Mục Trần xuất hiện trên đầu pháp thân, hai tay kết ấn, Chí Tôn Hải xuất hiện, tiếng long tiếng tượng thi nhau vang rền.
Song long song tượng cùng lúc xuất quân, tạo thành hai luồng sáng, dưới sự chỉ đạo của hắn bắn ra một tiếng xuyên phá dung nham.
Mục Trần ra tay lập tức dùng hết khả năng Cửu Long Cửu Tượng thuật mà hắn có. Con Linh Viêm Mãng cực kỳ lợi hại, căn bản không cần phải thăm dò.
Linh Viêm Mãng rít lên, vảy rắn dựng ngược, có vẻ như nó nhận thấy công kích uy hiếp tính mạng.
“Ầm Ầm!”
Một lớp đỏ thẫm trào ra từ cơ thể Linh Viêm Mãng, như một lớp vảy mới mọc ra, phủ đầy thân thể nó, tạo thành một tầng phòng hộ rất chắc chắn.
Chỉ với chiêu này, rõ ràng thực lực con Linh Viêm Mãng kia có một bước tiến lớn so với những con Linh Viêm Mãng phía trên, vì rõ ràng bọn kia không có kỹ năng này.
Dù vậy, Mục Trần rất tự tin vào Cửu Long Cửu Tượng thuật. Tần Bi ngày trước cũng bại bởi chiêu này, cho nên con Linh Viêm Mãng không có trí khôn này sao có thể sống sót!
Long Tượng Hoàn bắn tới nó, tốc độ chuyển động nhanh như ánh sáng, lực cắt xé như có thể phá tan vạn vật, hợp với long tượng lực, khó có ai cản nổi.
Chớp mắt nó xuyên qua tầng phòng ngự của Linh Viêm Mãng, phá tan dễ như bỡn, làm con quái rít lên thê thảm.
Mục Trần định thần nhìn kỹ, con Linh Viêm Mãng hung tợn bị chặt đứt làm đôi, kết quả làm hắn cực kỳ hài lòng. Cửu Long Cửu Tượng thuật quả là sát chiêu, quản ngươi là cái gì cũng bị cắt nát.
“Ầm!”
Nhưng hắn còn đắc ý chưa xong, con Linh Viêm Mãng bị chặt làm đôi kia lại há to mồm, một cột dung nham rực lửa bắn thẳng tới Mục Trần.
“Đùng!”
Hắn điều khiển pháp thân bắt chéo tay trước người, dùng sức mạnh cường hãn cản lại công kích. Thế nhưng không ngờ công kích lần này lại khiến cho đôi tay hoàng kim rạn nứt.
Mục Trần méo mặt. Không ngờ con Linh Viêm Mãng lại hung hãn tới như vậy, đã bị chặt làm đôi còn ngoan cường tung sát chiêu.
– Linh Viêm Tủy của ngươi, ta đã muốn là phải được.
Mục Trần cười khẩy, hắn không tin lạnh một tiếng, hắn không tin đã bị chặt làm hai còn có thể lật trời đảo đất.
Đúng lúc hắn định ra tay sát thủ, Linh Viêm Mãng không xông lên, mà bất ngờ quay đầu bỏ chạy, khiến cho Mục Trần kinh ngạc. Không ngờ được con Linh Viêm Mãng 400 tuổi không chỉ mạnh hơn mà còn khác biệt lớn.
Mục Trần vội thúc pháp thân đuổi theo. Vất vả lắm mới bắt gặp một con Linh Viêm Mãng trân quý này, hắn đâu dễ để nó đào tẩu.
“Ầm!”
Nhưng chính lúc đó, cảm ứng khiến hắn lạnh gáy, nguy hiểm từ đâu ập thẳng vào đầu, hắn lập tức phản ứng khựng lại ngay lập tức.
“Bành!”
Sâu trong dòng dung nham nóng chảy, một cái bóng cũng đỏ rực lao ra với tốc độc cực kỳ mau lẹ, quấn lấy đoạn đuôi của con Linh Viêm Mãng bị chém đứt, rồi một mũi nhọn rực lửa hung hãn cắm phập vào phần đầu rắn.
Con Linh Viêm Mãng đau đớn giãy giụa, thế nhưng chỉ vài giây, thân thể to lớn của nó khô quắt lại, cứ như bị hút sạch sức sống.
Mục Trần tròn mắt ngoác mồm nhìn trâng tráo. Ở đằng kia, một con nửa rắn nửa bọ cạp đỏ rực uốn éo trên tảng đá magma.
Con quái này có thân trên như bò cạp, nhưng phần đuôi rõ ràng là đuôi rắn, ấy thế mà chót đuôi lại là mũi tiêm độc của bọ cạp. Ánh tím lóe lên, dao động chết người đáng sợ tỏa ra kinh khủng.
Dao động linh lực của con quái này thật sự mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với con Linh Viêm Mãng 400 tuổi vừa mới tử vì ẹo kia.
“Ực”
Mục Trần gian nan nuốt nước bọt, tay chân lạnh ngắt. Hắn đâu ngờ được trong lòng dung nham sâu thẳm này lại có một con quái xà hạt khủng bố thần bí thế này, hèn gì chỗ này kiếm đỏ mắt cũng mới thấy được 1 con Linh Viêm Mãng, căn bản là không thấy con khác!
Đôi mắt rực lửa nhưng lạnh lẽo của con xà hạt chuyển động, tập trung vào Mục Trần. Hắn nhìn thấy rõ, trong đôi mắt đó chẳng có chút trí khôn nào, chỉ đơn thuần là cuồng bạo và giết chóc.
Mục Trần hít hà một hơi, chớp mắt pháp thân tiêu biến, còn hắn thì nhanh như quỷ lủi đi bắn lên trên.
Con xà hạt kia thực lực quá khủng bố, căn bản hiện tại hắn không thể nào là đối thủ. Mục Trần biết, lúc này mà còn không chạy, thì hậu quả sẽ chẳng khác gì con Linh Viêm Mãng 400 tuổi kia.
Dù rất đau lòng vì mất một khỏa Linh Viêm Tủy 400 tuổi, ấy nhưng mà cái mạng vẫn quan trọng hơn.
Mục Trần bỏ chạy thục mạng, bắn người bay thẳng lên trên, nhưng các khối đá magma lơ lửng tạo thành chướng ngại lớn khiến cho hắn không thể tăng tốc theo hướng đi lên, đành phải gia tốc bay theo phương ngang, chạy trối chết.
Liều mạng bỏ chạy, hắn thoáng liếc lại phía sau, bất giác mồ hôi túa ra như tắm, vì hắn nhìn thấy rõ ràng con xà hạt bí ẩn xuyên qua dung nham, phá tan những khối đá magma chướng ngại, hướng thẳng tới đuổi theo hắn.
Hẳn nhiên, nó đâu thể nào dễ dàng tha cho con mồi đã dâng tới tận ổ.
– Chết mịa!
Mục Trần mím môi chửi rủa, vốn là đi săn Linh Viêm Mãng, bỗng dưng lòi đâu ra mình lại thành con mồi.
Mục Trần đẩy tốc độ lên tối đa, nhưng phía sau, con xà hạt khủng bố vẫn bám theo không bỏ.
Sát khí lan tỏa trong lòng dung nham nóng chảy. Thân phận thợ săn bỗng chốc thay đổi thành con mồi.