– Huyết Ảnh Kiếm, Trảm Linh!
Những cột sáng đặc sệt như máu kia dung hợp lại, hóa thành cự huyết kiếm khổng lồ chừng trăm trượng. Thân kiếm máu chảy như suối.
Huyết cự kiếm biến dạng không chừng, như cái bóng quỷ dị, rồi đột nhiên biến mất.
Không gian phía sau Đại Nhật Bất Diệt Thân đột nhiên bị xé toạc, huyết quang như cái bóng lao ra, không tản một chút dao động nào bí ẩn chém xuống đỉnh đầu pháp thân.
Nhưng ngay khi huyết kiếm sắp chém trúng mục tiêu, thì một bàn tay hừng hực lửa mặt trời chụp xuống, bắt lấy huyết kiếm.
Bàn tay đó nắm chặt lại, huyết kiếm nổ tung, máu bắn ra nhanh chóng tan biến.
Khán giả kinh ngạc ồ lên, không ai ngờ công kích quỷ dị bí ẩn của Tào Phong lại bị ngăn cản dễ dàng như thế.
– Không tin được!
Tào Phong lại gào lên, huyết kiếm kia là máu của bao nhiêu cường giả và linh thú cường đại ngưng tụ mà thành, độ cướng rắn của nó không phải thần khí tầm thường có thể sánh được, vậy mà Chí Tôn pháp thân kia lại một tay bóp nát.
Hai mắt Đại Nhật Bất Diệt Thân lóe lên ngọn lửa sáng rực, vẻ hờ hững nhìn Tào Phong như một con giun dưới chân.
Sau khi dùng đến pháp thân, hắn cảm thấy sức mạnh trong cơ thể tăng đến điên cuồng, vượt rất xa Tào Phong.
Đại Nhật Bất Diệt Thân chính là một trong ba trụ cột tu luyện Vạn Cổ Bất Hủ Thân, sự vĩ đại của nó thường nhân sao có thể biết.
“Ầm!”
Mục Trần hờ hững tung quyền, quanh minh sáng lóa, quyền ấn như mặt trời gào thét xuyên qua không gian, hung hăng đánh vào Tào Phong.
Thế công sấm sét khiến cho Tào Phong giật mình chỉ kịp đưa tay chắn trước người, cảm nhận sức mạnh đáng sợ vô song bùng nổ.
“Đùng!”
Tiếng vang rền khắp nơi, Huyết Ảnh pháp thân bị chấn lui, mỗi bước để lại một dấu chân sâu hoáy.
“Ầm!”
Huyết Ảnh pháp thân đột nhiên khụy xuống, mặt đất tung tóe. Ánh mắt Tào Phong cực kỳ phẫn uất, liên tiếp bại lui làm cho hắn sát khí càng tăng.
– Nhất định phải giết hắn!
Tào Phong khẽ gần, không thể chịu nổi việc thua Mục Trần. Nhiều năm nay vì theo đuổi sức mạnh, cả Cửu U hắn cũng phản bội, nếu thất bại thì trả giá nhiều năm nay còn ý nghĩa gì?
Nhất định phải giết Mục Trần!
Tào Phong hai mắt đỏ như máu, hai tay giơ cao, huyết linh lực trào ra từ lòng bàn tay, huyết tinh hội tụ.
Đây chính là máu của chính cơ thể Tào Phong.
Những tiếng rầm rầm vang lên, một khối cầu to chừng trăm trượng hình thành phía trên hai tay Huyết Ảnh pháp thân, máu tươi bắn ra bắn vào.
Dao động cuồng bạo đáng sợ lan khắp thiên địa.
Trên Đại La Kim Đài, Từ Thanh, Chu Nhạc thần sắc nghiêm trọng nhìn huyết cầu trên tay Tào Phong, họ cũng biến sắc.
– Tên kia điên rồi!
Buông một câu mắng chửi, họ cảm ứng được rõ ràng Tào Phong thôi động tinh huyết bản thân ra, hẳn nhiên đã động sát tâm muốn xóa sổ Mục Trần triệt để!
Nhưng hắn trả giá như thế quá lớn, dù thắng cũng phải trọng thương nửa năm.
Bình đài Cửu U cung, Đường Băng Đường Nhu nắm chặt tay nhỏ bé, tiếu diện tràn đầy khẩn trương, ngay cả Cửu U cũng cau mày, mặt lạnh lùng. Nàng đang dò xét sát ý của Tào Phong đối với Mục Trần sát ý.
Thân hình khẽ ngồi thẳng lên, âm thầm vận sức chờ phát động. Hẳn nhiên nàng đã sẵn sàng giải cứu ngay khi Mục Trần gặp nguy hiểm.
– Ma Huyết Cầu!
Tào Phong phẫn nộ gào thét, huyết cầu bắn đi như luồng điện máu, chớp lóe lao tới Mục Trần.
Nơi nơi huyết cầu lướt qua, không gian nứt nẻ, mặt đất hằn sâu một đường rãnh.
Mục Trần vẫn bình tĩnh, chẳng hề có vẻ gì muốn né tránh, bàn tay khổng lồ nắm chặt lại.
– Vậy cho ngươi xem, uy lực chân chính Đại Nhật Bất Diệt Thân!
Mục Trần gầm lên, ánh mắt sắc bén, quanh minh vô tận bùng nổ, một vầng liệt nhật xuất hiện trong tay.
– Đại Nhật Chưởng!
Cự chưởng đánh ra, hàm chứa cả năng lượng thái dương xuyên không gian dũng mãnh đánh tới huyết cầu hàm chứa tất cả tinh huyết trong cơ thể ào Phong.
“Ầm!”
Hai bên đối chiến, quang minh phủ khắp thiên địa, ai nấy mở to con mắt.
Chiến đấu sống mái lần này, ai mạnh ai yếu?