Thái Thương viện trưởng lơ đãng nhìn qua lão Thiên Thánh chiếm vị trí trung ương, khóe miệng hơi nhếch lên. Thiên Thánh, thật nghĩ rằng Thánh linh viện đã trở thành lãnh đạo Ngũ Đại Viện sao?
Ba vị viện trưởng kia tuy không nói gì, nhưng ánh mắt cho thấy cũng khá bất mãn.
Thiên Thánh viện trưởng như chẳng hay chẳng biết, quay sang Thái Thương viện trưởng, mỉm cười:
– Thái Thương viện trưởng, đại tái linh viện lần này rất trọng yếu đối với Bắc Thương linh viện thì phải.
Thái Thương viện trưởng cười đáp trả:
– Việc này không cần Thiên Thánh viện trưởng nhắc nhở, Bắc Thương linh viện chúng ta tự có cách ứng phó.
– Đương nhiên! Ta chỉ hy vọng biểu hiện của Bắc Thương linh viện năm nay phải khá hơn một chút, nếu không khi mất đi danh hiệu Ngũ Đại Viện đối với tứ viện chúng ta cũng là một tổn thất lớn.
Thiên Thánh cười nhạt.
Ba vị viện trưởng kia ánh mắt lóe lên, nhìn thấy rõ sự đối chọi gay gắt giữa Thái Thương và Thiên Thánh. Quan hệ của Thánh linh viện và Bắc Thương linh viện xưa nay chẳng mấy tốt đẹp. Năm đó Thánh linh viện muốn nâng đỡ một linh viện hàng đầu khác để giành lấy danh hiệu Ngũ Đại Viện, tăng vây cánh trong Ngũ Đại Viện. Thế nhưng cuối cùng lại không ngờ Bắc Thương linh viện lại một đường cướp lấy, làm hỏng kế hoạch của Thánh linh viện.
– Bây giờ nói cũng còn sớm, mau mở Hoàng Kim Chiến Thang đi, ta cũng rất muốn biết, bát cường lần này đến từ những linh viện nào?
Đường Thu viện trưởng mỉm cười quyến rũ, cất tiếng hòa giải.
– Hê hê, Đường Thu viện trưởng vẫn là anh minh nhất. Nếu đệ tự không có bản lãnh, nhiều lời cũng chẳng tác dụng gì. Thiên Thánh viện trưởng à, Thánh linh viện có một Cơ Huyền, nhưng cũng đừng quá xem thường đám tiểu tử của chúng ta.
Viện trưởng Võ linh viện cười tủm tỉm. Lão xem ra là người có vẻ ngoài tàn tạ nhất, thế nhưng đối mặt với lão, Thiên Thánh cũng chỉ cười nhạt, không nói gì, khẽ gật gù.
Năm vị viện trưởng cùng lúc ra tay, linh quang tràn ngập, bao phủ Hoàng Kim Chiến Thang.
“Xoẹt xoẹt”
Không gian bên trên Hoàng Kim Chiến Thang chậm rãi mở ra.
Mọi tiếng ồn đều biến mất, ai nấy chăm chú nhìn vào thông đạo vừa xuất hiện.
Từ tầng thứ 8, hào quang sáng rực, rồi tan đi, hiện ra năm người đang vững vàng đứng đó.
Đội ngũ do Phương Vân thống lĩnh hiện thân, ngực đeo viện huy, lập tức người ta nhận ra thân phận của họ.
– Hạng 8 là chi đội Cửu Đỉnh linh viện!
– Lợi hại thật, không hổ danh cựu thành viên Ngũ Đại Viện!
Hào quang ở các tầng trên cũng bắt đầu tan bớt, Hoàng Kim Chiến Thang lộ ra những đội ngũ hàng đầu.
– Hạng 7 là linh viện nào thế?
– Hình như là Bất Bại linh viện… cái linh viện này theo ta biết thì cũng tầm thường lắm a? Vậy mà cũng có thể lọt vào bát cường? Có lộn không vậy?
– Hạng 6 là Huyết Thần viện? Cái linh viện này hồi nào giờ ta mới nghe thấy đó nha…
– Đại tái linh viện quả nhiên tàng long ngọa hổ, bất kể thân thế từ linh viện nào, đã lọt vào bát cường chắc chắn họ rất mạnh.
– Hạng 5 là chi đội Thanh Thiên linh viện kìa, đội trưởng Liễu Thanh Vân? Cuối cùng cũng có chi đội của Ngũ Đại Viện.
– Hạng 4 là chi đội Võ linh viện? Úi mẹ ơi, đó là Võ Linh a! Võ Linh là tuyệt đỉnh thiên tài, vậy mà cũng chỉ được hạng 4? Vậy thì top 3 kia kinh khủng thế sao?
Năm đội ngũ xuất hiện trên chiến đài, những âm thanh bàn tán xôn xao lại được dịp bùng lên, cục diện hoàn toàn không hề giống như họ tưởng tượng.
Năm vị viện trưởng trên cao nhìn xuống, sắc mặt cũng tỏ ra bất đồng. Võ Thiên Vương cũng đỏ mặt tía tai, dĩ nhiên không hài lòng với cái hạng 4 mà Võ Linh đang có.
Thái Thương viện trưởng thì yên lặng, không mấy thay đổi. Bát cường đã có năm, chỉ còn lại ba chi đội. Mà hai chi đội Bắc Thương linh viện chưa hề xuất hiện một đội nào.
Cục diện này một là không đứa nào đủ sức lọt vào top 8, còn hai là điều mà sẽ khiến lão bất ngờ cũng như không dám nghĩ tới: có một chi đội giành được thành tích vượt quá mong đơi.
Hai kết quả, một địa ngục, một thiên đường.
Cảm giác đó khiến trong lòng Thái Thương viện trưởng nổi sóng.
Thái Thương viện trưởng còn không bình tĩnh nổi, thì nói gì đến đám đệ tử Bắc Thương linh viện?
Khu vực tập trung đệ tử Bắc Thương linh viện, mọi người lo lắng sốt vó, hít thở khó khăn.
Diệp Khinh Linh, Tô Linh Nhi, Vũ Hi cũng lo lắng ra mặt. Linh Khê cũng đang nhíu mày, tay đang nắm bàn tay Duẫn Nhi bất giác bóp chặt lại khiến cô bé đau đớn nhăn cả mặt, nhưng không dám kêu la.
Hào quang ba tầng trên cùng của Hoàng Kim Chiến Thang bắt đầu tan đi.
Mọi ánh mắt chiếu vào.
Kim quang tan biến, ba chi đội có chiến lực mạnh nhất đại tái rốt cục xuất hiện.
Chính lúc này, không khí trong vùng bỗng cô đặc lại.