Mục Trần liếc qua cái pháp thân khí thế uy mãnh kia, chỉ cười nhạt. Thật luận đẳng cấp pháp thân, e rằng ở chỗ này không ai có pháp thân nào cao hơn Đại Nhật Bất Diệt thân của hắn.
Nếu như thực lực hai bên ngang nhau, hắn tự tin tuyệt đối dựa vào Đại Nhật Bất Diệt thân có thể càn quét tất cả khu vực này.
“Ầm!”
Tần Bi chẳng hề khách khí, La Hán pháp thân vừa gọi ra liền giậm chân lao tới, kim thiền trượng như hồng thủy vỗ bờ đâm liên hoàn tấn công Đại Nhật Bất Diệt thân.
Kim thiền trượng áp tới gần, Mục Trần lật tay, Đại Tu Di Ma Trụ liền xuất hiện trong bàn tay to lớn của Đại Nhật Bất Diệt thân, sát khí bạo tuôn, chẳng chút nhượng bộ nghênh đón công kích.
Tuy Tần Bi đã một bước vào Chí Tôn tứ phẩm, nhưng nếu phải so đấu Chí Tôn pháp thân, Mục Trần chẳng có gì phải sợ!
“Đùng!”
Hai tên khổng lồ va đụng giữa trời làm cho không gian rung chuyển, thiền trượng chiến ma trụ, nện vào nhau vang lên như sấm rền, lửa tóe ra như pháo hoa trên không trung.
Mọi người mỏi cổ quan sát kích đấu trên trời, hai bên chẳng hề nương tay, chiêu chiêu giao đấu hung mãnh tàn nhẫn, nếu bị đánh trúng ắt hẳn phải trọng thương.
Chỉ ngắn ngủn mấy phút đồng hồ, hai tên quái khổng lồ đã giao đấu cả trăm hiệp nhanh như điện, linh lực xung động làm cho không gian biến dạng.
Phía Đại La Thiên vực, phần lớn cường giả chấn kinh nhìn lên trời. Từ Thanh, Chu Nhạc này nọ thì càng kinh dị và phức tạp hơn.
Thực lự Mục Trần hôm nay so với lúc giao chiến cùng Ngô Thiên hẳn nhiên mạnh hơn không ít, thậm chí so với cường giả bán Chí Tôn tứ phẩm như Tần Bi không hề kém cạnh, bọn họ tự cảm thấy không bằng.
Nhìn nhau miệng cười méo xệch, cả hai bất giác nhận thấy tên thiếu niên đến Đại La Thiên vực chưa tới một năm đã phát triển đến thế này, khó trách vực chủ đại nhân lại chú ý.
– Sau trận chiến này, chỉ e rằng cái danh đứng đầu tứ đại thống lĩnh của ta cũng nên dẹp bỏ đi rồi.
Từ Thanh cười cười, lại không tỏ ra ghen ghét ganh tị, chỉ có một chút không cam lòng. Có lẽ con đường tu luyện của hắn từ hôm nay phải gian nan hơn nữa mới được, bằng không để Mục Trần qua mặt quá nhiều thì thật là khó coi.
Chu Nhạc cũng gật gù:
– Mục Trần này đúng là lợi hại hơn gã Tào Phong nhiều
“Ầm!”
Giao chiến giữa thiên không vẫn chưa dừng lại, thế công cuồng bạo không ngớt.
Tần Bi đứng trên đỉnh đầu La Hán pháp thân, mơ hồ dung hợp làm một thể với pháp thân. Hai bên càng giao đấu, hắn càng cảm thấy kinh hãi, vì hắn nhận thấy Đại Nhật Bất Diệt thân của gã kia chẳng hề có dấu hiệu yếu đi chút nào, mà sức mạnh từ ma trụ nọ lại làm cho kim quang trên thiền trượng có phần nhạt đi dần dần.
– Chí Tôn pháp thân của hắn thật cổ quái!
Tần Bi nheo mắt, rồi trở nên ác liệt. Trận đấu này không thể tiếp tục như vậy được.
– Có lẽ cũng được…
Tần Bi mắt liếc ngang không gian này, bất chợt tay kết ấn.
La Hán pháp thân bất ngờ lui lại 1000 mét, hai tay đập vào nhau, tiếng ù ù vang lên như sấm:
– La Hán Kim Thiền trận!
“Ù ù ù!”
Hai mắt Mục Trần tập trung, ngẩng lên nhìn trời. Không gian chỗ hắn đứng đột ngột nổi sóng tạo gió, kim quang tràn ngập, rồi hình thành một lũ kim thiền trượng, xuất hiện tứ diện bát phương xung quanh vây chặt lấy hắn.
Kim sắc thiền trượng nhiều đến cả ngàn, thanh thế làm người ta sợ hãi cực độ. Dao động linh lực của nó cũng làm cho trời đất rung chuyển.
Biến cố bất ngờ làm cường giả hai bên kinh ngạc, ánh mắt nhìn Tần Bi hết sức bất ngờ. Không hổ danh tiếng thống lĩnh lợi hại nhất Bách Chiến vực, ai mà ngờ trong khi kích đấu ác liệt với Mục Trần như vậy, hắn còn có thể lén bày ra sát trận hung hãn thế này.
La Hán Kim Thiền trận này không phải là linh trận, nhưng Tần Bi đã bí mật ngưng tụ thành, thế công quy mô như vậy ắt sẽ quyết định chiến quả.
– Trận chiến kết thúc…
Tàng Kiếm lão nhân thấy vậy, đắc ý mỉm cười. Lão biết rõ La Hán Kim Thiền trận chính át chủ bài của Tần Bi, nếu để hắn bố trí thành công, thì đối thủ cỡ nào cũng tan nát.
Nhiều năm nay đã có bao nhiêu Chí Tôn pháp thân bị La Hán Kim Thiền trận đập cho nát bấy.
Mục Trần ngẩng lên, nhìn cả rừng kim thiền trượng giăng kín, cảm nhận dao động cuồng bạo, ánh mắt cũng tỏ ra nghiêm trọng. Tần Bi này quả nhiên không đơn giản.
“Ầm!”
Tần Bi chẳng hề do dự, trận thành hình, hắn liền vung tay điều khiển kim thiền trượng xuyên phá không trung, lao đi như những dải lụa kim sắc hướng tới tấn công Đại Nhật Bất Diệt thân khổng lồ.
“Véo!”
Thế công kinh thiên động địa ập tới, Mục Trần hít sâu một hơi, hai tay kết ấn. Giữa trán Đại Nhật Bất Diệt thân mơ hồ tỏa ra một vầng liệt nhật kim sắc.
– Chí Tôn thần thông, Nhất Dương chi lực!
Đôi mắt Đại Nhật Bất Diệt thân bắn ra kim quang như thực chất, hai tay hợp lại, kim quang phủ lấy phạm vi trăm trượng quanh nó.
Thế công kim thiền trận xông tới.
“Bùm bùm”
Công kích cả nghìn thiền trượng xông tới, chạm vào màn chắn kim sắc, lại lập tức nổ tan tành trong sự kinh hãi của tất cả mọi người.
Tiếng nổ lùng bùng không ngừng, tấm màn chắn kim sắc vô kiên bất tồi cứ vững chãi mặc cho cơn mưa thiền trượng gào thét công kích, cũng chẳng thể nào tới gần được cái bóng khổng lồ kia.
Tiếng nổ liên miên không ngừng, Chí Tôn pháp thân kim sắc yên lặng đứng vững giữa trời, mặc cho công kích hủy diệt thiên địa vẫn an nhiên bất động.
Tàng Kiếm lão nhân và đám đầu sỏ Bách Chiến vực đang cười tủm tỉm, lúc này mặt đơ như trái bơ.
Mọi người im lặng, chỉ còn lại tiếng nổ bùm bùm vang vọng chưa dứt.