Hơn nữa, thân thể chúng nó lúc đầu là màu vàng óng, lúc này dần dần có biến hóa, trong lúc mơ hồ dường như xuất hiện màu ám kim, nhìn qua càng kiên cố mạnh mẽ.
Chân Long Chân Phượng Chi Linh quay xung quanh Mục Trần, từng luồng sóng linh lực mạnh mẽ, không ngừng lan ra.
Mục Trần nhìn Chân Long Chân Phượng Chi Linh, trong mắt cũng có vẻ thán phục, bởi vì chỉ cần thời gian một tháng này, Chân Long Chân Phượng Chi Linh đã được chút trưởng thành, thực sự là quá mạnh mẽ.
Bây giờ Chân Long Chân Phượng chi linh, vì linh lực ngưng tụ đã đủ mạnh mẽ, vì thế chúng nó đã có thể thoát ly thân thể Mục Trần, thậm chí ở trong phạm vi nhất định, có thể tự do tác chiến.
Dựa theo suy đoán của Mục Trần, nếu như Chân Long Chân Phượng Chi Linh rời thân thể hắn để chiến đấu, vậy thì không cần hắn ra tay, chúng nó cũng đủ sức để chống lại một vị cường giả thất phẩm chí tôn.
Điều này tương đương với việc đã mang theo bên người một vị cao thủ, hơn nữa, vị cao thủ này còn có tiềm lực trưởng thành rất lớn, Mục Trần không hoài nghi chút nào, nếu như sau này Chân Long Chân Phượng Chi Linh thật sự trưởng thành, sức mạnh của chúng nó sẽ khiến cho 1 vị chí tôn chân chính phải kiêng kỵ.
Nói theo nghĩa nào đó, Chân Long Chân Phượng chi linh này, e mới là chiêu lợi hại nhất.
Đương nhiên, khoảng cách đến bước kia vẫn còn xa xôi quá, Mục Trần không hi vọng một bước lên trời, trước mắt hắn nghĩ chỉ cần tập trung bồi dưỡng Chân Long Chân Phượng Chi Linh này là được, một ngày nào đó, chúng nó sẽ thành trợ lực mạnh mẽ nhất của hắn.
Vừa nghĩ tới đó, Mục Trần liền không nghĩ nhiều nữa, tầm mắt nhìn về phía một hòn đảo nhỏ đang trôi nổi trên biển máu dưới kia. Ở 1 phía khác, Cửu U cũng là ngồi xếp bằng, trên thân thể mềm mại của nàng, có ngọn lửa đang bốc cháy hừng hực.
Đó là bất tử chi viêm, ở quá khứ, bất tử chi viêm của Cửu U là màu tím, bất quá bây giờ màu sắc của nó đang dần dần nhạt đi, thay vào đó là có thiên hướng tiến hóa thành Bất Tử Điểu thủy tinh chi viêm.
Mục Trần biết, điều này là do Bất Tử Điểu Thú Tôn đang chỉ điểm cho Cửu U, nàng thân là Bất Tử Điểu tự nhiên là biết được cách để tiến hóa Bất Tử chi viêm, và cũng vì nàng là hậu duệ của vị Bất Tử Điểu kia nên có thể chỉ điểm đặc biệt cho nàng, khiến cho con đường tiến hóa của nàng, không phải đi đường vòng, do đó lại khiến cho nàng tiến hóa càng hoàn mỹ.
Có Bất Tử Điểu Thú Tôn chỉ điểm, Mục Trần đã có thể đoán được, đợi lần bế quan khổ tu này kết thúc, thực lực Cửu U sẽ chân chính tăng mạnh.
Đến thời điểm, nói không chừng sự nhọc nhằn khổ sở lần thứ hai này sẽ qua đi.
“Từ Bắc Thương Linh Viện ra đi cũng gần ba năm rồi “
Hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, thở một hơi thật dài, thời gian mấy năm qua, hắn từ lúc vừa tới Bắc Giới chỉ là thiếu niên ngây ngô nay đã dần dần trưởng thành, cuối cùng trở thành 1 trong mười vương của Đại La Thiên Vực, hơn nữa đợi đến lúc kết thúc lần bế quan tu luyện này, hắn cảm thấy, sợ là tam hoàng Đại La Thiên Vực sẽ đổi thành tứ hoàng cũng không chừng.
Những năm này tôi luyện, khiến cho sự ngây ngô của hắn đã không còn, mà hết thảy những nỗ lực này, ngoại trừ việc phải cứu mẫu thân ra ngoài, còn là vì hứa hẹn với nữ nhân kia khi còn ở trong Bắc Thương Linh Viện.
Đó là hứa hẹn của cái thế cường giả.
“Lạc Ly ngươi có khỏe không?”
Mục Trần nhìn lên bầu trời, nơi đó linh vụ bốc lên, 1 thân hình tuyệt mỹ lại hiện ra trong tâm trí hắn, với gò má tinh xảo, hai mắt trong suốt như lưu ly nhìn giống như một thiếu nữ tuyệt mỹ, làm nội tâm Mục Trần gợi lại những kỷ niệm đã qua.
Mục Trần khẽ mím môi, chợt khuôn mặt dần dần trở nên kiên định, những năm này hắn chịu đựng gian khổ, nhưng hắn vẫn biết rằng, Lạc Ly trong Lạc thần tộc, tất nhiêncũng không rảnh rỗi, cô gái kia, bề ngoài mềm mại nhưng lại lạnh như băng, cùng với hắn lại có điểm chung là tâm trí cực kỳ kiêng định.
Nàng cần phải chống đỡ 1 Lạc thần tộc khổng lồ đang dần tan rã, đó là một thế lực to lớn cách xa Đại La Thiên Vực, nàng lúc này là đang dùng ý chí kiên định để gánh vác.
“Lạc Ly chờ ta, lần thứ hai đi tới trước mặt ngươi, là lúc ta thực hiện lời hứa trước kia “
Mục Trần nắm chặt bàn tay, chợt không do dự nữa, đem tưởng niệm trong lòng áp chế lại, hai mắt cũng dần dần nhắm lại, sóng linh lực quanh thân, bắt đầu hình thành vòng xoáy, đem linh lực bàng bạc, cuồn cuộn không ngừng hấp thụ vào.
Sau một quãng thời gian dài tiếp theo, hắn sẽ tiến vào tu luyện sâu.
Mà khi Mục Trần cùng Cửu U bắt đầu tiến vào tu luyện sâu thì thời gian cũng lặng yên trôi qua.
Rèn luyện trên Thần Thú Chi Nguyên, khi bọn Mục Trần tiến vào không gian thần hải khoảng nửa tháng, thì chính là lúc chuyến đi này kết thúc, đội ngũ ở khắp nơi, sau khi gặp đủ các loại cơ duyên, thì bắt đầu rút đi, trở lại chủng tộc của từng người.
Khi Thần Thú Chi Nguyên kết thúc, hầu như tất cả mọi người đều biết đến cuộc chiến kinh thiên bên trong Thần Mộ Viên, đồng thời cũng biết đến tên Mục Trần.
Tông Đằng của tộc Thiên Bằng sau khi gặp phải Tông Thanh Phong của Côn Bằng tộc, hắn còn chưa kịp hỏi đối phương có giáo huấn Mục Trần hay không, chính là bị Mục Trần lấy một loại ngữ khí nói cho hắn, ngày sau có gặp lại Mục Trần, thì không nên trêu chọc hắn, miễn cho tự rướt họa vào thân.
Tông Đằng bị lời nói của Tông Thanh Phong dọa đến toát mồ hôi lạnh, đặc biệt sau khi biết được việc Mục Trần đánh bại Băng Hoàng Tộc Bạch Minh, sắc mặt cứng đờ, cuối cùng chật vật mang theo đội ngũ rời đi Thần Thú Chi Nguyên, không dám tiếp tục đối phó Mục Trần, nhân vật như vậy, ngày sau tất nhiên sẽ không còn là người thường, nếu đắc tội, cái được không đủ bù cái mất.
Mặt khác những đội ngũ đã cùng giao thủ với Mục Trần, là âm thầm khiếp đảm, cuối cùng ảo não rời đi.
Cái tên Mục Trần này, trong lúc vô tình, đã truyền đến tai của tất cả thần thú trẻ tuổi ở mỗi chủng tộc.
Mà với tình huống như vậy, hai huynh muội Mặc Phong cùng Mặc Linh cũng đã rời đi Thần Thú Chi Nguyên, trở lại Cửu U Tước tộc, sau khi trở về, lập tức được tộc trưởng cùng với tất cả trưởng lão trong tộc triệu kiến, đồng thời bắt đầu hỏi về thu hoạch trong Thần Thú Chi Nguyên.