Mục Trần gầm lên, như tiếng giận dữ, cũng như tiếng đau đớn thống khổ, quần áo cháy ra tro, ngọn lửa tím từ mọi chỗ trên da thịt tuôn ra, trông hắn cứ như hỏa thần, hung hãn tấn công ma phù.
“Xèo xèo!”
Huyết văn trên ma phù bị tử diễm đốt cháy phừng phừng, rồi lan dần lên trên, sau một tiếng “phụp” ma phù hoàn toàn mất tích.
Ma phù bị hủy, Ma Hình Thiên hộc máu chấn lui, chẳng khác nào Mục Trần khi nãy, chỉ có khác là ánh mắt tịch mịch hờ hững của hắn bây giờ chứa đầy chấn động và kinh hãi. Hắn không thể ngờ được Thí Long Ma Phù lại tan rã nhanh chóng dưới một quyền duy nhất của Mục Trần.
– Ta không tin!
Trong lòng dậy sóng, gương mặt Ma Hình Thiên đã không còn giữ được vẻ hờ hững cao ngạo như trước nữa.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người nhìn thấy cục diện xoay chuyển cũng bất giác hoảng sợ.
Không thể ngờ được mọi chuyện lại xoay như chong chóng chỉ trong vài giây như vậy!
Rồi mọi người giật mình nhìn lại một thân ảnh trong hừng hực lửa tím đang lao tới, sát khí ngùn ngụt, ánh mắt điên dại xông thẳng vào Ma Hình Thiên.
Sức mạnh trong cơ thể vẫn chưa thoát ra hết, không phát tiết thì kẻ chết chắc phải là hắn.
– Ma Hình Thiên, đỡ một chưởng nữa này!
Mục Trần gầm lên dữ dội, vung tay đánh tới một chưởng, linh lực được thể cấp tốc trút ra như núi lửa phun trào. Một luồng công kích sắc tím ào ào đổ ra như hồng thủy công kích Ma Hình Thiên.
Một chưởng đó, đám người Hạ Du Nhiên, Liễu Ảnh, Tô Bất Hủ cũng lạnh toát sống lưng, bọn họ chẳng thể nào lý giải được vì cái gì đã khiến cho thực lực Mục Trần tăng vọt đến cấp độ nguy hiểm như vậy!
Năng lượng linh lực cuồng bạo và vô cùng bá đạo hoàn toàn khác với linh lực khi nãy của hắn!
Năng lực đó hắn lấy đâu ra?
Bọn họ còn đang kinh nghi khó hiểu, thì luồng công kích đầy tử diễm đã bao phủ lấy Ma Hình Thiên.
Ma Hình Thiên hoảng hồn nhìn luồng công kích sắc tím, bất chợt ánh mắt trở nên dữ tợn. Hắn không thể chấp nhận mình lại thất bại dưới tay một tiểu tử Thông Thiên cảnh sơ kỳ. Bao nhiêu năm nay hắn luôn là kẻ đứng đầu lớp cường giả mới của Bắc Thương đại lục, để có được thành quả đó, bao nhiêu đồng bạn cùng tu luyện với hắn đã phải táng thân trong chính đôi tay của Ma Hình Thiên, vì quy tắc chọn lọc cực kỳ tàn khốc của Long Ma Cung. Hắn dùng bọn họ để tôi luyện thực lực, tâm ngoan thủ lạt với cả những bạn bè thân thiết nhất!
– Muốn kết thúc ta, ngươi chưa đủ tư cách!
Ma Hình Thiên gào lên, mái tóc bung ra xõa xuống, nhìn như một kẻ điên, hắn liên tục gào thét, linh lực tuôn ra tràn ngập khắp nơi, phủ đen một vùng không gian.
“Grààoooo!”
Linh lực hình thành một con ma long khổng lồ bay lên không, dũng mãnh công phá luồng công kích tử diễm!
“Đùng!”
Một tiếng nổ khiến thiên địa rung chuyển, lực phá hoại của hai công kích đáng sợ nhanh chóng tiêu hao lẫn nhau.
Nhưng tử diễm lại bá đạo hơn, cấp tốc thiêu cháy linh lực của Ma Hình Thiên.
Tử diễm tiến tới từng bước, dù vậy tiêu hao cũng không ít.
Mọi người không rời mắt khỏi công kích dốc toàn lực của cả hai đấu thủ.
Tử diễm đẩy con ma long đến sát trước mặt Ma Hình Thiên, nhưng chỉ tiếc là đến lúc đó thì cả hai đều bị tiêu hao hết mà tan biến.
– Ngươi thua!
Ma Hình Thiên cất tiếng lạnh lùng. Hắn tuy không rõ vì cớ gì Mục Trần lại bộc phát chiến lực khủng bố, nhưng đây chắc chắn là ngoại lực, do đó phải trả giá đắt, sắc mặt Mục Trần xanh như tàu lá, hoàn toàn mất sạch chiến lực. Công kích mạnh nhất đã bị chặn đứng, vậy thì kết quả cuối cùng đã có rồi.
Mục Trần mặt tái mét nhìn Ma Hình Thiên, khóe môi nhếch lên khinh thường trào phúng.
– Thua? Là ngươi….
Ma Hình Thiên trừng mắt lên, bất chợt nhìn lại trong luồng công kích vừa mới tan đi có một tia màu đen bắn nhanh hơn điện xuyên qua không trung.
Khoảng cách quá gần, Ma Hình Thiên căn bản chẳng kịp phòng vệ, tia màu đen kia đã bắn thẳng vào mi tâm.
Một lỗ thủng đen ngòm lập tức xuất hiện ở mi tâm của hắn, thân thể Ma Hình Thiên tức khắc khựng lại.
Mọi ánh mắt lúc này đều trố ra.
Bất kể bên ngoài Thánh Linh Sơn hay trong Bắc Thương linh viện…
Không khí các nơi như hoàn toàn bị cô đặc.