– Đó là tinh huyết Bắc Minh Long Côn, là vật của Bắc Minh đại nhân.
Nghi trượng đạo sư cũng tỏ ra kính sợ.
Mục Trần gật đầu, Bắc Minh đại nhân, chắc là đề cập đến Bắc Minh Long Côn đây.
– Tinh huyết giá bán 700v linh trị, ta đã khấu trừ đi trong linh trị bài của ngươi.
Nghi trượng đạo sư trả linh trị bài lại cho Mục Trần, con số hiện ra trên bề mặt lúc này chỉ còn lại hơn 10v. Mục Trần thở dài, thật sự là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, nháy mắt mà 700v linh trị bốc hơi đi mất.
– Tinh huyết Bắc Minh Long Côn ngươi giữ lấy.
Nghi trượng đạo sư cười, hắn cũng rất hiếu kỳ muốn biết Mục Trần mua Bắc Minh Long Côn để làm cái gì, nhưng mấy chuyện đó tốt nhất không nên hỏi.
– Cám ơn đạo sư.
Mục Trần nhận linh trị bài, rồi cũng cất tinh huyết Bắc Minh Long Côn, hắn thi lễ cảm tạ vị nghi trượng đạo sư, rồi cáo từ rời đi.
Nghi trượng đạo sư nhìn thấy Mục Trần rời đi, hắn hơi trầm ngâm rồi xoay người đi vào trong. Chuyện có người mua tinh huyết Bắc Minh Long Côn cũng không phải nhỏ, cần phải báo cáo rõ ràng cho cao tầng của linh viện.
Ra khỏi Linh Trị điện, Mục Trần vội hỏi trong lòng:
– Ngươi có được tinh huyết Bắc Minh Long Côn, chắc có thể thành công tiến hóa rồi sao?
– Nào có dễ dàng như vậy, ta còn phải trải qua lôi kiếp.
Cửu U Tước trả lời.
– Hắc Thần Lôi Kiếp kia ư?
Mục Trần giật mình nhớ lại lần đầu gặp Cửu U Tước, lúc nó trải qua lôi kiếp mà thất bại, cảm thấy rõ ràng lôi kiếp kia lợi hại ra sao.
– Lột xác hóa thần, vốn là bước trọng yếu trên con đường tu luyện của linh thú chúng ta, không dễ mà thành công đâu. Ta đã từng thất bại hai lần, lần này mượn lực tinh huyết Bắc Minh Long Côn ta chắc ăn hơn nhiều.
Cửu U Tước trầm giọng nói.
Mục Trần yên lặng gật đầu, hiện giờ hắn Cửu U Tước có huyết mạch tương liên, cùng vinh cùng nhục. Nếu Cửu U Tước gặp phải gì đó ngoài ý muốn, hắn cũng sẽ bị tổn thương nghiêm trọng, dĩ nhiên phải hy vọng Cửu U Tước có thể thành công vượt qua Hắc Thần Lôi Kiếp.
– Hai ngày tới ngươi tận lực điều chỉnh trạng thái thật tốt, linh lực trong cơ thể ta cũng để ngươi hấp thu, sau đó chúng ta tìm một chỗ bắt đầu độ Hắc Thần Lôi Kiếp đi.
Mục Trần nói.
Cửu U Tước gật đầu, ánh mắt tỏ vẻ biết ơn trước cái tâm chân thành lo lắng của hắn.
Mục Trần không nhiều lời, lắc mình bay về khu tân sinh. Khi thấy hắn trở về, đông đảo thành viên Lạc Thần hội lại kích động hưng phấn, mấy ngày nay chuyện Mục Trần vượt ải xông vào Lôi vực tầng thứ tám đã vang chấn cả Bắc Thương linh viện, làm cho bọn họ nở mày nở mặt hãnh diện không thôi.
Mục Trần nói chuyện tán gẫu với anh em một hồi rồi cũng trở về tiểu lâu, nhưng không thấy Lạc Li đâu, có lẽ cũng đã đi tu luyện, chỉ đành cười khổ. Cô nàng này đúng là tu luyện thì liều mạng hơn cả hắn nữa.
Nhưng nghĩ đến trọng trách phải mang trên vai của nàng, Mục Trần lại cảm thấy khó chịu trong lòng. Hắn cảm giác được rõ ràng thời gian ở cạnh Lạc Li cũng không còn nhiều lắm, nữ hoàng kế nhiệm Lạc Thần tộc nàng cần phải chuẩn bị rất nhiều….
Còn hắn hiện thực lực vẫn còn quá kém, căn bản chẳng giúp gì được.
Ngẩng lên nhìn sao trời, Mục Trần thở hắt ra. Con đường dài còn phải đi xa lắm, bất quá may mà hắn vẫn chưa hết thời gian.
Hai ngày tiếp theo hắn không hề ra ngoài, yên tĩnh điều chỉnh trạng thái trong tiểu lâu, chuẩn bị cho lần độ kiếp của Cửu U Tước. Mặc dù chuyện đó cũng chỉ có mội Cửu U Tước tự thân vận động, nhưng hắn cũng có thể cung cấp một chút linh lực chia sức cho nó.
Cửu U Tước hai ngày nay cũng không thấy động tĩnh gì, nó cũng đang gắng sức chuẩn bị trạng thái tốt nhất để tái khiêu chiến lôi kiếp đã khiến nó thất bại hai lần trước.
Hai ngày sau, Mục Trần lặng lẽ rời khỏi khu tân sinh, hướng ra khỏi Bắc Thương linh viện. Phụ cận linh viện núi non trùng điệp vô tận, có một khoảng cách nhất định, có lẽ tránh được nhiều sự chú ý.
Mục Trần bay đi cả canh giờ, sau khi rời xa Bắc Thương linh viện, hắn hạ xuống một đỉnh núi. Vùng này dù có vài linh thú tồn tại, nhưng dao động linh lực không mấy cường đại, là một nơi độ kiếp không tồi.
Mục Trần dừng phía trên ngọn núi, hắc viêm bùng lên trên vai, một con tiểu hắc tước xuất hiện. Ánh mắt nó ngóng nhìn không trun, bất khuất và kiêu hãnh.
Mục Trần siết chặt tay, thủy tinh cầu chứa tinh huyết Bắc Minh Long Côn hiện ra. Dòng máu vàng óng chảy lượn lờ bên trong đó toát ra khí tức đáng sợ.
– Bắt đầu chưa?
Mục Trần quay qua hỏi Cửu U Tước.
Cửu U Tước gật đầu, miệng nó phun ra hắc viêm, bao vây lấy thủy tinh cầu kia, rồi hút tất cả vào trong cơ thể.
“Véo!”
Cửu U Tước bay lên trời cao, hắc viêm ùn ùn thổi ra, một tiếng hót thanh thúy vang vọng thiên địa, hắc viêm ngập trời bành trướng theo thân thể Cửu U Tước. Chỉ chốc lát, một đôi cánh đen có hắc viên lượn lờ che phủ một vùng đồi núi, bên dưới nhìn lên không thể thấy được mặt trời.
Mục Trần ngẩn ngơ, đây là lần thứ hai hắn tận mắt nhìn thấy chân thân Cửu U Tước. Thương thế Cửu U Tước đã hoàn toàn lành lặn, mượn lực tinh huyết Bắc Minh Long Côn lại càng thêm mạnh mẽ.
“Kwooork!”
Cửu U Tước hót lên lảnh lót, dao động linh lực đáng sợ tuôn ra, uy áp cường đại tràn ngập thiên địa.
“Ầm ầm!”
Ngay lúc đó, trên chín tầng mây cũng xuất hiện dao động đáng sợ chẳng kém, hắc lôi vân đầy tính hủy diệt ào ào xông tới, ngưng tụ thành hình.
Mục Trần trừng mắt nghiêm trọng.
Hắc Thần Lôi Kiếp, rốt cục đã đến đây.