Mục Trần ngưng thần nhìn lại, trên không thung lũng khổng lồ kia, tro tử khí đáng sợ ngưng tụ thành mây, toàn bộ thiên địa, không có sinh cơ.
Loại cảnh tượng này, bên trong Vạn Thú Mộ là đại biểu cho một nơi cực kỳ nguy hiểm, người bình thường nhìn thấy loại tình huống này đều là tránh đi, nghĩ đến nếu như không phải vô tình phát hiện, chỉ sợ những cường giả Tê Ma tộc, Thiên Lang tộc, Hoàng Kim Sư tộc, cũng là không thể nào phát hiện tại đây cất dấu thể xác của Đa Bảo Thú.
Lúc đoàn người Mục Trần đang quan sát lấy phiến khu vực này, xa xa đột nhiên có kim quang lập lỏe, sau đó có thêm âm thanh xé gió truyền đến, Hàn Sơn thần sắc lập tức đề phòng.
Những kim quang kia rất nhanh xuất hiện ở cách đó không xa, xuất hiện một thân hình khôi ngô mang đến một cỗ áp bách cường đại.
Ánh mắt Mục Trần cũng nhìn tới, tổng cộng có sáu người, thể hình khôi ngô, một đầu tóc vàng, trên mặt có kim văn nhàn nhạt, Kim sắc trong con mắt, một cảm giác áp bách bá đạo không che dấu được đi ra.
Hiển nhiên, những người này có lẽ là đến từ Hoàng Kim Sư tộc.
Những cường giả Hoàng Kim Sư tộc này vừa xuất hiện, người của Tê Ma tộc cũng là lập tức cảnh giác, toàn thân căng cứng, quanh thân Linh lực bắt đầu khởi động, nhìn chằm chằm vào đối phương.
Ngược lại thần sắc Hàn Sơn rất bình tĩnh, hắn trực tiếp nhìn về phía nhóm người Hoàng Kim Sư tộc, chỗ đó có một gã nam tử khôi ngô, thân hình giống như thiết tháp, phía dưới làn da kim quang ám uẩn, một cỗ Linh lực áp bách kinh người, không ngừng theo cơ thể hắn phát ra.
“Kim Liệt…quả nhiên người của Hoàng Kim Sư tộc là cho ngươi dẫn đầu.” Hàn Sơn nhìn chằm chằm vào vị nam tử khôi ngô này, chậm rãi nói.
Cửu U đối với Mục Trần thấp giọng nói ra: ” thế hệ này trẻ tuổi ở bên trong Hoàng Kim Sư tộc, có hai cái người nổi bật, được xưng là Hoàng Kim song hùng Kim Liệt là người thứ nhất, xem ra người thứ hai lần này không tới.”
Mục Trần nhẹ nhàng gật đầu, Kim Liệt đích thật làm cho người người cảm thấy có một loại cường đại áp bách, Thất phẩm Chí Tôn tầm thường chỉ sợ xa không phải là đối thủ của hắn, hơn nữa, hắn cũng là có thể cảm giác được, thân thể Kim Liệt, cũng là trải qua tu luyện càng cường đại.
Thiết Tháp nam tử nghe được giọng Hàn Sơn, nhếch miệng cười, lộ ra răng trắng dày đặc, phảng phất tản ra hàn khí, ánh mắt ẩn chứa áp bách liếc nhìn Hàn Sơn, sau đó dừng lại trên người Cửu U, Mặc Phong.
“Hàn Sơn, ngươi đối với bản thân và người của Tê Ma tộc cũng không quá tự tin rồi, loại này cơ duyên, đều cam lòng để cho người khác đến kiếm một chén canh?” Kim Liệt cười nói, trong tiếng cười có thêm một ý trào phúng.
Cửu U nghe vậy, thản nhiên nói: “Chúng ta chỉ là được Hàn huynh mời tới để mở mang tầm mắt mà thôi.”
Kim Liệt cười nói: “Đội hình như vậy cũng dám xông vào, không biết nên nói các ngươi là cuồng vọng hay là vô tri?”
“Cuồng vọng hay là vô tri, thử xem sẽ biết?” Mục Trần mỉm cười.
“Lục phẩm Chí Tôn, nơi này ngươi có tư cách nói chuyện?” một gã Thất phẩm Chí Tôn Hoàng Kim Sư sau lưng Kim Liệt tộc lạnh giọng quát.
Kim Liệt khoát tay áo, ngăn không cho thủ hạ nói, ánh mắt của hắn cũng không nhìn Mục Trần, một tên Lục phẩm Chí Tôn căn bản không đáng hắn coi trọng.
“Hàn Sơn, chúng ta cũng không muốn cùng các ngươi cãi nhau…Trải qua dò xét của chúng ta trước đó, bên trong phiến khu vực này đã xuất hiện hơn mười đầu Thú Linh cấp bậc Thất phẩm Chí Tôn, hơn nữa còn có một lượng lớn Thú Linh, bằng vào đội ngũ chúng ta, là không thể nào thành công xông qua.”
Kim Liệt nhìn về phía Hàn Sơn, nói: “Điều này người Thiên Lang tộc cũng đã dò xét qua, nếu như ngươi cảm thấy không tin, có thể lại đi dò xét một lần nữa.”
Phía sau Hoắc Dương cường giả Thiên Lang tộc cũng gật đầu.
Ánh mắt Hàn Sơn chuyển hướng tới khu vực tử khí nồng đậm nhíu mày, kỳ thật không cần dò xét hắn cũng đã có thể cảm ứng được, bên trong phiến khu vực này, có không ít Thú Linh lợi hại tồn tại.
“Mục huynh, ý của các ngươi như thế nào?” Hàn Sơn trầm mặc một thoáng, nhìn về phía Mục Trần dò hỏi.
Kim Liệt cùng Hoắc Dương nhìn thấy Hàn Sơn không hỏi Cửu U, ngược lại là hỏi Lục phẩm Chí Tôn Mục Trần, không khỏi sửng sốt một chút, có chút kinh nghi liếc nhìn Mục Trần, hiển nhiên không rõ vì cái gì Hàn Sơn đối với tên Lục phẩm Chí Tôn khách khí như thế.
Mục Trần cùng Cửu U liếc nhau, sau đó đều gật đầu.
Hàn Sơn thấy thế, lúc này mới hướng về phía Kim Liệt gật đầu, nói: “Trước tiên có thể liên thủ giải quyết hết Thú Linh, về phần bảo vật nơi Đa Bảo Thú vẫn lạc, chờ xông qua sẽ phân phối lại.”
Kim Liệt nghe vậy, cũng không thèm để ý gật đầu, sau đó toàn bộ đội ngũ cùng hội tụ tại một chỗ, riêng phân phối khu vực cùng với vị trí của từng nhóm đối phó với số lượng Thú Linh.
“Đều đã chuẩn bị thỏa đáng, vậy thì động thủ đi.”
Kim Liệt ánh mắt lẫm liệt, nhìn thấy các nhóm đã phân phối hoàn tất, cũng không nhiều lời, trực tiếp là mang theo cường giả Hoàng Kim Sư tộc bắn đi.
“Chúng ta cũng đi trước, sau khi thanh trừ hoàn tất lại tụ hợp.”
Hoắc Dương cũng là nói một tiếng, sau đó dẫn người lướt đi.
“Chúng ta cũng đi thôi.”
Hàn Sơn nhìn thấy người của Hoàng Kim Sư tộc và Thiên Lang tộc đã xuất động, nhìn về phía Mục Trần nói một tiếng, sau đó hóa thành một đạo quang ảnh bắn đi, thẳng đến phía dưới phiến thiên địa khổng lồ u ám.
Mục Trần híp đôi con ngươi màu đen lại nhìn thoáng qua phương hướng Hoàng Kim Sư tộc cùng Thiên Lang tộc đi, sau đó chắp tay sau lưng, lặng lẽ đối với Cửu U nói một câu.
Cẩn thận.
Cửu U cùng Mặc Phong liếc nhau, trong mắt có tinh quang xẹt qua, nhẹ nhàng gật đầu.
Lần này tại địa phương Đa Bảo Thú chi tranh, sợ là không có thuận lợi như trong tưởng tượng.