Cường giả Bắc Thương linh viện phía sau bùng phát sức mạnh, những luồng linh lực liên miên công kích bắn phá khiến lòng đất sáng rực như mặt trời.
Công kích như mưa rơi xuống linh trận thượng, khiến nó nổi lên những trận sóng gió liên hồi.
Hoa văn ở những chỗ bị công kích nhạt đi một chút.
Linh Khê tiếp tục phất tay.
Thái Thương viện trưởng, Mạch U điện chủ, Chúc Thiên trưởng lão… những trưởng lão thực lực Chí Tôn lúc này mới phát động công kích, linh lực bùng nổ còn khủng bố hơn, những công kích hung mãnh tập trung vào khu vực hoa văn bị nhạt đi.
“Uỳnh uỳnh!”
Khu vực đó, hộ tráo linh trận dao động uốn éo càng dữ dội hơn nữa, những công kích như thiết bảng gần như đâm thủng vào trong….
Những cột sáng linh lực cắm vào, như đang chặn đứng sự vận hành của linh trận, nhất thời hộ tráo khổng lồ trở thành một màu đen, dao động hỗn độn bất ngờ, chỗ bị công kích như nứt ra một lằn.
– Bắc Minh tiền bối!
Linh Khê trừng mắt quát.
“Ầm!”
Bắc Minh Long Côn lướt tới, nháy mắt xuất hiện ngay chỗ vết nứt trên hộ tráo, quyền kình hung hãn đánh tới, nắm đấm như núi đổ đập vào vết nứt.
“Đùng!”
Không chỉ vị trí vết nứt, mà cả tòa linh trận rung chuyển. Thái Thương viện trưởng vui mừng nhìn thấy những vết nứt lan tràn từ chỗ Bắc Minh Long Côn vừa đánh vào, cấp tốc phủ kín hộ tráo linh trận.
“Bang!”
Thình lình một tiếng vỡ tan thanh thúy, khiến cho linh trận hoàn toàn hỏng mất, sóng xung kích bùng nổ khiến các cường giả bên ngoài đều bị đẩy lui đi.
“Uỳnh! Uỳnh!”
Còn Long Ma Cung thì bị chính lực xung kích đó hủy diện, cung điện tầng tầng sụp đổ, vô số kẻ bị sức công phá mãnh liệt chấn nổ tan xác.
Khung cảnh thảm thương đổ nát, vô số những tiếng la thảm, tiếng rên xiết vang vọng từ trong tàn tích cung điện.
Thái Thương viện trưởng, Bắc Minh Long Côn đảo mắt tìm kiếm trong phế tích, chẳng hề thấy bóng dáng đám cường giả như Hắc Long Chí Tôn, khẽ nhíu mày.
– Bên kia có dao động linh trận!
Linh Khê đột nhiên chỉ vào trung tâm cung điện.
Bắc Minh Long Côn lắc mình, xuất hiện ở không gian phía trên trung tâm, quét mắt nhìn kỹ. Chợt lão biến sắc, vực sâu bên dưới tràn ngập huyết tinh, như một biển máu tanh hôi, hung sát lực ào ào tuôn ra.
Phía trên biển máu, mười mấy người đang ngưng tụ hung sát lực, hợp sức hình thành một linh trận màu đỏ máu dưới chân họ.
Trong số đó có cả Hắc Long Chí Tôn, sắc mặt đang xanh trắng tái nhợt, ngay khi nhận thấy sự hiện diện của Bắc Minh Long Côn, thì mặt trắng nhách không còn giọt máu.
– Chặn chúng lại, đó là linh trận truyền tống xuyên không gian! Chúng muốn bỏ trốn!
Linh Khê quát lên.
Nàng còn chưa nói hết, Bắc Minh Long Côn đã ra tay, chưởng kình hùng hổ mang theo vô số lông vũ bắn phá không gian, nhanh như chớp xuyên thủng từng người bên dưới.
Năng lượng trong lông vũ bá đạo tuyệt luân, ngay khi xuyên qua cơ thể họ, cũng theo đó chấn vỡ luôn cả Thần Phách.
Hắc Long Chí Tôn và hai tên Chí Tôn còn lại đều biến sắc, căm hận nhưng chỉ đành cố gắng tránh né, tay thay đổi ấn pháp, tinh huyết từ biển máu bên dưới bắn lên, linh trận phát sáng đỏ rực bao phủ lấy họ.
– Ha ha, Thái Thương! Các ngươi muốn diệt Long Ma Cung ta cũng đâu dễ như vậy. Còn núi xanh không lo thiếu củi, lần này các ngươi may mắn, nhưng bọn ta sẽ trở lại tính sổ, huyết tẩy Bắc Thương linh viện!
Huyết quang phủ kín lấy toàn thân, Hắc Long Chí Tôn mừng rỡ hét lớn.
– Các ngươi cũng không đi đâu được!
Bắc Minh Long Côn như chớp lóe lên, quyền chưởng liên tiếp đánh ra ngay khi xuất hiện ở trên biển máu, công kích mạnh mẽ xuyên qua lớp màn tinh huyết, đánh vào thân thể cả ba người.
– Hự!
Hắc Long Chí Tôn hộc máu, linh lực trong người tản mát, nhưng lúc đó huyết quang sáng rực, không gian uốn éo biến dị, ba người lập tức biến mất.
Bắc Minh Long Côn trừng mắt, giơ tay quơ quào chụp trong không gian hỗn loạn, rồi kéo mạnh trở về.
Máu tươi tuôn xối xả, những tiếng la rên thảm thiết vang vọng. Bắc Minh Long Côn tức tối hừ một tiếng, rồi rút tay lại, theo đó là ba cánh tay đẫm máu.
– Bọn chúng chạy rồi?
Thái Thương viện trưởng cấp tốc lao tới.
– Ta chấn cho không gian truyền tống rối loạn, trọng thương bọn chúng, phế mỗi đứa một tay. Cho dù có may mắn truyền tống thành công, e rằng cũng thảm trọng, khó mà để lại hậu họa.
Bắc Minh Long Côn lắc đầu quả quyết.
– Long Ma Cung đã bị hủy, cho dù Hắc Long Chí Tôn còn sống, thì cũng như chó lang bạt, chẳng còn cơ sở để gầy dựng nữa.
Thái Thương viện trưởng cũng cười, thần sắc trở lại bình thường. Rốt cuộc đã nhổ cỏ tận gốc Long Ma Cung khỏi Bắc Thương đại lục.
Từ nay về sau, trên Bắc Thương đại lục, sẽ không còn thế lực nào tên gọi Long Ma Cung nữa!