– Bây giờ không có Đại Tu Di Ma Trụ, ngươi lấy cái gì chống với ta?
Thì ra hắn gọi Phệ Long Ma Thương xuất kích chỉ để kềm giữ Đại Tu Di Ma Trụ, thái cổ hung khí rời khỏi tay Mục Trần, thì hắn chẳng còn gì e ngại nữa.
Có lẽ Phệ Long Ma Thương không thể dây dưa với Đại Tu Di Ma Trụ lâu, nhưng chừng đó thời gian đã đủ cho hắn giải quyết Mục Trần.
“Ù ù ù!”
Lời hắn vừa dứt đã hóa thành làn khói đen quỷ dị bay tới Mục Trần.
Mục Trần trợn mắt, lắc mình. Long ảnh hiện ra dưới chân, nhanh chóng lui gấp.
– Bằng vào Long Đằng thì chẳng thể nào thoát khỏi tay ta.
Tiếng cười man dại của Ma Hình Thiên vang lên, thân thể hư ảo như khói của hắn run lên rồi biến mất.
Mục Trần trừng mắt nghiêm trọng.
“Ầm!”
Hắc lôi cấp tốc bắn ra từ cơ thể, hai đường lôi văn xuất hiện trên ngực.
“Uỳnh!”
Chính lúc đó, một bàn tay từ hư không xuất hiện, linh lực đáng sợ theo đó đập vào hậu tâm của Mục Trần.
Mục Trần không xoay lại, nhưng cũng vung tay đánh về phía sau.
“Chát!”
Song chưởng đối chiến, kình lực bắn ra tứ phương.
Mục Trần văng ra, máu tươi từ trong miệng bắn ra, chân chính đối chiến với Ma Hình Thiên, hắn mới nhận thấy rõ ràng sự cường đại của đối thủ, linh lực mênh mông vô cùng tận, mà lại tinh thuần cường đại hơn linh lực bình thường nhiều.
Chắc hẳn là vì hắn đã từng thử linh lực nan.
Mục Trần lạnh lùng sắc bén, không vội điều tức trị thương, chẳng màng đến đau nhức nơi cánh tay, hắn liền kết ấn, linh lực hùng hậu bùng lên.
Dải tinh tú sáng ngời lại xuất hiện, bốn hư ảnh thần thú không lồ nhanh chóng thành hình.
Dù sao thực lực chân chính cũng chỉ mới là Thông Thiên cảnh sơ kỳ, hung sát lực tràn ngập trong cơ thể cũng khó mà chống cự với Ma Hình Thiên, muốn thắng thì phải dùng đến ưu thế của thần quyết.
– Lại dùng chiêu này à?
Ma Hình Thiên cười nhạt khinh bỉ:
– Chiêu này có lẽ có chút tác dụng với Liễu Ảnh, còn với ta thì chẳng có uy hiếp gì.
Mục Trần chẳng màng đến lời hăm dọa của hắn, ấn pháp biến ảo.
“Gràooo!”
Bốn thần thú từ trong tinh tú bay ra, lập tức hướng về Ma Hình Thiên đánh xuống.
Ma Hình Thiên hờ hững lắc đầu, linh lực lại bùng lên ngập trời, như biển rộng mênh mông ập tới.
Mục Trần bất chợt thay đổi ấn pháp kỳ lạ và phức tạp.
Bốn thú ảnh gào thét gầm rú, chợt hào quang từ trong cơ thể chúng sáng ngời, bắn ra kết nối với nhau, từ xa nhìn lại như một quang ấn rực rỡ. Thanh long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ chiếm bốn góc của ấn pháp, sức mạnh huyền ảo kỳ dị như phong ấn thiên địa.
– Tứ Thần Tinh Túc Kinh, Tứ Thần Phong Thiên Ấn!
Thần ấn khổng lồ rực sáng, hợp lại thành một luồng linh lực công kích dữ dội kinh khủng ập xuống, linh khí thiên địa hoảng loạn tứ tán.
Thần ấn bao phủ, Hạ Du Nhiên, Liễu Ảnh và đám người kia biến sắc. Đặc biệt là Liễu Ảnh, gương mặt chấn động mà nghiến răng sợ hãi. Tên tiểu tử kia quá lợi hại, hắn còn giấu bao nhiêu sát chiêu chưa dùng?
Linh lực ầm ầm từ trong cơ thể Ma Hình Thiên liên miên bất tận nhưng cũng bị hào quang ngập trời làm cho tán loạn, dường như đã bị nó phong ấn.
Ma Hình Thiên rốt cuộc tỏ ra nghiêm trọng, rồi bất chợt thở dài, sát khí lại dâng lên hung tàn.
– Thông Thiên cảnh sơ kỳ lại có công kích bậc này, khó trách Bắc Thương linh viện kỳ vọng vào ngươi…
– Nếu để cho ngươi tu luyện, có lẽ một năm sau cường giả đỉnh cấp thế hệ mới Bắc Thương đại lục sẽ không còn ai đủ sức chống lại ngươi…
– Bất quá… ngươi sẽ không có cơ hội đó….
Đột nhiên máu tươi chảy ra từ ngón tay Ma Hình Thiên, rồi hắn chỉ vào trán. Máu tươi nhỏ xuống, lan vào trong đôi mắt tịch mịch, gương mặt hắn hiện lên một đạo huyết phù quỷ quái và hung tợn.
Hạ Du Nhiên lần đầu tiên nhìn thấy hành động quái lạ của Ma Hình Thiên, mối đầu ngẩn ngơ, nhưng rồi biến sắc như đã nhận ra hành động của hắn.
– Đây là… Thí Long Ma Phù?