Hắn muốn mượn thế xông lên, luyện tới tứ văn lôi thể!
– Quả nhiên…..
Bắc Minh Long Côn mỉm cười.
“ầm ầm ầm!”
Lốc điện xoáy tròn, hút lấy năng lượng hắc thần lôi trong lôi hải, rồi đổ hết vào cơ thể Mục Trần. Năng lượng lôi điện đổ vào cực kỳ hung mãnh bá đạo, cũng may kháng tính lôi điện của hắn đã khá cao sau ba tháng khổ tu, nên cơ thể có thể chịu đựng được sức mạnh đó. Dù vậy hắn vẫn cảm thấy trong người nóng rực như bị thiên hỏa sắp đốt thành than, lúc nào cũng như muốn tan chảy.
Hắc lôi đổ vào càng lúc càng nhiều, nhưng việc ngưng luyện đường lôi văn thứ tư lại không đơn giản như trước đó. Hiện tại đường lôi văn chỉ mấy máy hình thành được gần phân nửa, còn quá xa mới chân chính thành hình.
Điều đó khiến cho Mục Trần lo lắng vô cùng, ba tháng tích cóp không đủ năng lượng để bùng phát lên tứ văn lôi thể, thật Lôi Thần Thể quá khó tăng trưởng.
– Tiểu tử ngu ngốc thật.
Bắc Minh Long Côn bất đắc dĩ lắc đầu:
– Nể tình mẫu thân ngươi từng giúp Bắc Thương linh viện chúng ta, lão phu sẽ giúp ngươi lần này.
Lão lập tức điều khiển, Lôi Linh trong lôi hải gào lên, như đang nhận một mệnh lệnh mà nó cực kỳ không muốn làm, giãy dụa muốn thoát khỏi khống chế.
– Hừ, ngoan cố!
Bắc Minh Long Côn tức giận, cơ thể Lôi Linh đột nhiên xuất hiện những chiếc lông vũ, nó như cắm rễ vào trong Lôi Linh, tra tấn con Lôi Linh cực kỳ thống khổ.
Đau đớn gào thét, lát sau Lôi Linh cũng đành chịu thua, hắc lôi từ trong đầu nó bay ra, nhìn như chất lỏng, lại có sấm sét, cứ như là một thế giới lôi đình thu nhỏ vậy, rất kỳ lạ.
“Véo!”
Giọt chất lỏng đó bắn xuống, rơi vào trong lốc điện, bắn thẳng vào mi tâm Mục Trần.
Mục Trần khựng lại cứng ngắc, những đường lôi điện từ mi tâm cấp tốc lan khắp người, chớp mắt đã quấn chặt lấy hắn.
Lớp da Mục Trần đột nhiên nứt toạc, máu thịt bốc lên, gương mặt thống khổ đau đớn.
Lôi điện điên cuồng đổ vào trong đạo lôi văn thứ tư, giúp cho nó nhanh chóng kéo dài ra trên ngực.
Cơ thể Mục Trần nổ tung liên hồi, máu thịt tràn ngập phủ lấy toàn thân như hình thành một cái cũi máu giam hắn trong đó.
Cơn lốc điện bên ngoài lúc này cũng tan mất.
Mục Trần yên lặng trong lôi hải, nhưng lôi điện bị ngăn cách bên ngoài mười trượng, khí tức của hắn lúc này yếu ớt vô cùng.
Bắc Minh Long Côn khoanh tay nhìn hắn, không có vẻ muốn làm gì tiếp theo, chỉ yên lặng chờ đợi.
Và tư thế đó duy trì một chớp mắt liền năm ngày.
Năm ngày trôi qua, chiếc cũi máu kia không có động tĩnh gì, cơ thể Mục Trần giống hệt một các xác không hồn.
Bắc Minh Long Côn vẫn yên lặng, đột nhiên khóe mắt chớp giật.
“Xẹt.”
Một mảng thịt rớt xuống từ chiếc cũi, liên tiếp sau đó là từng mảng từng mảng to bị tróc ra, rơi xuống, cấp tốc bị lôi điện trong lôi hải đánh cho tan nát thành cám.
Mục Trần mở mắt, lôi điện lẹt xẹt đánh ra, cực kỳ bén nhọn.
Hắn chậm rãi đứng dậy, cúi xuống nhìn trên ngực, bốn đường lôi văn sáng rực, sống động như tia sét trên trời, thiên uy tràn ngập.
Tứ văn lôi thể!
Mục Trần nắm hai đấm, sức mạnh hùng dũng cuồn cuộn dâng lên, cảm giác cường đại vô cùng. Mục Trần dám chắc, chỉ với sức mạnh cơ thể đơn thuần, hắn thừa sức đối chiến với cường giả đã vượt qua thân thể nan!
Sức mạnh thật sự khiến người ta cảm thấy mê mẩn.
“Aaaaa!”
Mục Trần sung sướng hét lên, tiếng vang như sấm khiến lôi hải cuồn cuộn sôi trào, nhìn hắn cứ như lôi thần hạ phàm!
Ba tháng khổ tu, cuối cùng đã thành công mỹ mãn!