Mà ngay lúc ý niệm vừa động thì trước mắt Mục Trần, ở phía xa xôi nơi cuối chân trời, dần dần xuất hiện một toà Cự thạch khổng lồ nằm trên 1 ngọn núi lớn,, có thể nhìn thấy một số ít công trình kiến trúc cổ xưa biến thành, vô số đạo linh lực chấn động đều từ trong đó phát ra.
Còn ở xung quang, không ngừng có những đạo quang ảnh gào thét mà đến, cuối cùng đều tiến nhập vào bên trong toà Cự Thạch.
Hiển nhiên khu vực này, chính là điểm giao dịch tự do theo lời Hàn Sơn.
“Chúng ta đến rồi.”
Hàn Sơn lúc này cũng huóng về phía bọn Mục Trần gật đầu cười nói: “Đợi lát nữa sau khi tiến vào điểm giao dịch, chúng ta tạm thời tách ra, thu mua một ít dụng cụ chống tử khí, để thuận tiện hơn khi tiến vào Vạn Thú Mộ, nếu gặp phải sự cố cũng có thể có cái mà dùng, nhiều hơn một chút, tựu cũng nhiều hơn một phần bảo đảm.”
“Tốt.” Mục Trần nghe vậy cũng liền gật đầu đồng ý.
Hưu!
Toàn đội lưu quang xẹt qua phía chân trời, nhanh chóng tiếp cận điểm giao dịch, sau đó chậm chậm đáp xuống ở phía bên ngoài.
Đứng ở bên ngoài nhìn vào tòa giao dịch điểm, Mục Trần trong mắt cũng hiện lên một vòng kinh ngạc, mức độ phồn hoa tại, ngược lại có chút vượt quá dự liệu của hắn, dựa theo hắn phỏng đoán, chỉ sợ chỉ là cái tòa giao dịch điểm này, số lượng không dưới ngàn người.
Một đoàn người trực tiếp tiến vào bên trong điểm giao dịch, rồi sau đó, Hàn Sơn cùng 3 vị cường giả Tê Ma tộc trực tiến tách nhóm mà đi, lưu lại bốn người Mục Trần.
Mặc Linh vừa tiến vào nơi đây liền lập tức trở nên hưng phấn, nội tâm thiếu nữ thích nào nhiệt thích náo nhiệt không thể bỏ được, Mục Trần ba người thấy thế, cũng chỉ cười cười, bọn hắn vốn là ôm tâm tình đào bảo mà đến, cho nên cũng vui vẻ đi phía sau lưng nàng, tùy ý để nàng dẫn đầu đi dạo.
Bên trong điểm giao dịch tương đối rộng rãi, chung quanh cự thạch cổ xưa, hiện ra đủ loại tư thái, một ít người ngồi xếp bằng ở 2 bên đường lớn, tại trước người của bọn họ, dĩ nhiên là sinh trưởng lấy từng khỏa thạch thụ tráng kiện, mà trên nhánh cây, lóe ra hào quang của Thủy Tinh Cầu, trong thủy tinh cầu, thì là rực rỡ muôn màu các loại đồ vật.
Có quyển trục, cũng có sâm lãnh cổ kiếm, sâm bạch xương khô, cũng có các loại thiên tài địa bảo nhìn rất kỳ lạ, nhìn về phía trên, ngược lại là hào quang chói mắt nhất, làm cho người ta chú ý.
Mục Trần chầm chậm bước đi, ngẫu nhiên cũng gặp một ít dụng cụ có thể chống lại tử khí, cũng liền thuận tay mua lấy, những tài liệu này cũng coi như là hiếm thấy, bất quá giá cả đều chỉ mấy vạn Chí Tôn Linh Dịch, hiện tại đối với Mục Trần mà nói, hiển nhiên không thành vấn đề gì.
Mà trong lúc tìm kiến, Mục Trần cũng phát hiện 1 ít đồi vật có thể xem như là bảo bối, chỉ có điều những vật này người bán hiển nhiên cũng cực kỳ hiểu rõ cho nên giá cả tự nhiên là không thấp, cho nên hắn cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi lựa chọn buông tha.
Không cần phải 1 ít đồ vật không có tác dụng quá lớn mà phải tốn hao quá nhiều Chí Tôn Linh Dịch.
Cho nên suốt quãng đường đi, Mục Trần cũng không tránh khỏi cảm thán, điểm giao dịch này quả thật có rất nhiều vật tốt, thật chí chất lượng có thể xem như là cực tốt, đại đa số đồ vật, nếu như phóng vào bên trong phòng đấu giá, e rằng thừa sức đưa tới 1 hồi tranh đoạt quyết liệt.
Đoàn người đi lẫn vào đám đông, chậm chạp đi vào sâu bên trong điểm giao dịch, cuối cùng bước chân bốn người đều ngừng lại trước một khỏa thạch thụ cực kỳ tráng kiện.
Khỏa thạch thụ này quy mô không nhỏ, so với những chỗ khác, tối thiểu cũng tráng kiện hơn một vòng, hơn nữa ở phía trên, số lượng đồ vật cũng không nhỏ, hào quang toả ra chói mắt, tựa hồ có chút phi phàm.
Cho nên ở chỗ này, cũng có không ít người tìm đến, xem xét những đồ vật được tren trên thạch thụ.
Mục Trần ánh mắt nhìn tới, sau đó trong mắt liền hiện lên vẻ kinh ngạc hiện lên, bởi vì hắn phát hiện bên trong những đồ vật đó, tựa hồ đều bao trùm một tầng phong ấn, mà loại phong ấn này tương đối cổ xưa, làm cho người khác căn bản không cách nào dò xét được đồ vật bên trong.
“Huynh đệ, đây là ý gì?” Mục Trần nhìn về phía gốc thạch thụ, chỗ đó có một gã nam tử gầy còm lẳng lặng ngồi xếp bằng, tuy bộ dáng nhìn như còn buồn ngủ, nhưng Mục Trần lại có thể cảm giác được trong cơ thể con người này, linh lực chấn động cực kỳ cường hãn.
Thực lực kẻ này, tuyệt đối không thể khinh thường.
“Những vật này đều do ta lấy dc từ trong một tòa phế tích ra, bất quá tất cả đều bị được phong ấn, những phong ấn này rất kỳ lạ, cưỡng ép mở ra thì xác xuất thành công chỉ có ba thành, một khi thất bại thì bảo vật tự hủy, cho nên ai muốn mua thì giao ra 50 vạn Chí Tôn Linh Dịch, là có thể tùy tiện chọn lấy 1 vật mà mình thích, tuy nhiên… Bất luận cuối cùng thành hay bại, đều không quan hệ với ta, coi như là mở ra có dc Thánh, thì đó cũng là ngươi.” Nam tử gầy còm giương mắt nhìn Mục Trần, chợt rãi quá nói.
Quy củ chổ này khác hẳn những chỗ khác, phương thức phá phong ấn này, đa phần phụ thuộc nhiều vào may rủi, vận khí không tốt, coi như là may mắn phá vỡ dc phong ấn, thì cũng có khả năng chỉ đạt được một đống rác rưởi.
“50 vạn Chí Tôn Linh Dịch mà chỉ phá dc 1 lần, hơn nữa tỷ lệ thành công ko tới một nửa, ngươi chẳng lẽ bị điên rồi sao?” Ở bên cạnh cũng có người trào phúng lên tiếng, hiển nhiên cho rằng người này đang sử dụng công phu sư tử ngoạm.
Lời vừa nói ra, chung quanh cũng có không ít người phụ họa, bọn hắn đứng nhìn đã lâu, cũng có chút động tâm, nhưng xác xuất thành công chỉ có ba thành. Nhưng mỗi lần thử lại tốn tới 50 vạn Chí Tôn Linh Dịch, khiến cho ko ít người phải chùn bước.
Bất quá nam tử gầy còm kia đều xem như không nghe thất, hắn đối với những vật này, đều đã lực chọn khéo léo, những vật này nếu như không có tỉ lệ thành công quá thập thì ắn đã cưỡng ép mở hết ra, chỉ là… Hắn cũng đã thử qua, bất quá làm cho hắn nổi giận chính là, vận khí của hắn cực kỳ xui xẻo, thử tới hơn phân nữa đồ vật vậy mà hắn, một lần cũng không thành công.
Mục Trần cùng bọn Cửu U liếc nhìn nhau, ngược lại cũng có một tí hứng thú, bởi vì bọn họ phát hiện, những đồ vật mà phong ấn bao trùm lấy này, quả thật là có chút đặc thù.
Như thế thì có thể thử xem.
Mục Trần ý niệm vừa xẹt qua trong đầu, lập tức ánh mắt liền quét qua rất nhiều quả thủy tinh cầu để tra xét.
Mà trong lúc ánh mắt của bọn hắn quét qua, ánh mắt Mục Trần cùng Mặc Linh đột nhiên đều cùng dừng tại 1 điểm, đó là 1 khoả thuỷ tinh cầu được treo ở góc phải dưới cùng.
Ở bên trong thủy tinh cầu, có một hòn đá lớn cỡ nắm tay, đen kịt vô cùng, hình dạng như quả trứng, mặt ngoài tựa hồ có dấu vết bị đốt cháy.