– Dù ra sao cũng cứ thử xem.
Cửu U nói.
Mục Trần gật đầu, hai người nhìn nhau, nhanh chóng hạ xuống Lôi Ma Uyên, biến mất trong bóng tối.
“Ầm ầm.”
Sấm rền không ngừng vọng lên từ lòng đất, hai người hạ xuống nhẹ nhàng, phút chốc đã xuống độ sâu vạn trượng, tốc độ của họ dần chậm lại, vì đã nhận thấy sự cuồng bạo của lôi đình trong độ sâu này quá lớn.
Mục Trần và Cửu U đứng thẳng, hắn búng tay ném ra một khối cầu ánh sáng, rơi xuống rồi bùng phát, chiếu rọi khung cảnh Lôi Ma Uyên rõ ràng.
Bóng tối biến mất, cảnh tượng cũng hiện ra trong mắt hai người, lúc này sắc mặt càng thêm nghiêm trọng. Trên vách vực sâu, đầy rẫy những cái lỗ đen to chừng 1 trượng, lôi điện xám tro như đám rắn con chui qua chui lại, vọng những âm thanh hung tợn đáng sợ chấn động nền đất.
Đám lôi điện xám tro kia đúng là Đại Địa Ma Lôi.
“Ầm ầm ầm!”
Đại Địa Ma Lôi có mặt khắp nơi dưới vực, dao động cuồng bạo làm không gian vặn vẹo, lúc ánh sáng bùng phát, chúng dường như sinh vật có linh tính cảm ứng được kẻ xâm nhập, lôi điện từ những lỗ đen bắn ra, hướng thẳng tới công kích Mục Trần và Cửu U.
Hai người chẳng hề bối rối, Cửu U phất tay tạo thành một hỏa tráo bảo vệ cả hai, mặc cho Đại Địa Ma Lôi xông tới, hoàn toàn thất thế trước Bất Tử Hỏa.
– Nhìn bên dưới.
Cửu U không quan tâm đến Đại Địa Ma Lôi, nàng chỉ tay bảo Mục Trần nhìn xuống dưới, gương mặt nghiêm túc.
Mục Trần cúi đầu nhìn theo, bắn ra một khỏa quang cầu xuống dưới đáy vực tăm tối. Lát sau quang cầu nổ tung thành những đốm sáng li ti chiếu rõ dưới kia.
“Oạc.”
Mục Trần nhìn thấy rõ ràng, nhất thời run rẩy. Sâu dưới kia, lôi điện xám tro dày đặc hình thành một biển sét, màu sắc tăm tối như lối đi vào thế giới hắc ám, làm hắn lạnh cả da đầu.
Lôi hải kia hoàn toàn đều do Đại Địa Ma Lôi ngưng tụ thành.
– Khó trách Lôi Ma Tông tìm kiếm bao năm vẫn không thể thấy được U Minh Tâm Ma Lôi.
Mục Trần thở dài. Ai mà ngờ sâu dưới Lôi Ma Uyên lại có Đại Địa Ma Lôi hùng hậu dữ dội đến thế, cho dù Tần Thiên Cương với thực lực Chí Tôn ngũ phẩm cũng đừng mong chạy bừa trong này.
Cửu U gật đầu, nhíu mày:
– Xem ra muốn tìm U Minh Tâm Ma Lôi, phải xâm nhập vào Đại Địa Ma Lôi hải này.
Mục Trần thở dài, hắn không vội xông vào, quét mắt quan sát Lôi Ma Uyên, vẻ mặt trầm ngâm.
– Cửu U, ta muốn dẫn Cửu U vệ xuống đây huấn luyện.
Bất giác hắn đề nghị.
– Hử? Lôi Ma Uyên tràn ngập Đại Địa Ma Lôi, bản thân ta và ngươi thì không hề gì, nhưng Cửu U vệ thì nguy hiểm không nhỏ.
Cửu U chấn kinh
– Ta muốn truyền thụ Lôi Thần Thể cho bọn họ. Lôi Ma Uyên là lôi địa tuyệt hỏa để tu luyện Lôi Thần Thể, nếu Cửu U vệ có thể thành công luyện được Lôi Thần Thể, khi đó chiến ý ngưng tụ sẽ vượt xa hiện tại.
Lôi Thần Thể đương nhiên rất ích lợi cho việc rèn luyện thân thể, có điều lúc này thực lực Mục Trần tăng cao, Lôi Thần Thể đã còn rất ít ích lợi cho hắn. Nếu hắn có thể khiến Cửu U vệ thành công luyện được, thì tất nhiên chiến lực tổng thể sẽ tăng rất cao. Khi đó hắn tin chỉ với 1000 Cửu U vệ, trong Đại La Thiên vực ngoài quân đoàn thần bí Đại La Thiên quân thì đều hoàn toàn xếp cờ dưới chân Cửu U vệ.
Hơn nữa, về lâu về dài, một ngày kia hắn cần đến Lạc Thần tộc, dĩ nhiên không nên một mình đến đó, cần phải có lực lượng hùng hậu.
Cửu U vệ hẳn nhiên là một lựa chọn không tồi, dù rằng bọn họ còn chưa đạt tới thành tựu như vậy, nhưng tiềm lực thì hoàn toàn dư thừa.
– Cũng được.
Cửu U suy tư một chút rồi cũng gật đầu, nàng hiểu ra ý tưởng sâu xa của hắn. Nói một cách nào đó, Cửu U vệ là lính của nàng, nhưng việc này nàng chẳng có gì phản đối, vì rõ ràng quan hệ của hai người đặc biệt hơn mấy thứ này nhiều.
Đã quyết định, hắn không chần chừ, lập tức bay lên rời khỏi Lôi Ma Uyên, nhanh chóng triệu tập Cửu U vệ, dẫn tất cả xuống Lôi Ma Uyên.
Thực lực Cửu U vệ đương nhiên không dễ dàng xuống dưới như Cửu U và Mục Trần, họ chỉ đến được độ sâu 3000 trượng thì không xuống tiếp được nữa.
Mục Trần dặn dò một hồi, vung tay ném ra những thẻ ngọc, đưa vào tay mỗi chiến sĩ Cửu U vệ.
– Đây là tu luyện pháp Lôi Thần Thể của ta, từ hôm nay các ngươi sẽ tu luyện ở đây.
Mục Trần nói chuyện cách thản nhiên, nhưng đám Khâu Sơn thì sửng sốt. Lát sau vẻ mặt cảm kích không nói nên lời hiện rõ trên mặt. Họ biết rõ giá trị Lôi Thần Thể cao như thế nào, đây chính là thần thuật luyện thể (?), ở những thế lực khác đương nhiên rất khó mà chạm tới, không ngờ Mục Trần lại dễ dàng truyền thụ cho họ.
– Đa tạ thống lĩnh!
Cả đám khụy một gối, tay cầm chắc thẻ ngọc, thần sắc cung kính và trung thành. Họ không nịnh hót gì thêm, trong lòng giữ một sự cảm kích không phai.
Kẻ sĩ chết vì tri kỷ. Có thống lĩnh hào phóng thế này, họ cũng có thể chết vì hắn.
Mục Trần gật gù, không nói nhiều, phất tay rồi nhanh chóng hạ xuống sâu torng Lôi Ma Uyên.
Điều hắn muốn đã đạt được, Lôi Thần Thể mua chuộc hoàn toàn lòng trung thành của Cửu U vệ, tính ra giao dịch này hắn lời to.
Sắp xếp Cửu U vệ ổn thỏa, hắn yên lòng xuống Lôi Ma Uyên tìm U Minh Tâm Ma Lôi.