Kiếm liên lao tới, Mục Trần chẳng hề động dung, ấn pháp biến ảo. Cửu U chiến ý hùng hậu vận hành, hóa thành một quyền ấn hắc ám, lôi quang tối tăm lóe ra điên cuồng.
– Cửu U chiến ý, Cửu U Lôi Quyền!
Quyền đấm tới, hắc lôi quyền bắn đi, chẳng hề tránh né đánh vào kiếm liên.
“Đùng!”
Kiếm liên và lôi quyền va chạm, không gian vặn vẹo không chịu nổi, lực xung kích tung hoành tàn phá, nhưng chẳng làm cho hai quân đoàn lay chuyển.
Phía bên dưới, các thế lực lẻ tẻ run rẩy sợ hãi nhìn đối chiến trên trời. Mọi người đều thấy rõ thế công Tam Thiên Kiếm thị chẳng hề có tác dụng gì với Cửu U vệ.
– Cửu U vệ lúc này dường như còn mạnh hơn hồi giao chiến với Huyết Ưng vệ.
Có vài cường giả tinh ý nhìn thấy, rõ ràng Cửu U vệ tiến bộ và hùng mạnh hơn trước đây nhiều.
– Cửu U vệ lần này có thống lĩnh giỏi thật, năm xưa trong tay Tào Phong làm gì có khí thế này.
Đứng xa xa, Kim Ngô vệ và Tiễn Long đứng quan sát mà sắc mặt phức tạp. Lâm Thanh Phong đang phải giằng co với Mục Trần, ngày Mục Trần trở thành thống lĩnh Cửu U vệ, hắn cũng thầm cười nhạo, vì không cho rằng một gã trẻ măng có bao nhiêu năng lực. Thế nhưng hiện thực cho thấy rõ, nhãn lực của hắn quá thiển cận, trong tay gã trẻ tuổi kia, Cửu U vệ vốn quằn quại tồn tại ở Đại La Thiên vực, hôm nay lại tỏa sáng lung linh.
Đến lúc này đã có thể đối chiến sòng phẳng với Tam Thiên Kiếm thị, quân đoàn danh tiếng không hề nhỏ.
– Thống lĩnh, chúng ta có cần hỗ trợ họ không?
Có kẻ lên tiếng hỏi Tiễn Long.
Tiễn Long lắc đầu:
– Lâm Thanh Phong chả làm gì được Mục Trần, đánh chẳng vô.
Hắn dễ dàng nhìn thấy, Lâm Thanh Phong có lợi hại cũng khó mà đánh bại Mục Trần. Trừ phi huy động được toàn bộ Tam Thiên Kiếm thị mới có khả năng áp đảo được.
Đúng như Tiễn Long dự đoán, Lâm Thanh Phong cau mày nhìn Cửu U vệ, một lát sau cười nói:
– Tin đồn quả không sai, Mục Trần thống lĩnh không đơn giản đâu.
– Quá khen.
Mục Trần mỉm cười đáp lời.
– Mục Trần thống lĩnh đã ra mặt, ta đây cũng nên nể mặt một chút thôi, hôm nay chỉ dạy dỗ Kim Ngô vệ vài chiêu, bất quá mong rằng đến khi song phương chính thức giao chiến, Mục Trần thống lĩnh sẽ còn có thể lạnh lùng như vậy.
Lâm Thanh Phong mỉm cười, vung tay kéo đám quân nhanh chóng rời khỏi, hành động cực kỳ dứt khoát.
Nhìn theo quân đoàn đi xa, Mục Trần cũng cau mày. Lâm Thanh Phong không hổ là thống lĩnh đứng đầu Vạn Kiếm Cốc, chỉ giao đấu sơ bộ đã cho thấy hắn là một nhân vật khó dây dưa.
– Khó trách Vạn Kiếm Cốc lại trở thành một trong ba đầu sỏ Bách Chiến vực, đúng là chiến lực thâm sâu.
Mục Trần lẩm bẩm, trận quyết chiến sắp tới sẽ kinh thiên động địa lắm đây.
– Mục Trần thống lĩnh, đa tạ.
Tiễn Long suất lĩnh Kim Ngô vệ tiến đến, ôm quyền cảm tạ.
– Tiễn Long thống lĩnh khách khí rồi, mọi người đều là phần tử Đại La Thiên vực, đương nhiên phải hỗ trợ lẫn nhau.
Mục Trần ôm quyền trả lời, Lưu Kim vương ở Đại La Thiên vực địa vị cũng không thấp, lần này hỗ trợ một chút dù không khiến họ phải mang ơn nhưng cũng có thể khiến mối quan hệ giữa Lưu Kim điện và Cửu U cung tốt hơn nhiều.
Tiễn Long mỉm cười, hảo cảm đối với Mục Trần tăng lên không ít. Những gã trẻ tuổi tài năng hầu hết đều cao ngạo coi trời bằng vung, thế nhưng Mục Trần chẳng hề có mấy ngạo khí, khó trách Cửu U vương coi trọng như thế.
– Mục Trần thống lĩnh đã đến, có lẽ Cửu U vương cũng tới rồi? Ha ha, quyết chiến này trông chờ ở Cửu U vương.
Tiễn Long cười nói.
– Ừm, nàng ta đã đến chỗ của Tam Hoàng.
Mục Trần gật đầu xác nhận, Cửu U là một trong Cửu Vương, là lực lượng hàng đầu Đại La Thiên vực, quyết chiến đương nhiên không thiếu phần.
Tiễn Long gật đầu, định tán dóc một hồi, thì xa xa vang lên tiếng trống trận, chiến ý vô tân.
– Là Bách Chiến Cổ!
Tiễn Long nghiêm mặt, thần sắc trở nên khẩn trương.
– Sao vậy?
Mục Trần liền hỏi.
– Bách Chiến vực chuẩn bị xuất chiến! Mục Trần thống lĩnh, chúng ta tứcc tốc kéo đến đại bản doanh nào!
Mục Trần chấn kinh, Bách Chiến vực sao lại khẩn cấp khai chiến? Nhưng hắn không có nhiều thời gian suy nghĩ, vung tay lên cùng với Tiễn Long dẫn đầu hai quân đoàn kéo đi.
Tiếng trống ầm ầm khắp đất trời, hai quân đoàn lướt đi như chớp trên thiên không.
Hành quân tức tốc, nửa giờ sau cả hai chậm lại, đã xuất hiện gần Bách Chiến thành. Họ nhìn thấy hào quang không trung thành trì chầm chậm mở ra, vô số bóng người như đàn châu chấu bay ra, phủ kín bầu trời, đổ một cái bóng lớn lên thành trì.
Trận hình quân đội khủng bố như thế, nhưng đối diện cũng là biển người đông nghịt, vô số dao động linh lực hùng mạnh bộc phát, khiến cho thiên địa sôi lên.
Hai binh đoàn đông như kiến sắp đối đầu chính diện.
Không trung như muốn sụp đổ.
Mục Trần nhìn thấy cũng thở ra một hơi. Quyết chiến cỡ này thật khiến người ta kinh tâm động phách.