cấp cho hắn vài phần kiêng kị.
“Thiên Thú quân hiển nhiên không phải là thời kỳ toàn thịnh, chỉ là do ba vị Thú Tôn dùng thủ đoạn đặc thù bảo lưu lại, hơn nữa Bất Tử Điểu Thú Tôn cũng cho Mục Trần một ít thủ đoạn che chở, nhưng dù là như thế, cuối cùng Mục Trần cũng bị trọng thương.” Mặc Phong thành thật nói, đối với chuyện này Mặc Phong không nói rõ thêm thì độ tin cậy thật sự không cao.
Bất quá, ngược lại làm cho Thiên Hoang tộc trưởng bọn họ lại lần nữa trầm mặc, bọn họ dù sao tầm mắt cũng là bất phàm. Cho nên có thể phát giác được mánh khóe trong lời nói của Mặc Phong.
Uy danh Thiên Thú quân truyền khắp kim cổ, nếu không phải là tàn ảnh, thì chỉ sợ uy lực cũng có thể so sánh với Địa Chí Tôn, mà Mục Trần lại chỉ dựa vào sự che chở của Bất Tử Điểu Thú Tôn, mà chỉ bị trọng thương, dựa theo điều này đủ để nhìn ra hắn tại phương diện Chiến Trận Sư cũng có thiên phú, dù sao bọn họ cũng có chút ít kiến thức về Chiến Trận Sư, nhưng trẻ tuổi như vậy lại có thể thúc dục Thiên Thú quân chiến ý, cái này đủ để nói rõ rất nhiều vấn đề.
Đợi một thời gian nữa, không chừng Mục Trần sẽ có khả năng khống chế được quân đội Thiên Thú quân cường hãn kia.
Một khi đến lúc đó, Mục Trần tất nhiên cũng sẽ trở thành cường giả tiếng tăm lừng lẫy tại Đại Thiên Thế Giới.
Cho nên, phát giác được điều này, tất cả trưởng lão đều nghẹn ngào, mà ngay cả trưởng lão luôn có ý khinh miệt Mục Trần cũng đành câm miệng.
Sống đến cái tuổi này, nhãn lực của bọn họ cũng có chút năng lực, Mục Trần có lẽ bây giờ cũng không thể làm cho bọn họ cảm thấy kiêng kị, nhưng ai có thể biết, ở tương lai, hắn có thể đạt đến mức nào?
Nói không chừng, đến một lúc nào đó, ngay cả Cửu U Tước tộc bọn họ, đều dựa vào hắn… Kể từ lúc Mục Trần bày ra tiềm lực đến giờ, một bước kia hiển nhiên không phải là chuyện không có khả năng xảy ra.
“Vị tiền bối Bất Tử Điểu Thú Tôn kia nói cho Mục Trần một phần quà lớn, Cửu U cũng ở lại, hôm nay chưa trở về, nguyên nhân rất có thể là vì Mục Trần, cũng là vì vị tiền bối kia mà ở lại.” Mặc Phong nói câu cuối cùng.
Trong đại điện, một mảnh yên tĩnh, không ít trưởng lão đều âm thầm hâm mộ, có thể đạt được sự chỉ điểm của vị tiền bối Bất Tử Điểu, loại phúc duyên này, liền khiến bọn họ đỏ mắt.
Bàn tay Thiên Hoang tộc trưởng vỗ nhẹ nhẹ lên cạnh ghế, hai mắt khép hờ, sau một lúc lâu, chậm rãi mở ra, ánh mắt uy nghiêm bao quát, nhìn về phía các trưởng lão, thanh âm trầm ổn tuôn ra:
“Từ nay về sau, bất luận là kẻ nào cũng không được chỉ trích Mục Trần về huyết mạch kết nối.”
Hắn dừng lại, trầm ngâm một chút, lại lần nữa quyết đoán nói: ” sau khi đợi bọn họ trở về, mời Mục Trần trở thành trưởng lão của Cửu U Tước tộc ta.”
Lời vừa nói ra, trong lòng tất cả mọi người đều chấn động, bọn họ hai mặt nhìn nhau, muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng cũng không nói ra được, trở thành trưởng lão, thực lực Mục Trần có lẽ còn có chút hạn chế, nhưng hắn vốn có tiềm lực, như thế là đủ rồi.