– Ba linh viện kia đều phái ba đội ngũ, tất cả cũng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ. Năm nay ai ai cũng đều dốc toàn lực.
– Ngoài Ngũ Đại Viện, còn không ít những linh viện hàng đầu, lực lượng không kém mấy so với Bắc Thương linh viện chúng ta. Nhiều năm nay họ nhăm nhe địa vị của chúng ta, tất nhiên sẽ dốc lực loại trừ chúng ta để đoạt lấy.
Trầm Thương Sinh méo miệng, cục diện Bắc Thương linh viện thật sự quá thảm.
– Chiến trường tranh đấu của đại tái năm nay là một đại lục di tích đã bị hư hại.
Thái Thương viện trưởng nói tiếp.
– Di tích?
– Thời viễn cổ, nơi đó từng là một đại lục rộng mở sầm uất. Sau này vì những tai ương liên miên khiến nó sụp đổ băng hoại, trở thành những mảnh đại lục nhỏ rời nhau. Những khối đại lục đó xem như là một bảo địa trên Đại Thiên thế giới, vô số những di tích thượng cổ còn lưu lại mà ít có người tầm bảo. Nếu kẻ nào có phúc duyên sâu dày, không chừng còn có thể lấy được bảo tàng cổ đại hoặc truyền thừa viễn cổ.
Thái Thương viện trưởng mỉm cười nói tiếp:
– Mảnh đại lục này do Ngũ Đại Viện tiếp quản, nhưng vì nó hư hoại quá nhiều, và còn rất nhiều phong ấn trong đó, nên không ai được phép gióng trống khua chiêng đến dò xét. Cuối cùng trải qua thương nghị, Ngũ Đại Viện đã quyết định chọn nó làm chiến trường đại tái linh viện, thành ra lại tiện nghi cho các ngươi. Nếu một ai trong số các ngươi nhận được truyền thừa nào đó, có lẽ thành tựu sau này sẽ vô cùng sáng lạn.
Đám đệ tử mắt sáng trưng đầy hứng thú. Cả một đại lục đầy di tích thượng cổ, nói không động tâm mới lạ.
Mục Trần đột nhiên nghĩ ra gì đó, lên tiếng:
– Nhưng mà… nếu vậy thì tất cả các đội đều đến đại lục di tích, chẳng phải nơi đó sẽ thành một bãi chiến trường chém giết lẫn nhau sao?
Ở đó, ngoài đội ngũ của mình, người khác đều là địch thủ, lại còn sự hấp dẫn của di tích thượng cổ, có lẽ cạnh tranh sẽ cực kỳ khốc liệt, động thủ rồi thì đao kiếm quyền chưởng vô tình, sức mạnh công phá dữ dội khó tránh khỏi thương vong thảm thiết.
– Đúng, cạnh tranh rất tàn khốc!
Thái Thương viện trưởng gật đầu xác nhận:
– Vài vạn đội, theo các ngươi nghĩ sẽ có bao nhiêu đội đủ tư cách tham gia quyết chiến cuối cùng?
Đám đệ tử lắc đầu.
– Tám đội!
Thái Thương viện trưởng cười nhạt:
– Ngoại trừ tám đội đó ra, tất cả đều sẽ bị đào thải.
Mọi người chấn kinh. Cả vạn đội chỉ có tám đội tham gia quyết chiến? Tỉ lệ này thật quá tàn bạo, vậy thì tám đội đó sẽ chém giết thảm thiết ra sao mới dấn thân được vào vòng cuối cùng?
– Đại tái lần trước, đội ngũ Bắc Thương linh viện chúng ta dốc toàn lực mới may mắn lọt vào bát cường, nhưng đại chiến bát cường lại bị loại ngay vòng đầu, trở thành tấm thảm lót đường cho kẻ khác.
Thái Thương viện trưởng ngao ngán kể lại. Thật lần đó đám tiểu tử liều chết cố sống đánh nhau sứt đầu mẻ trán mới có thể chen chân vào bát cường, gỡ gạc lại một chút mặt mũi cho Bắc Thương linh viện.
Đám đệ tử nghiêm mặt. Đại tái còn chưa khai mạc, nhưng cả bọn đã ngửi thấy mùi huyết tinh thảm thiết của cuộc đại chiến tàn khốc đó.
Thái Thương viện trưởng vung tay lên, mười tia sáng bắn tới chỗ đám đệ tử, lơ lửng trước mặt. Mười tấm lệnh bài hiện rõ, hào quang rự rỡ, có khắc hai chữ Viện Bài.
– Đây là Viện Bài của đại tái, mỗi người một cái. Theo quy tắc, sau khi đại tái khai mạc, mỗi đội sẽ có một số điểm cụ thể. Khi đánh bại đội khác sẽ nhận được phân nửa số điểm trong Viện Bài của họ. Một đội nếu điểm trong Viện Bài không thể trừ đi nữa, thì lập tức mất tư cách tham chiến.
– Thêm nữa, nếu tổng số điểm trên Viện Bài được xếp vào 16 đội ngũ có số điểm cao nhất, thì thông tin của các ngươi sẽ hiện ra trên Viện Bài. Thậm chí địa điểm chính xác, phương hướng cụ thể đều có, khiến cho các ngươi trở thành mục tiêu của mọi người.
Thái Thương viện trưởng trầm giọng nói tiếp:
– Nhưng top 16 đội sẽ có một quyền lợi, trước khi đại tái chấm dứt nếu 8 trong số 16 đội có thể làm cháy Viện Bài, thì vòng đào thải sẽ kết thúc. Tám đội có điểm Viện Bài cao nhất sẽ tiến vào vòng quyết chiến!
Thái Thương viện trưởng nói xong, cả đại điện trở nên yên tĩnh, quy tắc tàn khốc của đại tái linh viện đã khiến đám đệ tử kinh sợ, thảm thiết ngập mặt.
Đại hỗn chiến sẽ diễn ra với các thiên tài quái tài đến từ khắp nơi trên thế giới.
Thái Thương viện trưởng thở ra, nghiêm nghị nhìn xuống đám đệ tử, nhẹ giọng nói:
– Đó là tất cả quy tắc của đại tái linh viện, mọi chuyện tiếp theo chỉ có thể cậy vào chính bản thân các ngươi. Mọi người ở Bắc Thương linh viện sẽ luôn dõi theo các ngươi, mong rằng ở vòng quyết chiến cuối cùng sẽ có thể nhìn thấy đội ngũ Bắc Thương linh viện chúng ta. Lúc đó, cả linh viện sẽ đến cổ vũ trợ uy cho các ngươi!
– Còn bây giờ, hãy dốc hết sức chiến đấu cho Bắc Thương linh viện chúng ta!
Đám đệ tử bên dưới nhìn nhau hít một hơi sâu, tất cả dõng dạc ôm quyền, quát lên hùng dũng.
– Vì Bắc Thương linh viện, tử chiến!